Chương 8: Cốt truyện này thật đúng là gạt người mà ( 8 )
Hôm sau là thứ bảy, trường mẫu giáo vẫn vô cùng nghiêm túc chấp hành quy định của Nhà nước là cho học sinh nghỉ hai ngày cuối tuần. Vương Nhị Nha không cần phải đi làm, cũng không cần chạy đi tìm Diêu Doanh Tâm. Nên thay vì gửi Diêu Thiên Thiên cho bảo mẫu chăm sóc, bà để cô ở nhà tự mình chăm sóc.
Diêu Thiên Thiên không khỏi cảm thấy may mắn vì cô có thời gian hai ngày để chuẩn bị tâm lý trước khi đối mặt với sự chế giễu của mọi người. Chẳng qua “tránh vỏ dưa thì lại gặp vỏ dừa”, cô phải đối mặt với cuộc tra hỏi dai dẳng của Vương Nhị Nha. Sau chuyện mình và Tề Lỗi đều bị cạo trọc, Diêu Thiên Thiên cũng hiểu được, giữa cô và Tề Lỗi không hề tồn tại chuyện bắt nạt nhau một cách ác ý. Chắc chắn là do thằng nhãi kia phát triển sớm nên đang ở trong thời kỳ nổi loạn, nếu không cậu ta cũng sẽ không tìm cách ép buộc người khác rồi cũng làm hại luôn cả bản thân mình như vậy.
Nhớ lại những chuyện giữa mình và Tề Lỗi, cô càng không thể khai ra là do cậu ta làm. Đánh nhau mà đánh thua, thua rồi lại quay sang mách phụ huynh với giáo viên, đó quả thực là một chuyện rất đáng xấu hổ.
Mà vì sao Diêu Thiên Thiên lại nghĩ như vậy? Chủ yếu là vì lúc còn bé, ba Diêu rất ít khi quan tâm đến cô. Khi cô có xích mích với bạn cùng lớp, người khác đều có phụ huynh đến phân xử, chỉ có mình cô rõ ràng là bị bắt nạt nhưng lại phải mím môi nghe mấy câu châm chọc khiêu khích kiểu như “Đến cha mẹ cũng mặc kệ không dạy bảo” linh tinh. Quá khứ như vậy khiến cho tính cách của Diêu Thiên Thiên trở nên vô cùng độc lập.
Lý do vì sao cô lại trở thành trạch nữ và không quan tâm đến thế giới bên ngoài, là vì cô không muốn nhìn thấy sự giả dối của người khác, cũng có thể nói Diêu Thiên Thiên sợ các mối quan hệ xung quanh.
Sự quan tâm chăm sóc của Vương Nhị Nha đã sưởi ấm trái tim cô. Mặc dù cô không muốn phụ huynh giải quyết hộ “thù oán” giữa mình và Tề Lỗi, nhưng Vương Nhị Nha cứ dò hỏi như vậy, không khỏi khiến cho Diêu Thiên Thiên càng thêm đau lòng người phụ nữ vừa mạnh mẽ vừa hết lòng vì gia đình như bà.
“Thiên Thiên, nói cho mẹ, ai là người bắt nạt con? Nếu con không nói, sang tuần sau mẹ sẽ đi hỏi giáo viên.” Cuối cùng, Vương Nhị Nha không thể nhịn được nữa, ôm Diêu Thiên Thiên vào lòng, vô cùng nghiêm túc hỏi.
Bà đã nhẫn nại rất lâu. Trên thực tế, đêm qua sau khi nhìn thấy bộ dạng này của Diêu Thiên Thiên, bà đã muốn dẫn cô đến gặp giáo viên để tra rõ đầu đuôi sự việc ngay lập tức. Nhưng Diêu Thiên Thiên cứ ôm lấy bà giả vờ khóc, khiến Vương Nhị Nha cảm thấy vẫn nên an ủi con mình trước thì tốt hơn. Nếu bà nói chuyện với giáo viên trước, chẳng may thái độ của giáo viên không được tốt, sẽ chỉ khiến Thiên Thiên càng thêm khó chịu mà thôi.
Phải biết rằng, một cô gái nông thôn chưa từng được học phương pháp giáo dục con cái bao giờ lại có thể hiểu được những điều này, thật sự là rất hiếm. Nó đủ để chứng minh bà đã dành biết bao nhiêu nỗ lực, biết bao nhiêu tâm huyết cho con cái...
Nghe những lời Vương Nhị Nha nói, lỗ tai Diêu Thiên Thiên lập tức dựng thẳng lên. Cô không thể để Vương Nhị Nha đi tìm giáo viên! Hôm qua, cô và Tề Lỗi đều bị phạt đứng ngoài lớp học. Giáo viên chắc chắn biết người xích mích với mình là Tề Lỗi, cậu ta sẽ bị lộ mất.
Vậy là cô túm lấy quần áo của Vương Nhị Nha, nói: "Mẹ, con nhớ em gái."
Cô tận dụng tối đa hào quang của nữ chính để dời đi sự chú ý của mẹ mình.
Vừa nói xong, quả nhiên Vương Nhị Nha lại bắt đầu lo lắng cho Diêu Doanh Tâm. Nếu không phải hôm qua Diêu Thiên Thiên bị bắt nạt, bà nhất định sẽ bay tới tỉnh S tìm Diêu Đại Vĩ. Cả đêm hôm qua, đầu óc của bà đều tràn ngập những chuyện của hai đứa con gái, không tài nào ngủ được. Giờ Diêu Thiên Thiên đột nhiên nhắc tới đã lập tức gợi lên những lo âu, buồn rầu ở trong lòng bà.
"Mẹ ơi, chúng ta cùng đi tìm ba ba và em gái đi." Diêu Thiên Thiên túm lấy góc áo của Vương Nhị Nha, ngóng chông bà đưa mình tới tỉnh S, tạm thời dời đi sự chú ý của bà về cái đầu trọc lốc của mình.
"Không được!" Vương Nhị Nha từ chối ngay lập tức. Bà biết bây giờ tỉnh S đang là nơi ẩn náu của bọn khủng bố quốc tế. Đứa con gái nhỏ nhất đã bị dính vào, không thể để đứa con gái lớn cũng bị cuốn theo được.
Trên thực tế, Diêu Thiên Thiên rất muốn tới tỉnh S. Nữ chính đã ra xa khỏi tầm mắt của cô, giờ cô cũng không biết ở tỉnh S đang xảy ra chuyện gì. Nhưng việc Diêu Thiên Thiên bắt buộc phải làm chính là phá hỏng cốt truyện, ngăn cản nữ chính gặp Nam Cung Tiêu Phong và anh em nhà Mộ Dung. Bởi vì trong cốt truyện gốc, nguyên nhân có người dám bắt cóc nữ chính là do người đó có thù oán với hai gia tộc Nam Cung và Mộ Dung, bắt cóc nữ chính thì sẽ đồng nghĩa với việc có thể “nhất tiễn song điêu*”.
*Nhất tiễn song điêu: Một mũi tên bắn hai con chim.
Trong bốn nam chính và “ông ba hờ”, Diêu Thiên Thiên đánh giá rất cao Thượng Quan Lẫm. Cô cảm thấy anh ta là người phù hợp với nữ chính nhất.
“Ông ba hờ” chắc chắn là không thể, đầu năm nay cũng không phổ biến loại tình yêu “loạn luân”.
Anh em Mộ Dung cũng càng không hợp. Không nói đến chuyện hai anh em trong nhà cùng tranh một cô gái đã gây ra rất nhiều bê bối. Hai người này cũng chẳng phải “thứ” gì tốt. Mặc dù Mộ Dung Nghiêm đã có hôn thê là Diêu Thiên Thiên, nhưng cậu ta không hề giải trừ hôn ước mà vẫn tiếp tục theo đuổi Diêu Doanh Tâm. Khi mối quan hệ giữa nữ chính và những người đàn ông khác quá mức thân thiết, cậu ta sẽ gọi Diêu Thiên Thiên si tình tới nhằm mục đích khiến cho nữ chính tức giận, để nữ chính quay trở lại vòng tay của cậu ta. Anh trai Mộ Dung lại càng nghiêm trọng hơn, thích bạn gái của em trai rồi xuống tay không chút thương tiếc thì thôi đi, anh ta còn thắt chặt mối quan hệ giữa Diêu Thiên Thiên và Mộ Dung Nghiêm lại với nhau. Mưu tính dùng hôn nhân trói chặt Mộ Dung Nghiêm, khiến cho nữ chính luôn coi trọng quan niệm đạo đức chủ động rời xa cậu ta. Trong cốt truyện gốc, hai người bọn họ đã đùa giỡn Diêu Thiên Thiên vô cùng tàn nhẫn. Sau mỗi lần bị trêu đùa như vậy, cô ta lại quay sang bắt nạt nữ chính. Để rồi sau đó bốn vị nam chính + “ông ba già” lại phản kích nghiêm trọng hơn.
Tóm lại, anh em Mộ Dung chính là đầu sỏ đã gián tiếp gây nên bi kịch của Diêu Thiên Thiên. ( Nội dung thường thấy nhất trong truyện máu chó là: anh em không tranh gia sản mà là tranh phụ nữ; Nội dung thường thấy thứ hai trong truyện máu chó là: tìm một “bia đỡ đạn” tới để làm cho đối phương tức giận. )
Tuy rằng Nam Cung Tiêu Phong không có vấn đề về đạo đức linh tinh, nhưng nền tảng gia đình nhà họ không trong sạch, người như Nam Cung Tiêu Phong cũng không coi trọng mạng người. Trong cốt truyện gốc, đã có nhiều lần cậu ta lén nói ra suy nghĩ của mình: Nếu Diêu Đại Vĩ và Diêu Thiên Thiên không phải người thân của nữ chính, cậu ta đã sớm nghĩ cách sắp xếp một vụ tai nạn ngoài ý muốn nào đó để hại chết hai người. Tuy nhiên, cậu ta cũng chỉ nói vậy thôi chứ mười mấy năm sau, Diêu Đại Vĩ đã thành người có quyền cao chức trọng nhất Trung Quốc, làm gì có chuyện dễ dàng sắp xếp chuyện “ngoài ý muốn” như vậy. Nhưng điều khiến cho Diêu Thiên Thiên ghét cậu ta nhất là sau khi chị gái của nữ chính trong cốt truyện gốc tự sát, nữ chính đã khóc rất nhiều ( coi như cô ta có lương tâm ). Khi Nam Cung Tiêu Phong khuyên nữ chính, cậu ta vẫn có thể thốt ra những lời “Là do cô ta gieo gió gặt bão, chết như vậy đã xem như là quá dễ dàng cho cô ta rồi." vân vân và mây mây, thật sự là rất vô nhân đạo, không có tình người. ( Nội dung thường thấy thứ ba trong truyện máu chó là: Có thể nam chính sẽ là người “tâm ngoan thủ lạt”, coi mạng người như cỏ rác, như vậy sẽ làm nổi bật đặc điểm anh ta chỉ đối xử tốt với một mình nữ chính, người có thể khiến cho anh ta thay đổi cũng chỉ có một mình nữ chính, cũng là để thể hiện anh ta yêu nữ chính đến mức nào. )
Chỉ có mình Thượng Quan Lẫm là yêu nữ chính bằng cả trái tim, hơn nữa chắc chắn anh ta sẽ yêu chiều nữ chính lên tận trời ( ân dưỡng dục 5 năm quả thực không người nào có thể vượt qua được ). Tách biệt với nữ chính mấy năm, ngay đến cả ba Diêu, anh em Mộ Dung, hay Nam Cung Tiêu Phong đều tìm những cô gái khác để "Chơi chơi phát tiết", cũng chỉ có Thượng Quan Lẫm là thủy chung giữ gìn ranh giới, vẫn chờ đợi thiên thần nhỏ của anh ta trở về.
Truyện này có người đàn ông tốt như vậy mà vẫn đi đến kết cục NP, Diêu Thiên Thiên thật muốn cho tác giả một cái tát. Quả thực mấy tên đàn ông kia xuất hiện chỉ càng hạ thấp nhân phẩm của Thượng Quan Lẫm mà thôi.
Thế nên khi Diêu Thiên Thiên đưa ra được kết luận: Đoạn cốt truyện đầy rẫy âm mưu này được thúc đẩy chỉ là để Thượng Quan Lẫm và nữ chính gặp được nhau, thế nên trong lòng cô cũng không quá lo lắng. Lúc đọc truyện, cô luôn cho rằng Thượng Quan Lẫm xứng với nữ chính nhất. Nhưng bây giờ lại không giống vậy, trong cốt truyện cũ, sau khi Diêu Doanh Tâm bỏ nhà trốn đi thì gặp Thượng Quan Lẫm ở thành phố H. Mà cuộc gặp gỡ bất ngờ với ba người khác thì lại là ở “thung lũng tình yêu” - tỉnh S này.
Biết chuyện Diêu Doanh Tâm đã tới tỉnh S, Diêu Thiên Thiên không thể ngồi yên được nữa. Một vài người bên đấy chính là kẻ đứng sau vụ bắt cóc trong tương lai của cô đó. Nếu họ đều yêu nữ chính và cùng có mối quan hệ thân thiết với nữ chính, chắc chắn sẽ dẫn đến việc nữ chính bị bắt cóc. Kết quả, Diêu Thiên Thiên cũng bị bắt cóc theo.
Diêu Thiên Thiên lợi dụng thời điểm này không chỉ là để dời đi tầm mắt của Vương Nhị Nha, đồng thời cô cũng muốn tới tỉnh S để quan sát tình hình, sau đó nghĩ cách bóp chết tất cả mọi chuyện từ trong trứng nước, không thể để nó tiếp tục phát triển!
Phải tìm cách đả động Vương Nhị Nha!
Vì đi tìm em gái, Diêu Thiên Thiên đã quyết định dùng tới ba chiêu toàn năng: một khóc, hai làm loạn, ba thắt cổ. Cô cũng không tin mình không thể thúc ép được Vương Nhị Nha. Lúc đầu Vương Nhị Nha chết sống không chịu cho cô đi, nhưng tới lúc Diêu Thiên Thiên nhịn không ăn cơm, bà lại bắt đầu sốt ruột. Trẻ nhỏ cần dinh dưỡng, làm sao có thể không ăn cơm chứ?
Bốn chiêu lớn: Dỗ dành, lừa, mắng, hăm dọa đều không thể ép Diêu Thiên Thiên ăn cơm. Vương Nhị Nha không khỏi thở dài một tiếng, sau đó bà cũng không nói thêm gì nữa.
Thấy Vương Nhị Nha lo lắng như vậy, đại ca Trung Nam Hải phụ trách bảo vệ Diêu Thiên Thiên vẫn luôn đi theo bọn họ cũng không nhịn được nói: "Thực ra chúng ta tới tỉnh S cũng không sao. Nghe nói phía trên đã tìm ra vị trí hang ổ của bọn khủng bố, giờ bọn họ đang ngồi lại để đàm phán, sẽ không có bọn lừa đảo nào ở tỉnh S đâu. Chỉ cần không đưa Thiên Thiên tới những khu vực bị khoanh vùng nguy hiểm, thì việc tới tỉnh S cũng không phải là vấn đề gì quá khó.”
Lý do đại ca Trung Nam Hải nói như vậy chủ yếu là vì đau lòng bé Diêu Thiên Thiên. Hôm qua anh ta phát hiện mình rất thích bé gái đáng yêu này, giờ lại thấy bé gái còn nhỏ như vậy đã biết quan tâm tới em gái, tuy rằng cách làm sai, nhưng đại ca Trung Nam Hải vẫn rất tán thưởng cô. “Cuồng loli” + hào quang của nữ chính khiến anh ta quyết định giúp đỡ Diêu Thiên Thiên. Đứa bé này không chịu ăn cơm, anh ta cũng rất đau lòng đó!
Dưới sự thuyết phục của anh ta, cuối cùng Vương Nhị Nha cũng quyết định đưa con gái và vệ sĩ tới tỉnh S. Dù sao bà cũng rất lo lắng cho Diêu Doanh Tâm, nhưng cũng không thể bỏ mặc Diêu Thiên Thiên lại một mình được.
Khi bước lên máy bay tới tỉnh S, Diêu Thiên Thiên đã âm thầm làm một cử chỉ chiến thắng. Việc này không chỉ giúp cô bám sát cốt truyện mà còn giúp Tề Lỗi che giấu chuyện “cắt tóc”. Đây mới là “nhất tiễn song điêu”!
Nghĩ đến đây, cô liếc mắt cảm kích nhìn chú Trung Nam Hải một cái. Trong lòng thầm nghĩ, “cuồng loli” muôn năm!
Tác giả có lời muốn nói: Mấy chương trước viết hơi qua loa. Hôm nay tôi dùng di động để đọc lại thì thấy có rất nhiều lỗi chính tả. Sau khi thanh niên lười biếng làm xong chương này, chắc chắn sẽ sửa lại, mong mọi người thứ lỗi.