Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nhiệt độ bên trong Chích Nhiệt Chi Sa thẳng tắp tăng vọt, Vân Phi Dương vẫn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, giờ phút này, da thịt hắn bắt đầu từ trắng chuyển đỏ, nhiệt độ đột nhiên gia tốc, quanh thân bắt đầu bay ra lượn lờ khói trắng.
- Mẹ ta ơi.
- Tên này... Không muốn sống sao?!
Chỉ trong chốc lát, nhiệt độ Chích Nhiệt Chi Sa tiêu thăng đến cấp độ khủng bố, để mọi người có chút hoảng hốt. Dù sao lần trước, tên kia từ từ đến, tất cả mọi người còn có thể chậm rãi tiếp nhận!
- Nhiệt độ bên trong Chích Nhiệt Chi Sa đã vượt qua nhiệt độ năm canh giờ lúc trước...
Cao Viễn Chúc đứng trên một mái nhà, con ngươi tang thương gắt gao nhìn chằm chằm Khí Mạc, trên mặt hiện ra vẻ chấn kinh.
- Ý chí thật đáng sợ...
Một cao tầng khác lên tiếng.
- Tuổi còn nhỏ đã kinh lịch cái gì, mới ma luyện ra được ý chí lực như thế?
- Nếu như lấy chúng ta bây giờ tu vi, tiến vào Luyện Võ Tháp, không nhanh bằng hắn như vậy đâu nhỉ.
Vân Phi Dương cưỡng ép nhiệt độ đề cao, cường hãn phần này, đánh thẳng vào tâm của mỗi cao tầng trong học phủ.
Nhưng.
Chân chính trùng kích chỉ mới bắt đầu.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng trong sa mạc, mặc cho sóng nhiệt ăn mòn, điên cuồng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, Đại Tiểu Chu Thiên lần lượt tuần hoàn, chung quanh nhiệt độ cực tốc đề cao, lại qua nửa canh giờ, đã đột phá đến tám canh giờ!
Tám canh giờ là khái niệm gì, nói đúng hơn là Vân Phi Dương giờ phút này thừa nhận nhiệt độ đã ngang hàng lần lịch luyện trước, mà vẻn vẹn chỉ dùng hai canh giờ rưỡi đã đạt đến loại trình độ này!
- Quá kinh khủng...
- Lần đầu xâm nhập Luyện Võ Tháp, kẻ này lịch luyện dưới nhiệt độ tám canh giờ, toàn bộ da thịt bị nướng đen, bây giờ lại chỉ phát hồng...
Khóe miệng bọn người Cao Viễn Chúc run rẩy. Thời khắc đó, bọn họ không có ngôn từ nào để hình dung, Vân Phi Dương cưỡng ép vượt qua thời gian lịch luyện.
Các vị cao cấp trong học phủ cũng đều bị chấn động thành dạng này, đừng nói đến học sinh, bọn họ từng tên đều há hốc mồm, chăm chú quan sát Vân Phi Dương trên Khí Mạc, giống như nhìn một con quái vật!
- Trương thiếu...
Bàng công tử hôm qua xuất hiện bên ngoài diễn võ trường trừng mắt nói:
- Không nên nha, trong khoảng thời gian ngắn sao có thể đề thăng nhiệt độ đến trình độ như thế!
Một tên công tử ca khinh thường nói:
- Bàng công tử, có gì mà ngạc nhiên, ý chí tháp cũng chuẩn bị cho tân thủ, nhiệt độ có cao hơn cũng đốt không chết người mà.
- Nói cũng đúng.
Bàng công tử thoải mái.
Trương Hằng cũng đang nhìn Vân Phi Dương, gương mặt nho nhã mỉm cười nhàn nhạt, giống như không để trong lòng.
Thân là Thiên Bảng đệ nhất thiên tài, có cao ngạo thuộc về mình, Vân Phi Dương mặc dù biểu hiện rất tốt, trong mắt hắn, cũng chỉ là một con kiến.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Ba canh giờ...
Năm canh giờ...
Cho đến Vân Phi Dương chịu đựng tám canh giờ, Thôi Băng Duệ mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, bởi vì căn cứ theo tiền đặt cược, chỉ cần hắn đạt tới tám canh giờ, mình không cần toàn bồi.
- Muốn xông vào kỷ lục mới?!
- Chỉ cần chịu đựng thêm một khắc sẽ tiến phạm vi vào mười canh giờ, chỉ cần đổ vào trong vòng mười hai canh giờ, chúng ta coi như thắng!
Mọi người mừng rỡ không thôi, bắt đầu chờ mong số tiền khi trúng cược.
Đinh!
Một tiếng vang giòn truyền đến, kỷ lục phía trên Công Kỳ Bài bên cạnh luyện võ tháp bị lần nữa đổi mới.
Tám giờ một khắc, tân sinh kỷ lục —— Quý Thủy Đường, Vân Phi Dương!
Tám giờ một khắc, tối cao kỷ lục —— Quý Thủy Đường, Vân Phi Dương!
"Ào ào —— "
Kỷ lục bị đánh phá trong nháy mắt, toàn bộ học phủ vang lên tiếng hoan hô mãnh liệt, trừ học sinh Quý Thủy Đường thật lòng chúc mừng ra, người khác bởi vì duyên cớ tiền đặt cược mà hoan hô!
- Ta đặt ba trăm lượng, thắng sẽ nhận được ba ngàn lượng!
- Ha ha ha, ta đặt năm trăm lượng!
Mọi người nhao nhao tính toán, giống như đã thắng rồi vậy.
- Ca... Ngươi nhất định phải chống đỡ, nhất định chống qua mười hai canh giờ!
Thôi Băng Duệ bi thương cầu nguyện trong lòng.
Tiền đánh cược đã vượt qua 12 vạn, bên trong có 10 vạn đặt mười giờ, về sau tên này sáng tạo kỷ lục, nhất định phải đổi đến 12 giờ, nếu được mới không bồi tiền, nếu không, sẽ mất ít nhất một triệu a.
Một triệu, Thôi Băng Duệ có thể xuất ra nổi, nhưng đây cũng không phải con số nhỏ!
- Phi Dương ca, cố lên!
- Phi Dương ca, cố lên!
Bên trong Quý Thủy Đường, bọn người Diệp Nam Tu cùng Hắc Mao đứng trước cửa, mắt nhìn Khí Mạc, La Mục ngày thường chỉ biết ngủ cũng đứng chung, bọn họ nhao nhao nắm đầu quyền, vì hắn đánh lấy danh khí. Thời khắc đó, Vân Phi Dương đại biểu Quý Thủy Đường!
- Vân Phi Dương, thất bại!
- Vân Phi Dương, thất bại!
Địa phương khác, đám học sinh đặt mười giờ, nhao nhao đang nguyền rủa Vân Phi Dương.
Nghe được nhiều người đang trù yểu Vân Phi Dương, Tình Tình lôi kéo tay nhỏ Lương Âm, giơ lên cao la to.
- Soái ca, cố lên, soái ca, ngươi giỏi nhất!
Lương Âm tùy ý nàng giơ, nhưng lại thấp giọng nói:
- Ấu trĩ!
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Thời gian dần dần trôi, kỷ lục trên bảng thông báo, cũng nhiều lần đổi mới. Cuối cùng đã đến mười hai giờ một khắc!
- Con mẹ nó chứ!
- A a a!
Bên trong học phủ truyền đến âm thanh gào thét bi thảm, những học sinh đặt cược mười canh giờ nhao nhao ôm đầu, kêu to:
- Tiền không có... Tiền đổ xuống sông xuống biển hết cmnr!
"Ha ha ha ha..."
"Ha ha ha ha ha ha ha!"
Khi kỷ lục mới nhất được ghi, Thôi Băng Duệ lớn tiếng cuồng tiếu, xém chút cười đến chết, hắn kích động ôm tiểu đệ bên cạnh một, điên cuồng quát ầm lên:
- Kiếm lớn... Kiếm lớn rồi!
Đột phá 12 giờ, đám người đặt mốc mười canh giờ hoàn toàn thua, mình không những không cần bồi tiền, còn kiếm bộn không ít, quả thực rất thoải mái.
Có người còn hưng phấn so với hắn, chính là những học sinh đặt cao hơn mười canh giờ kia. Giờ phút này, bọn họ rốt cục nhịn không được, cùng hô to vì Vân Phi Dương trợ uy.
Thua tiền, từng tên ủ rũ đi về ngủ, bọn họ hiện tại không còn tâm tình gì, đi xem Vân Phi Dương tiếp tục đánh vỡ ghi chép.
Mấy nhà hoan hỉ, mấy nhà sầu.
Nhưng loại hoan hỉ này đến khi Vân Phi Dương lại lần nữa đề cao kỷ lục thêm hai canh giờ, vốn đám học sinh cứ tưởng mình đã thắng, từng tên kêu trời trách đất mắng.
- Gia hỏa trâu bò, cái này cũng có thể vượt qua, còn là người sao?!
- Hai trăm lượng của ta a!
"Ha ha ha ha..."
Thôi Băng Duệ ôm thủ hạ, hung hăng hôn trên mặt hắn một cái, hưng phấn quát to.
- Lại xử lý một nhóm, quá thoải mái!
- Ta mệt quá rồi, đi ngủ thôi!
- Cẩu thí gia hỏa, ta không nhìn nữa!
Đám học sinh thua tiền giờ mới ý thức được, vì muốn thấy kết quả, bọn họ đã đứng xem Khí Mạc cả một ngày.
- Oanh Oanh, chúng ta cũng đi thôi, buồn ngủ quá.
Tô Tình thực sự không chịu nổi nữa, nhưng Lương Âm kế bên nói:
- Ngươi đi đi, ta muốn tận mắt nhìn tên này bị nướng cháy.
- Tốt a, tốt a.
Tô Tình rời đi.
Nàng biết, Lương Âm chỉ nói năng chua ngoa, nhưng tâm đậu hũ, hiện tại đang rất lo lắng cho Vân Phi Dương, sợ hắn ngất đi.
- Ừm?
Sau khi Tô Tình đi không lâu, Lương Âm mở mắt, bời vì bên trong Chích Nhiệt Chi Sa đột nhiên xuất hiện một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn kỹ chút, nàng nắm chặt quyền, cắn răng nói:
- Là nữ nhân không biết xấu hổ kia!