Một Thạch Vệ bị oanh bay ra ngoài.
Ba tên khác tiếp tục vọt tới, hình thành vòng vây Đồi Tư Trí vào trong, để hắn không thể tới gần Vân Phi Dương.
"Xoát!"
Úc Mộc Chân cũng xuất thủ.
Nàng cũng không phóng tới Đồi Tư Trí bị vây, mà lặng yên không một tiếng động lách qua, trong tay hiện ra dao găm, đánh úp về phía Vân Phi Dương.
Nữ tính duy nhất trong thập đại Linh Hoàng, Úc Mộc Chân có tốc độ cực nhanh, vô cùng linh hoạt, am hiểu ám sát.
Bất quá.
Nàng vừa mới hành động.
Vân Phi Dương đã bắt được, một bên thao túng năm thạch nhân triền đấu với Đồi Tư Trí, một bên ngưng tụ ra cuồng ngạo kiếm khí.
- Cút!
Hắn quát lạnh một tiếng.
"Xoát xoát!"
Vô số cuồng ngạo kiếm khí trong phóng ra mang theo từng điểm hàn quang, sát khí ngang dọc.
"Bành bành bành!"
Úc Mộc Chân vung vẩy dao găm, chém rụng toàn bộ kiếm khí đang bay tới, trên gương mặt vũ mị, hiện ra một tia khó coi.
Thực lực nàng cao hơn Khâu Mục Lăng một chút, đối mặt với kiếm khí dạng này của Vân Phi Dương, cứng rắn chống đỡ có chút gian nan.
"Vù vù —— "
Vào lúc này, Địch Ba lăng không mà lên, hai tay hợp lại bỗng nhiên đánh xuống, cuồng bạo Ma khí hình thành một cây búa lớn!
Vân Phi Dương nhướng mày, lúc này rút lui, tuy né tránh được búa lớn, nhưng sau lưng lại truyền đến cảm giác âm u.
Úc Mộc Chân bằng vào quỷ dị bộ pháp dã xuất hiện sau lưng hắn, chủy thủ trong tay cắt tới, mang theo sáu ngàn trọng lực lượng!
Chính diện đánh không lại.
Nhưng đánh lén là phương diện nàng am hiểu nhất.
- Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến.
Giờ phút này, hắn đang lui lại, rất khó tạo ra một tầng phòng ngự trong thời gian ngắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy dao găm đâm tới lưng mình.
"Phốc xích."
Dao găm bay qua, da thịt Vân Phi Dương hiện ra một vết thương bắt mắt, máu tươi bắt đầu vẩy ra.
- Chết đi!
Vân Phi Dương tức giận ầm lên.
Từng đạo cuồng ngạo kiếm khí xuất hiện chém tới Úc Mộc Chân, nhưng nữ nhân kia sau khi đắc thủ cũng không ngừng lại, đã sớm bay ra xa.
"Xoát."
Vân Phi Dương ổn định thân thể, Linh Niệm tập trung sau lưng, phong tỏa kinh mạch, cầm lại máu dịch đang chảy xuôi, mục quang lãnh lệ nhìn về phía Địch Ba và Úc Mộc Chân.
- Tiểu tử.
Địch Ba nắm quyền đầu, âm u nói:
- Đấui với tam đại Linh Hoàng chúng ta nhưng chỉ bị một vết thương nhỏ, ngươi đã rất không tệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!