Chương 43: Cốt truyện này thay đổi (3)
“Diêu Thiên Thiên, Thiên Thiên?” Bàn tay to của Tề Lỗi đưa qua đưa lại trước mặt Diêu Thiên Thiên. Còn Diêu Thiên Thiên lại thả hồn chu du ở bên ngoài.
Tề Lỗi thích cô? Thích! ( ⊙ o ⊙)!
Vì thế người bạn gái không biết tên trong nguyên tác của Tề Lỗi chính là Diêu Thiên Thiên một chân đứng hai thuyền sao? Mà sau khi Diêu Thiên Thiên bị kẻ thù của nhà Nam Cung hãm hiếp đến chết, Tề Lỗi bèn giận chó đánh mèo, cướp đoạt tài sản nhà bọn họ?
Không thể nào!
Chính bản thân Diêu Thiên Thiên cũng biết suy đoán này có trăm ngàn chỗ hở, nhưng Tề Lỗi thích cô, vậy bạn gái của Tề Lỗi trong nguyên tác thì sao? Có phải do hiệu ứng bươm bướm của cô nên đã biến mất rồi không? Hay là qua một khoảng thời gian nữa mới xuất hiện, sau đó Tề Lỗi sẽ đá cô đi? Nhưng Tề Lỗi là loại người này sao?
Nếu Tề Lỗi bởi vì thích cô mà đá bạn gái trong nguyên tác đi, vậy cô không phải là kẻ thứ ba sao? Còn nếu đồng ý Tề Lỗi, sau khi anh nhìn thấy bạn gái trong nguyên tác bèn đá cô đi, sau đó cô bạn gái kia sẽ trở thành kẻ thứ ba? Không đúng, cô vốn dĩ chính là kẻ thứ ba, thế chẳng lẽ cô ta là kẻ thứ bốn? Cũng không đúng, bạn gái người ta mới là vợ cả, vì thế cô là kẻ thứ ba, sau đó bị vợ cả là kẻ thứ ba đẩy ngã?
Loạn quá đi mất, lật bàn!
Thật ra trong lòng Diêu Thiên Thiên rất rõ ràng, dựa vào sự hiểu biết của cô đối với Tề Lỗi: Người đàn ông này đã làm nhiều chuyện như vậy chỉ để giữ lấy trái tim cô, điều đó đồng nghĩa với việc Tề Lỗi đã đưa ra hứa hẹn cả đời. Dưới tình huống như vậy, ngay cả khi người bạn gái trong nguyên tác xuất hiện một lần nữa khiến cho Tề Lỗi động lòng, anh cũng sẽ không ruồng bỏ cô để đi tìm tình yêu đích thực. Trong hôn nhân, không thể tránh khỏi việc bạn bị dụ dỗ rồi đi sai đường, lúc ấy nếu người đàn ông nghe theo sự chỉ huy của nửa người dưới thì chắc chắn sẽ bị bắt cóc. Điều quan trọng nhất để giữ vững điểm mấu chốt chính là lời hứa hẹn và trách nhiệm của mỗi người.
Tề Lỗi rõ ràng là có phần trách nhiệm này, anh không phải một người thất tín bội nghĩa. Nhưng Diêu Thiên Thiên hiện tại cũng không phải là không tin tưởng anh, mà là cô không tin chính bản thân mình. Bởi vì cô đã quá hiểu sự lớn mạnh của cốt truyện.
Cô động lòng với Tề Lỗi, thậm chí có thể nói sau nhiều năm gắn bó, thứ tình cảm này đã biến thành yêu sâu đậm. Nhưng bởi vì cô là người xuyên không, cộng với tính chất không thể xác định của thế giới này nên cô đã cố tình phớt lờ sự nuông chiều và cử chỉ thân mật của Tề Lỗi suốt mấy năm nay. Thậm chí cô còn muốn bắt đầu một tình yêu mới ở cấp 3 để quên Tề Lỗi đi.
Xét đến cùng, vẫn là do Diêu Thiên Thiên quá tự ti. Cô không cho rằng mình có thể nhận được một tình yêu không chứa tạp chất ở trong thế giới gạt người này.
Lúc cô đang vô cùng rối rắm, Tề Lỗi đã ôm Diêu Thiên Thiên vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt cô, không khỏi cảm thấy hài lòng vì sự thuận theo của thiếu nữ lúc này. Anh hiểu Diêu Thiên Thiên, cô gái này rất thích thả hồn ra bên ngoài, chẳng qua sự thất thần này cũng chỉ xuất hiện ở trước mặt những người thân thiết, điều đó chứng tỏ rằng bản thân có thể khiến cô dỡ phòng bị xuống.
Tề Lỗi đã coi Diêu Thiên Thiên là vật trong tay, mặc kệ cô có đồng ý hay không, sính lễ đã giao tận tay rồi, chắc chắn Diêu Thiên Thiên không thể chạy được. Cho dù suy xét đến việc thiếu nữ còn nhỏ chưa thể ra tay, nhưng khát vọng kéo dài đã lâu khiến Tề Lỗi quyết định phải nhân cơ hội này chiếm được một chút ngon ngọt. Qua một thời gian nữa là cô phải ra nước ngoài rồi, đến lúc đó mới thật sự là không còn cơ hội.
Lúc này Diêu Thiên Thiên bị Tề Lỗi ôm vào trong lòng tùy ý hôn môi mà vẫn còn thất thần. Cô đang nghĩ tới chuyện chẳng may mình không đồng ý Tề Lỗi, tương lai gả cho một người khác, cổ phần ở công ty Tề Lỗi phải làm sao bây giờ! Diêu Thiên Thiên biết rằng Tề Lỗi đã đưa toàn bộ cổ phần có thể điều động cho cô, không chừa lại cho bản thân một chút nào. Nói cách khác bây giờ Tề Lỗi mặt ngoài là người lãnh đạo, nhưng trên thực tế anh chỉ là một người làm công.
Làm thế nào để trả lại cổ phần bây giờ? Trực tiếp trả cho Tề Lỗi chắc chắn là không được, lập di chúc thì lại quá sớm ( 0-0 ). Cách tốt nhất để giải quyết vấn đề này ngay lập tức chính là gả cho Tề Lỗi, chỉ cần chứng nhận cổ phần công ty chính là tài sản chung của vợ chồng, Tề Lỗi vẫn sẽ là người kiểm soát cổ phần.
Có phải Tề Lỗi đã tính toán xong từ lâu rồi đúng không, thằng nhãi này quá âm hiểm. Nếu kết hôn với BOSS phản diện độc ác như vậy, về sau không phải cô sẽ bị ăn gắt gao sao? Với lại…
Vì thế tâm trí của Diêu Thiên Thiên lại một lần nữa bay lên chín tầng mây. Khi tay của Tề Lỗi chạm vào mông cô, vừa lòng xoa xoa, Diêu Thiên Thiên đã bắt đầu tự hỏi về cách nuôi dạy con trong tương lai o(╯□╰)o…
Tề Lỗi cảm thấy không ổn, anh không thể kiểm soát được cơ thể mình, thật sự rất muốn nuốt chửng thiếu nữ còn chưa trưởng thành này vào trong bụng. Chẳng qua anh cũng không định làm nó ngay lúc này, Diêu Thiên Thiên là người anh thích, anh không hy vọng bản thân nhân lúc cô còn ngây thơ không hiểu chuyện ( cậu chắc chắn chứ (⊙o⊙)? ) lừa mất thân thể của cô. Anh muốn chờ cô lớn lên, cùng anh lưỡng tình tương duyệt nước chảy thành sông, sau đó cả hai sẽ ở bên nhau.
Nhưng cảm giác khi chạm vào người Diêu Thiên Thiên thật sự quá tuyệt vời, Tề Lỗi không thể buông tay. Vì thế anh đặt tay lên eo cô, sau đó xoa nhẹ nó vài lần.
“Hì hì hì… Ha ha ha… A ha ha…” Diêu Thiên Thiên sợ nhất là ngứa, bị gãi như vậy cô lập tức hoàn hồn, lăn qua lăn lại ở trên giường. Tề Lỗi cũng thuận thế buông tay ra. Dù trong lòng ngực trống vắng khiến anh có chút mất mát, nhưng đồng thời cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tề Lỗi có một chút cầu toàn. Anh hy vọng lần đầu tiên của bọn họ sẽ xảy ra trong một khung cảnh lãng mạn nhất, mà không phải như bây giờ, thiếu nữ còn chưa trưởng thành, lại còn ở trong văn phòng, như vậy rất không tôn trọng đối phương, có khác gì yêu đương vụng trộm đâu chứ.
“Em nghĩ kỹ chưa?” Sau khi để Diêu Thiên Thiên cười đủ, Tề Lỗi bèn hỏi.
“Nghĩ kỹ rồi!” Lúc này đây ánh mắt của Diêu Thiên Thiên trở nên vô cùng kiên định: “Em sẽ ra nước ngoài trước.”
Tề Lỗi:…
Diêu Thiên Thiên nhìn khuôn mặt đen xì của Tề Lỗi, cười trộm trong chốc lát, sau đó mới tiếp tục nói: “Chờ sau khi em về nước, nếu anh còn thích em, vậy thì chúng ta sẽ ở bên nhau. Kết hôn, sinh con, đi cùng nhau đến lúc đầu bạc.”
Cô không hề do dự, nếu cô cũng thích Tề Lỗi, vì sao không tranh thủ một chút? Bây giờ mình mười sáu tuổi, lúc về nước mới hơn hai mươi tuổi. Mà lúc ấy Diêu Doanh Tâm đã mười tám tuổi, cốt truyện về giới giải trí sẽ bắt đầu. Khi Tề Lỗi chính thức được lên sân khấu, nghe nói đã có bạn gái ở chung hai năm. Chờ cô về nước, bạn gái định mệnh trong cốt truyện hẳn là đã xuất hiện.
Nếu lúc ấy Tề Lỗi vẫn thích cô, vậy chứng minh cô đã hoàn toàn đá bay người bạn gái trong nguyên tác. Một khi đã như vậy, vì muốn giúp Tề Lỗi tránh khỏi kết cục thê thảm không có bạn gái sống cô độc suốt quãng đời còn lại, cô sẽ cố tiếp nhận người đàn ông độc thân này, đây là sự ban ân của nữ vương đó! ╭(╯^╰)╮! ( Biểu cảm trong lòng: o(≧v≦)o~~! )
Cho đến lúc này, trong mắt của Tề Lỗi mới xuất hiện ý cười. Tảng đá lớn nơi đáy lòng đã rơi xuống đất, cuối cùng cũng không cần lo lắng vợ mình ( sửa miệng nhanh dữ vậy TAT ) sẽ bị người khác bắt cóc nữa rồi, thật sự là vui quá đi mất. Vì thế anh ôm Diêu Thiên Thiên lên, lại hôn thêm lần nữa. Lúc này đây Tề Lỗi thử đưa đầu lưỡi vào bên trong, nếm thử hôn lưỡi trong truyền thuyết.
Diêu Thiên Thiên cũng không còn lúng túng, hai tay vòng qua cổ đáp lại anh. Nhưng hai người đều là tay mơ, mà người mới thì lúc nào cũng mắc phải những sai lầm nghiêm trọng… Vì vậy trong văn phòng của Tề Lỗi không ngừng truyền ra mấy câu nói—
“Ai nha, anh cắn vào lưỡi em rồi!” Diêu Thiên Thiên.
“Lần nữa!”
“Ai nha, môi của em bị anh cắn rồi!” Diêu Thiên Thiên.
“Lần nữa!”
“Đầu lưỡi của anh có biết di chuyển không vậy! Răng của em, em… ưm…”
Lúc này đây ngay cả tiếng “Lần nữa” cũng không có, chỉ có tiếng Diêu Thiên Thiên bị bịt kín miệng “ưm ưm”.
-
“Chị ơi, miệng của chị bị thương rồi!” Diêu Doanh Tâm ôm lấy chị gái – hôm nay chị ấy vậy mà tới đón cô ta tan học, quả thực rất muốn bay lên trời! Chị gái còn chờ cô ta tan học nữa chứ, trước nay đều là cô ta chủ động đến tìm chị mình.
“Bị chó gặm!” Giọng Diêu Thiên Thiên chứa đầy sự căm phẫn nói.
Tề Lỗi, tại sao anh lại không có kinh nghiệm vậy hả ( ~\(≧▽≦)/~ thật ra trong lòng vô cùng vui vẻ), quả thực coi miệng cô là một khúc xương rồi ra sức gặm cắn vậy, suýt chút nữa đã cắn đứt đầu lưỡi. Vốn dĩ cô đã không có kinh nghiệm, Tề Lỗi còn tệ hơn cả cô! Là BOSS phản diện, chẳng phải Tề Lỗi nên phong lưu thành tánh, sớm đã ngàn người trảm vạn người lăn* (ch***) sao? Tại sao đến cả việc hôn sâu cũng không biết, rất không có tiền đồ! ( Good Job! O(≧v≦)o~~ Đẹp trai quá! — Thật ra trong lòng vẫn vô cùng vui vẻ 0-0 )
Nguy hiểm nhất chính là, ngày hôm qua nếu không phải mình còn giữ được một chút tỉnh táo, chỉ sợ Tề Lỗi đã trực tiếp nuốt cô vào trong bụng rồi!
Trên thực tế lúc ấy cô cũng vô cùng say mê. Tuy rằng nụ hôn của Tề Lỗi có chút trúc trắc nhưng lại ngọt ngào cực kỳ. Trong lúc bất tri bất giác, Diêu Thiên Thiên đã bị Tề Lỗi cởi áo lông, rồi cởi áo vải, sau đó cởi thắt lưng, trong lúc động tình muốn cởi nịt ngực, Diêu Thiên Thiên mới thanh tỉnh. Cô đẩy Tề Lỗi ra, vội mặc quần áo vào rồi chạy mất dép. ( Trời má, may là mùa đông mặc nhiều quần áo, nếu không trinh tiết khó giữ được! /(ㄒoㄒ)/~~ )
Mặc dù hiện tại cô và Tề Lỗi xem như lưỡng tình tương duyệt, nhưng trước khi người bạn gái trong nguyên tác biến mất, cô tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp! Hơn nữa mới mười sáu tuổi, cô còn chưa dậy thì xong! Trong nguyên tác có miêu tả ngực của Diêu Thiên Thiên là cúp C, cao 1m72. Bây giờ cô mới cúp B, cao có 1m68, vẫn còn thiếu một chút nữa. Nếu bởi vì bạch bạch bạch với Tề Lỗi mà dẫn đến hậu quả không thể cao lên, ngực cũng không bự ra thì phải làm sao bây giờ, ╭(╯^╰)╮!
“Chị, đầu lưỡi của chị cũng sưng lên!” Diêu Doanh Tâm chỉ mới mười bốn tuổi. Dưới sự bảo vệ của Diêu Đại Vĩ, ngay cả Tây Du Ký cũng chưa từng xem qua ( nghe nói bên trong có mấy nữ yêu tinh vô cùng phóng đãng 0-0 ), căn bản không biết hôn môi sẽ tạo thành hậu quả như vậy, thế nên cô bé mới nhịn không được tò mò hỏi.
Diêu Thiên Thiên đen mặt: “Chó gặm!”
“Có tiêm vắc-xin phòng bệnh dại không?” Vẻ mặt Diêu Doanh Tâm vô cùng quan tâm hỏi.
Diêu Thiên Thiên: /(ㄒoㄒ)/~~
Có thể đừng hỏi nữa được không? Quá xấu hổ, tối hôm qua lúc cơm chiều cô còn không dám xuất hiện ở trước mặt Vương Nhị Nha, mua bánh mì gặm ở trong phòng!
“Chị…”
“Còn có chỗ nào bị gặm hả? Mặt ấy?” Diêu Thiên Thiên với vẻ mặt bi phẫn ngắt lời của Diêu Doanh Tâm. Ngày hôm qua cô đã soi gương ngó trái ngó phải, ngoại trừ môi và đầu lưỡi ra, những nơi khác không có gì mới đúng. Tuy rằng mặt bị liếm rất nhiều, nhưng cũng không sưng đến nỗi khiến người ta chú ý chứ?
Cô vừa nói vừa hung hăng cắn một miếng bánh.
“Không phải, em chỉ muốn nói chị em mình cầm nhầm bánh của nhau rồi. Của em không cay, của chị mới cay, hơn nữa em còn bảo cô ấy cho thêm một thìa ớt.” Diêu Doanh Tâm hết sức vô tội nhìn Diêu Thiên Thiên.
Diêu Thiên Thiên: /(ㄒoㄒ)/~~TATQAQ~~~~(>_
“Đã trễ…” Sau khi uống một ngụm nước lớn, Diêu Thiên Thiên mới đè được cảm giác cay xè xuống dưới, chiếc miệng đáng thương của cô… Tại Tề Lỗi hết!
Cô bị cay chảy nước mắt, nhìn từ xa thì có vẻ như là Diêu Doanh Tâm bắt nạt cô, nước mắt lưng tròng vô cùng đáng thương. Còn nhớ rõ trong nguyên tác, Diêu Thiên Thiên vì muốn bắt nạt Diêu Doanh Tâm đã không từ thủ đoạn nào, cô đổi tương cà chua thành tương ớt siêu cay. Không nghĩ tới Diêu Doanh Tâm lại rất thích ăn cay, sau khi biết tương của mình bị thay đổi thì lại càng thích chị gái hơn…
Cô ta còn ăn đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng, nước mắt nước mũi chảy ròng, lại không cẩn thận bị Diêu Đại Vĩ nhìn thấy, sau đó ông ta hung hăng dạy dỗ Diêu Thiên Thiên một trận. Tuy rằng lúc đó Diêu Doanh Tâm đã cầu xin không ngừng nhưng Diêu Đại Vĩ vẫn không chịu bỏ qua, điều này khiến Diêu Thiên Thiên càng thêm ghét cay ghét đắng cô ta, thật sự rất muốn đánh cô em gái này.
Bây giờ cô cũng muốn đánh Diêu Doanh Tâm, sao lại thích ăn cay như vậy hả! Diêu Thiên Thiên để đầu lưỡi sửng đỏ vì cay vào trong nước đá, không khỏi khóc thút thít trong lòng.