Sau khi trở về.
Vân Phi Dương thủy chung tu luyện kiếm đạo trong Phi Dương đại lục, đối thủ để hắn bồi luyện vô cùng hào hoa, một là Tứ Hải Kiếm Đế, hai là Trưởng Tôn Kiếm Ma.
Đương nhiên.
Khi Tứ Hải Kiếm Đế tiến vào thế giới của đồ nhi mình thì ngây người thật lâu, khi nhìn thấy Trưởng Tôn Kiếm Ma đã vẫn lạc trăm năm trước còn sống, trừng mắt xém chút lòi cả tròng ra ngoài.
Hai cường giả kiếm đạo đỉnh phong bồi luyện cho Vân Phi Dương, đội hình xa xỉ bực này thật không tìm được cái thứ hai tại Vạn Thế Đại Lục.
Đúng như thế.
Hơn mười ngày điên cuồng tu luyện cùng cảm ngộ kiếm ý của hai cao thủ kiếm đạo, lĩnh ngộ của Vân Phi Dương đối với kiếm đạo tự nhiên tăng mạnh.
Thậm chí.
Hắn căn cứ theo ý cảnh của hai người kia phát ra trong kiếm ý còn có thể lĩnh ngộ ra kiếm cảnh thuộc về mình.
Một ngày này.
Vân Phi Dương ngồi trong trận pháp.
Hàn Thiên Kiếm trong tay treo giữa không trung hiện ra từng đạo kiếm ảnh, không có bất kỳ tư thế sắc bén nào tựa như Vô Tình Kiếm Đạo của Trưởng Tôn Kiếm Ma.
Đây không phải Vô Tình Kiếm Đạo.
Bởi vì kiếm khí Vân Phi Dương không có khí thế, nhưng vẫn tồn tại cảm tình, chỉ là rất khó phát hiện. Huống hồ, lấy tính cách tên này sẽ không thể lĩnh ngộ ra Vô Tình Kiếm Đạo.
"Ông."
Đột nhiên, Vân Phi Dương vung tay lên, kiếm ảnh bay ra.
Chúng treo giữa không trung, ba động kiếm khí nguyên bản không có chút khí thế bỗng bộc phát ra tư thế sắc bén.
"Vù vù —— "
Khí thế kiếm khí ngày càng mạnh, tràn ngập sắc bén không gì không phá, phảng phất như đã nghẹn thật lâu, giờ mới được phóng thích.
- Kiếm khí thật cuồng.
Tứ Hải Kiếm Đế và Trưởng Tôn Kiếm Ma lộ vẻ mặt nghiêm túc.
Làm thiên tài đứng đầu trong kiếm đạo, bọn họ hoàn toàn có thể từ trong kiếm khí bắt được vẻ cuồng ngạo kia.
Lĩnh ngộ kiếm đạo có liên quan rất lớn với tính cách của con người, tỉ như Tứ Hải Kiếm Đế, ngày bình thường không lộ ra ngoài, kiếm khí của lão cho người ta cảm giác giản dị tự nhiên.
Lại tỉ như Trưởng Tôn Kiếm Ma.
Hắn cả đời nghiên cứu Vô Tình Kiếm Đạo, quên hết mọi thứ, kiếm khí thi triển ra không có chút tình cảm nào.
Kiếm khí Vân Phi Dương cực kỳ tương tự tính cách của hắn, bộc lộ ra vẻ cuồng ngạo như có thể chém giết cả thiên địa!
"Hưu!"
Đột nhiên, từng đạo cuồng ngạo kiếm khí bay ra, được Linh Niệm thao túng oanh lên một ngọn núi, nhất thời oanh nó thành từng mảnh nhỏ.
- Sư tôn!
Vân Phi Dương mở hai mắt ra, cười nói:
- Cuồng ngạo kiếm khí của ta thế nào?
Tứ Hải Kiếm Đế đối với cái tên mà đồ đệ mình vừa đặt ra quả thật bất lực đến nổi muốn chửi thề trong bụng, nhưng vẫn gật đầu trả lời:
- Không tệ.
Chỗ bất đồng rõ ràng nhất giữa Kiếm đạo và Võ đạo chính là khi võ giả lĩnh ngộ ra kiếm ý thuộc về mình thì đã có tư cách đột phá Kiếm Hoàng!
Vân Phi Dương nói:
- Sư tôn, chúng ta ra ngoài thôi.
Linh khí Phi Dương đại lục sung túc cao hơn Vạn Thế Đại Lục gấp mười lần, nhưng thiếu khuyết Âm Dương nhị khí, thủy chung không hoàn chỉnh, đột phá cảnh giới nhỏ thì có thể, nếu muốn đột phá đại cảnh giới như Hoàng Cấp thì không được.
Nhất định phải tiến về thiên địa có thuộc tính hoàn thiện, Đại Đạo hoàn chỉnh như Vạn Thế Đại Lục mới được.
"Vù vù —— "
Vân Phi Dương và Tứ Hải Kiếm Đế xuất hiện trong hậu viện phủ Thành chủ, vừa mới đứng vững thân thể, quanh người hắn đã bộc phát ra kiếm khí cường đại, trong nháy mắt bao phủ cả Thiết Cốt Thành.
Hiển nhiên, hắn muốn đột phá Kiếm Hoàng!
Ba người Long Chấn Vũ đang ngồi uống trà trong nháy mắt này ý thức được, bọn họ nhao nhao nhìn về phía phủ Thành chủ, trong ánh mắt lóe ra vẻ kinh ngạc.
Bọn họ không xa lạ gì loại cảm giác này,.
Bởi vì sau khi thi đấu thiên tài kết thúc, bọn họ đã từng trải qua, cũng thuận lợi đột phá đến Hoàng Cấp.
- Là Vân Phi Dương!
Độc Cô Cần hô to:
- Hắn muốn đột phá Kiếm Hoàng!
Long Chấn Vũ ngưng trọng nói:
- Nào chỉ là Kiếm Hoàng, chỉ sợ còn muốn đột phá Vũ Hoàng.
Phủ Thành chủ không ngừng khuếch tán kiếm khí, đồng dạng còn ẩn chứa bàng bạc thuần linh lực!
Mạc Văn Hiên cười nói:
- Hơn một tháng này không uổng chúng ta công chờ đợi, có thể may mắn tận mắt được chứng kiến cảnh Vạn Thế Đại Lục ta lần đầu tiên sinh ra Kiếm Vũ Song Hoàng.
- Sao thế?
- Kiếm khí thật cường đại!
Võ giả trong Thiết Cốt Thành cũng cảm nhận được cỗ khí thế kia.
Trong phủ Thành chủ.
Lâm Chỉ Khê từ thư phòng đi ra, Linh Niệm khóa chặt trên người Vân Phi Dương, nói:
- Một ngày này hơi trễ a.
Đúng vậy.
Dựa theo tốc độ tu luyện của Vân Phi Dương, sớm đã đạt tới Hoàng Cấp, bởi vì tiến về mảnh đất thí luyện, thủy chung tu luyện Ma đạo, trọn vẹn chín tháng, không thể tu luyện kiếm vũ hai đạo.
- Tên kia muốn đột phá?
La Mục và Vân Lịch đứng trong quân doanh, nhao nhao nắm quyền đầu, nói:
- Vẫn chậm một bước!
Tu vi hai người sớm đã đạt tới Vũ Vương đỉnh phong, chỉ kém một đường nữa sẽ đột phá, nhưng từ đầu đến cuối không có tiến triển.
Mục Oanh, Lương Âm, Liễu Nhu chúng nữ cũng nhao nhao đi tới, các nàng nhìn hướng phủ Thành chủ, trên mặt đều lộ nụ cười.
Vân Phi Dương sắp đột phá bạo phát ra khí thế kinh động mọi người trong Thiết Cốt Thành, ánh mắt bọn họ khóa chặt về hướng phủ Thành chủ.
- Đồ nhi!
Tứ Hải Kiếm Đế vội nói:
- Đột phá Hoàng Cấp, thanh thế rất to lớn, mau mau rời khỏi Thiết Cốt Thành!
Vừa mới dứt lời.
Vân Phi Dương đã bay lên, hóa thành một đạo lưu quang, đứng ở bên ngoài Thiết Cốt Thành mấy chục dặm.
- Là Vân thành chủ!
- Chẳng lẽ muốn đột phá đại cảnh giới?
- Mau đi xem một chút!
Rất nhiều võ giả nhanh chân chạy ra khỏi thành.
Nháy mắt.
Mấy chục dặm bên ngoài khu vực Vân Phi Dương đang đứng vây đầy mấy vạn võ giả, ánh mắt bọn họ lộ vẻ sùng bái cùng hưng phấn.
Trời ạ.
Đây chính là Vương cấp đột phá Hoàng Cấp, toàn bộ Vạn Thế Đại Lục, cực khó gặp được, không nghĩ tới hôm nay lại may mắn nhìn thấy!
"Vù vù —— "
Kiếm khí và thuần linh lực của Vân Phi Dương không kiêng nể bạo phát hình thành từng đợt cuồng phong, võ giả cách mấy chục dặm vẫn có thể cảm nhận được cỗ ba động cường đại kia.
Rất nhiều võ giả bị kẹt tại một cảnh giới nào đó, dưới sự kích thích lại có cảm giác muốn đột phá!
Võ giả tấn thăng đại cảnh giới nào đó sẽ ngoại phóng khí tức, bên trong đó ẩn chứa Đại Đạo Áo Nghĩa, võ giả cảm thụ nó thì có thể sẽ có thu hoạch.
Đương nhiên.
Nếu Vân Phi Dương có thể đột phá đến Hoàng Cấp, phóng thích ra thuộc tính cũng sẽ dung nhập vào giữa thiên địa, từ đó đề bạt cường độ linh khí của đại lục.
"Vù vù —— "
Khí tức cuồng bạo ngày càng cường đại.
Vân Phi Dương đứng ngạo nghễ giữa không trung, thủy chung nhắm mắt trong lúc vạn chúng chú mục. Một khắc này, thuần linh hạch trong cơ thể hắn đang phát sinh biến chất, Kiếm Linh Hạch cũng điên cuồng thuế biến.
"Hưu —— "
Đột nhiên, hắn mở hai mắt ra, kiếm khí sắc bén trong thể nội gào thét mà ra dung nhập vào thiên địa, quanh thân còn tản mát Hoàng uy cường thế.
Võ giả cấp thấp sau khi cảm nhận được cỗ khí tức kia, nhất thời chịu áp lực đến nổi khó có thể hô hấp.
- Đột phá!
Độc Cô Cần lẩm bẩm:
- Đại lục lại nhiều một Kiếm Hoàng!
- Còn chưa kết thúc.
Mạc Văn Hiên nói tiếp:
- Lại tiếp tục đột phá Vũ Hoàng!