Bắc Uyển rất không tệ, phòng ốc được kiến tạo vô cùng độc đáo, có diễn võ trường đơn độc, có phong cảnh ưu mỹ sơn thủy.
Vân Phi Dương đi tới nhìn thấy bọn người La Mục đang ngồi xếp bằng vận chuyển Cuồng Kinh trong diễn võ trường.
Cuồng Ngạo Thiên ngừng chân, nói:
- Tự ngươi chọn phòng đi, nếu có chuyện gì có thể đi Đông Uyển tìm ta.
- Tông Chủ.
Vân Phi Dương vội vàng ngăn lại hỏi:
- Ta còn có vài bằng hữu, không biết có thể nhập Cuồng Tông hay không?
Cuồng Ngạo Thiên không hề nghĩ ngợi đáp:
- Có thể.
Hắn vẫn tương đối coi trọng Vân Phi Dương, cho nên dù sự tình gì đều sẽ tận lực thỏa mãn.
Đây mới thực là ái tài, đổi lại Chưởng môn Linh Tiêu Phái, sợ rằng sẽ cân nhắc, sẽ bận tâm môn quy.
Đúng là như thế.
Vân Phi Dương tiến vào Linh Tiêu Phái, một mực không dám gọi bọn người Mục Oanh ra.
- Bất quá.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
- Bằng hữu của ngươi biết ngươi đến Cuồng Nhân Cốc không? Ngươi có muốn ra ngoài thông báo cho bọn họ?
- Không cần thông báo.
Vân Phi Dương cười nói:
- Bọn họ tùy thời có thể tới.
- Tùy thời có thể đến?
Cuồng Ngạo Thiên khẽ giật mình.
"Xoát!"
Đột nhiên, Trầm Thanh trống rỗng xuất hiện trước người Vân Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên trừng to hai mắt.
Một người sống sờ sờ, làm sao trống rỗng xuất hiện?
- Tông Chủ.
Vân Phi Dương nói:
- Thực không dám giấu, lúc ta tu luyện tại Phàm Giới trong một lần cơ duyên xảo hợp thu hoạch được một kiện chí bảo có thể dung nạp sinh linh.
- Thì ra là thế.
Cuồng Ngạo Thiên bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn ngưng trọng nói:
- Phi Dương, chí bảo dạng này không tầm thương, chớ có khoa trương lộ ra ngoài, nếu không sẽ dẫn đến cho ngươi phiền phức không tất yếu.
Nói thật.
Bảo vật có thể dung nạp sinh linh để rất nhiều người sinh ra tham lam, Cuồng Ngạo Thiên lại không có bất kỳ ý tưởng gì, ngược lại mở miệng nhắc nhở.
Vẻn vẹn điểm này.
Đã làm cho Vân Phi Dương tôn kính.
Nhân tính xấu xí, nhưng vẫn có người rất tốt đẹp.
- Chỉ một người thôi à?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!