Xích Dương Châu như mặt trời đỏ, Huyết Âm châu trong tay Tiêu Kha Ái lại hiện ra huyết sắc, lại tối tăm.
Trong động Vũ Thần, bên trong bức chân dung vẽ hai khỏa tiểu cầu khác biệt màu sắc.
Cho nên.
Vân Phi Dương phán định, bên trong có một viên là Xích Dương Châu, một viên khác chính là chí bảo của Tiêu Kha Ái!
Rất tốt.
Phi thường tốt!
Trong ánh mắt Vân Phi Dương hiện ra vẻ nóng rực.
Phi Dương đại lục thiếu khuyết Âm Dương nhị khí, chí bảo Âm khí cực nặng này vừa vặn là thứ mà mình đang thiếu!
Mặt trời là dương.
Mặt trăng là âm.
Nhật Nguyệt giao thế, Âm Dương Tương Hợp.
Nếu Xích Dương Châu và Huyết Âm châu dung hợp, khẳng định sẽ sinh ra Âm Dương, hình thành thời gian, chỉ cần mình thu được thì có khống chế thời gian!
Không gian tu luyện gấp mười lần, cũng có thể tuỳ tiện sáng tạo, thiên tài địa bảo cũng có thể nhanh chóng sinh trưởng!
Tăng cao tu vi?
Chế tạo thập nhị tinh thành?
Những nguyện vọng này đều có thể nhẹ nhõm thực hiện!
Trước đó Vân Phi Dương vì vinh dự Chiến Thần chính diện nghênh chiến Tiêu Kha Ái, hiện tại tâm tính đã thay đổi.
Cái kia chính là.
Nhất định phải đoạt được Âm châu!
"Vù vù!"
Âm khí bên trong Huyết Âm châu gào thét mà ra, mây đen lăn lộn mấy chục dặm, bọn người La Mục chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị một chút Âm khí lộng hành quấy rối.
Khí tức kia nháy mắt nhiếp nhập thể nội, xuôi theo kinh mạch tràn vào đan điền, hình thành một tầng bình chướng màu đen hơi mỏng, phong tỏa thuần linh hạch!
Tuy chỉ một chút, nhưng cảnh giới tất cả mọi người đều bị áp chế hoặc nhiều hoặc ít.
- Không tốt!
- Cảnh giới của ta chỉ có Vũ Hoàng sơ kỳ!
- Ta cũng vậy!
Mọi người đều kinh hãi.
Qua giây lát, tu vi từ hậu kỳ hạ xuống sơ kỳ, quả thật vô cùng trí mạng.
- Phi Dương ca không sao chứ?
La Mục đã tránh rất xa. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vân Phi Dương đưa thân vào khu vực mờ mịt khói đen.
Xong.
Chúng ta chỉ dính có chút đã bị ép hai tiểu giai vị, hắn đứng trong khu vực hắc khí ngang dọc, có thể bị ép thành người bình thường hay không?
- Vân đại ca...
Mục Oanh nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ lo lắng.
Trầm Thanh rơi trên mặt đất, mở to mắt nhìn chăm chú sư phụ của mình.
Thời khắc này.
Dù Long Chấn Vũ hay Lý Nhược Phong núp trong bóng tối, nhân loại bình thường đều đưa ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
- Haha!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!