Xác định mọi người không đùa mình, hắn nâng cằm, lẩm bẩm:
- Rõ ràng bên ngoài đã qua một tháng, tại sao nơi này mới có ba ngày?
- Chờ một chút!
Đột nhiên, Vân Phi Dương nhớ tới thời điểm tiến nhập không gian, bên tai vang lên lời nói, hắn nhẹ giọng thì thầm:
- Âm Dương Tương Hợp, thời gian tương đối…
- Ngũ Hành làm gốc, Âm Dương làm gốc, Ngũ Hành hoàn mỹ ngưng tụ Linh lực, Âm Dương tương hợp có thể hình thành thời gian.
- Chẳng lẽ!
Trong ánh mắt Vân Phi Dương lóe ra vẻ hưng phấn, nói:
- Thời gian nơi đó bị cải biến?
- Nhất định là vậy!
Hắn khẳng định:
- Đây chính là cơ duyên trong lời nói kia!
Vì muốn xem suy đoán mình có chính xác không.
Vân Phi Dương để La Mục nhớ kỹ thời điểm mình rời đi, sau đó về đến hiện thực, ở lại một ngày một đêm lại trở về đến Phi Dương đại lục.
- Ta đi bao lâu?
- Khoảng một canh giờ.
- Quả nhiên!
Vân Phi Dương hưng phấn nói:
- Tốc độ thời gian bị cải biến, một canh giờ ở Phi Dương đại lục tương đương với nơi đó một ngày!
Không tệ.
Dòng chảy thời gian của không gian như có như không kia nhanh hơn Phi Dương đại lục gấp mười lần, nói đúng hơn là, một ngày ở Phi Dương đại lục, nơi đó đã qua 10 ngày.
Đương nhiên.
Tốc độ chảy này.
Nếu võ giả ở trong khu vực đó sẽ không cảm thấy được, bọn họ sẽ cho rằng thời gian trôi qua giống y như một vị diện bình thường.
"Ha ha ha!"
Vân Phi Dương cười to nói:
- Ở bên trong tu luyện một tháng, ngoại giới mới qua ba ngày, đây là cơ duyên lớn, mình hoàn toàn có thể ở đó tu luyện a!
Nhưng.
Vui sướng rất nhanh đã bị tiêu trừ.
Bởi vì về đến hư không không gian kia, hắn mới ý thức được, tuy dòng chảy thời gian nơi này nhanh hơn ngoại giới gấp mười lần, nhưng linh khí rất yếu, không khác gì với Tinh Thần đại lục.
- Mẹ nó.
Vân Phi Dương mắng một tiếng.
Thời gian lưu tốc gấp mười lần không tệ, nhưng linh khí yếu đến đáng thương, còn không bằng tiến vào Phi Dương đại lục hấp thu linh khí gấp mười lần để tu luyện, như thế còn dễ hơn.
- Nhật Nguyệt Vũ Thần, con mẹ ngươi chứ, khiến thời gian trôi nhanh làm éo gì trong khi mật độ linh khí chả ra sao, chán quá chán mà!
Cảm giác hiện tại của Vân Phi Dương là tiến vào một tòa bảo vật, nhưng bên trong cái gì cũng không có, tâm tình này quả thật muốn bao nhiêu khó chịu đều có bao nhiêu khó chịu a.
- Không được.
Hắn lẩm bẩm:
- Nhất định phải cải biến trình độ linh khí nơi này!
Làm sao thay đổi?
Sau một hồi suy nghĩ, Vân Phi Dương khóa chặt vào Ngũ Hành Chi Linh.
Đương nhiên, hắn không phải muốn lấy kiện thần khí này thả ra một khu vực nào đó, mà nghĩ làm sao có thể khai thông linh khí ra ngoài.
- Thử một lần xem.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, Linh Niệm câu thông Phi Dương đại lục, bắt đầu thao túng bàng bạc linh khí giữa thiên địa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!