_Tại sao không thể?
-Vì....vì..._Mồ hôi hắn bắt đầu tuôn ra_Tôi....tôi không...không có tiền...._Hắn nói lí nhí trong cổ họng.
_Anh có thể nói lớn lên được không? Tôi không mất thời gian chỉ vì anh đâu!_Huy ép cho hắn phải nói.
_Tôi....tôi không đủ chi phí....cho bộ trang sức này...._Hắn nói lớn.
Lời nói này đúng là có sức hút ghê gớm, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía hắn và cả những lời xì xầm bàn tán:
_Không đủ chi phí là sao? Đã ra giá rồi mà?
_Vậy mà cũng bày đặt tới đây đấu giá hả?
_MC đã tuyên bố thành giá rồi mà, không mua sẽ bị kiện đấy!
_Hắn ta là quý tử của tập đoàn nào vậy?
_Chẳng biết lượng sức mình, dám nâng giá lên nữa chứ!
_Tôi thấy thật mất mặt cho nhà cậu ta! Ngày mai thế nào cũng điêu đứng vì báo chí thôi!_Một người lắc đầu ngán ngẩm.
_Đấu với quý tử nhà họ Hoàng danh tiếng này thì ai cũng phải chào thua thôi, cậu ta làm gì có tài bằng Thiệu Huy chứ!
_Thật là có mắt mà không thấy thái sơn....
_CÁC NGƯỜI IM LẶNG MỘT CHÚT KHÔNG ĐƯỢC À? LIÊN QUAN GÌ TỚI MẤY NGƯỜI MÀ PHẢI LÊN TIẾNG VẬY?_Hắn nhất thời chịu không nổi mà hét lên.
Nhưng đã phô bày cái xấu ra trước mắt rồi thì dù có tức giận cỡ nào cũng không thể che lấp được, vì thể nào họ chẳng mang ra nói. Một cô gái cảm thấy phiền vì lời nói lớn tiếng thô lỗ của hắn ta nên cũng lên tiếng châm chọc:
_Này anh kia! Chẳng cần biết anh là con nhà ai, danh giá thế nào, nhưng trước mắt đã thấy chẳng có tí giáo dục nào, ở một nơi sang trọng và đông người như thế này, anh có thể hét lên mà chẳng cần biết ai đang ở đây ư? Còn nữa, lỗi là ở anh phải không? Không đủ phí chi trả ón trang sức đó mà vẫn cố đua đòi, một gã như anh, tôi thấy tiếc thay cho gia đình anh đấy!_Cô mỉa mai.
Hắn nghe lời nói của cô gái, hình như máu đã dồn hết lên tới não (bốc khói), chẳng suy nghĩ được gì nữa gì lao tới chỗ cô gái đó như một con thú không tự chủ (định oánh ngừi ta à) và gào lên:
_Lũ con gái chỉ biết chạy theo những tên giàu có lắm tiền như cô biết gì mà nói chứ!_Hắn định tóm lấy cô gái nhưng vệ sĩ của cô vừa kịp chạy tới khống chế hắn lại.
Vừa lúc đó bảo vệ cũng chạy đến và báo cảnh sát. Trước khi hắn bị giải về đồn, Huy cũng vừa kịp nói vài câu:
_Trang sức lần này sẽ chuyển lại cho tôi, lần sau anh không đủ sức thì đừng đến những nơi này để ra oai nữa!_Nói xong Huy cùng Như lấy xe rồi ra về.