"Ầm."
Cửa phòng bị đóng.
Vân Phi Dương lẻ loi trơ trọi đứng bên ngoài cảm thụ gió bắc lạnh lùng thổi qua người.
Hắn bị đánh văng ra.
Còn về nguyên nhân vì vừa rồi miệng tiện nói một câu:
- Ba người chúng ta cùng nhau ngủ đi!
"Ai."
Vân Phi Dương ủ rũ rời đi, nhưng hắn không nhụt chí, ngược lại đi đến gian phòng của Lương Âm.
Tại thời khắc này.
Chỗ tốt của việc có nhiều nữ nhân hiện ra, người này không được, ta đổi một người khác!
Nhưng.
Để hắn sụp đổ là.
Lương Âm cũng không ở một mình, nàng đang cùng Liễu Nhu vừa nói vừa cười trò chuyện với nhau.
- Sư đệ.
Liễu Nhu nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Sư đệ, hơn nửa đêm, ngươi đến ý đây làm gì?
- Ách…cái này…
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói:
- Ngủ không được, muốn tìm nàng nói chuyện.
- Nói chuyện?
Liễu Nhu phốc xích cười một tiếng.
Lương Âm thẹn thùng.
Nàng cúi đầu, trách cứ nói:
- Ta không có thời gian nói chuyện với huynh, mau đi ra.
"Ầm."
Vân Đại Tiện Thần lại bị đá ra ngoài.
Không có việc gì.
Còn có người khác!
Vân Phi Dương quay người đi về phía gian phòng Lăng Sa La nghĩ thầm, nữ nhân này không quen các nàng, hiện tại chắc đang ở một mình.
Quả nhiên.
Dựa vào nguyên niệm thì thấy trong phòng chỉ có một người Lăng Sa La, giờ nàng đang nghiêm túc nghiên cứu độc dược.
Nàng hết sức chăm chú nên càng thêm mê người.
Vân Phi Dương đi tới, nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của nàng, thấp giọng nói:
- Muộn như vậy rồi sao còn chưa ngủ?
Lăng Sa La xoay người, cười nói:
- Huynh đến đúng lúc quá, những năm nay ta nghiên cứu rất nhiều độc dược, để thử một chút trên thân thể huynh xem nào!
"A?"
Vân Phi Dương trợn trắng mắt.
Kết quả là.
Vân Đại Tiện Thần thử rất nhiều độc, bị Lăng Sa La giày vò đến trời sáng, sau cùng lộ vẻ mặt cầu xin, sụp đổ nói:
- Khó như vậy a!
Sau khi được an trí tại Cuồng Tông.
Sinh hoạt của Vân Phi Dương dần dần ổn định.
Hắn lấy linh thạch ra cho mọi người hấp thu, mình thì theo các sư huynh tu luyện Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ.
Đương nhiên.
Hắn cũng không từ bỏ việc mỗi đêm đi tìm chúng nữ. Đáng tiếc, các nàng giống như đã thương lượng xong, tất cả đều cự tuyệt ngoài cửa.
Điều này quả thật phi thường thống khổ, khổ đến mức Vân Phi Dương phải đè ép tà hỏa trong lòng, đặt toàn bộ tâm tư vào võ đạo.
"Oanh!"
Một ngày nào đó, Đậu Tất đi vào Bắc Uyển, đứng trên diễn võ trường, lấy ra một thạch đầu hình thù kỳ quái, nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!