Vân Phi Dương về đến Thiết Cốt Thành lại bắt đầu bế quan tu luyện, dù sao hai tháng, nói ngắn không ngắn, nói dài cũng không dài.
Ngoại giới.
Việc Vân thành chủ tiến về Tinh Thần đại lục đã sớm truyền khắp đại lục, rất nhiều võ giả sinh ra kính nể đối với hắn, cho rằng đây mới thực sự là hiệp nghĩa.
Giữa rừng núi vắng vẻ.
Độc Cô Cần mồ hôi rơi như mưa thu hồi kiếm, chân thành nói:
- Phụ thân, con muốn đi Tinh Thần đại lục.
Độc Cô Hành trầm ngâm một lúc, nói:
- Cũng tốt, xuất ngoại học hỏi kinh nghiệm, có lẽ sẽ trợ giúp con đề bạt kiếm đạo.
Như thế.
Thiên tài kiếm đạo kiệt xuất nhất thế hệ trẻ rời khỏi chỗ tu luyện, lên đường tiến về Thiết Cốt Thành.
Muốn đi Tinh Thần đại lục, nhất định phải tìm tới Vân Phi Dương, bởi vì hắn là thủ lĩnh cho chuyến đi lần này.
Thập Nhất Tinh thành, Việt Tinh thành.
Phủ đệ Mạc gia.
Mạc Văn Hiên đứng trong thư phòng lẩm bẩm:
- Lần tiến về Tinh Thần đại lục này là một lịch luyện không tệ.
Tuấn kiệt đã từng nằm trong top 2 Quán Quân Bảng này cuối cùng rời khỏi Việt Tinh thành, tiến về Đông Lăng Quận.
Thập nhị tinh thành, Tổ Long Thành.
- Phụ thân.
Long Chấn Vũ đi vào đại điện, chắp tay nói:
- Con muốn đi Tinh Thần đại lục.
Long Hoàng ngồi trên chủ vị, hơi suy nghĩ rồi nói:
- Là bởi vì Vân Phi Dương?
- Không sai.
Long Chấn Vũ đáp.
Long Hoàng nói:
- Thời đại này thuộc về các con, đi vị diện khác xông xáo một lần cũng coi như tu hành.
Cùng ngày này.
Long Chấn Vũ giẫm trên lưng Hắc Vũ Lăng Ưng bay ra khỏi Tổ Long Thành, tiến về Thiết Cốt Thành.
Mấy ngày ngắn ngủi.
Thiết Cốt Thành nghênh đón tuổi trẻ tuấn kiệt bốn phía, bọn họ đều có một điểm giống nhau, hi vọng đi theo Vân Phi Dương tiến về Tinh Thần đại lục.
- Mau nhìn, người nọ chính là thiên tài Mạc gia, đã từng đứng top 2 Quán Quân Bảng đó!
Võ giả nội thành phát hiện Mạc Văn Hiên đứng ngoài phủ Thành chủ, bắt đầu thảo luận.
Có người nói:
- Những thiên tài đứng đầu ngày thường rất ít gặp này vậy mà đến Thiết Cốt Thành ta.
- Mau nhìn!
Đột nhiên, lại có người cả kinh hô to:
- Là Long Chấn Vũ!
"Xoát!"
Đám người nhao nhao nhìn lại.
Long Chấn Vũ chầm chậm đi tới, cũng đứng trước phủ Thành chủ.
- Chậc chậc.
Có võ giả lên tiếng:
- Để cho hai đại thiên tài chạy tới đây, đương kim trên đời chỉ sợ cũng chỉ có Vân Thành chủ mới làm được.
Thời điểm mọi người ở đây đang kinh ngạc, Độc Cô Cần cũng tới, tuấn kiệt đã từng bài danh top ba Quán Quân Bảng ba năm trước tụ họp, lần nữa để mọi người nhiệt tình nghị luận.
Phải biết.
Nếu như không phải Vân Phi Dương hoành không xuất thế.
Bên trong ba vị thiên tài này rất có thể sẽ có một người vô địch thi đấu thiên tài!
- Các ngươi cũng tới à?
Độc Cô Cần nói.
Mạc Văn Hiên cười nói:
- Tiến về Tinh Thần đại lục viện trợ nếu là việc của hậu bối chúng ta, Mạc mỗ tự nhiên không thể tụt hậu phía sau.
Độc Cô Cần nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy.
Long Chấn Vũ đứng trước hai người, không nói lời nào.
Nhưng vào lúc này, một thị vệ từ trong phủ đi ra, hắn đầu tiên hoảng hốt nhìn hai người phía sau rồi chắp tay nói:
- Mạc công tử, mời vào.
Mạc Văn Hiên tiến vào trong.
Sau khi hắn tiến vào, thị vệ ngăn trở đường đi, nói:
- Hai vị, còn mời xưng tên.
Người qua đường thấy thế, khóe miệng co giật.
Một người là thiếu chủ Thập Nhị Tinh thành, một người là nhi tử Độc Cô tiền bối, thân phận cao quý như thế lại còn cần muốn báo danh, chẳng lẽ thị vệ kia không biết?
Thị vệ đương nhiên nhận biết hai người.
Nhưng muốn bái phỏng Thành chủ thì nhất định phải dựa theo quy củ.
- Long Chấn Vũ.
- Độc Cô Cần.
Hai người báo tên ra.
Thị vệ nói:
- Hai vị xin chờ chốc lát, ta đi bẩm báo.
Nói rồi, lần nữa đi vào trong phủ.
Một khắc này.
Người qua đường xa xa hoàn toàn phục.
Ba nhân tài kiệt xuất nhất thế hệ trẻ, sau lưng đều có chỗ dựa cường đại, vô luận đi thành trì nào, khẳng định sẽ để Thành chủ thành đó tự mình ra khỏi thành nghênh đón, bây giờ đến Thiết Cốt Thành lại cần đợi thị đi vào thông báo mới có thể vào trong.
Mà.
Hai thiên tài đứng đầu này vậy mà không tức giận, vẫn đứng trước cửa, bởi vậy có thể thấy, năng lượng Vân thành chủ cũng không nhỏ!
Rất nhanh.
Thị vệ lần nữa trở ra, nói:
- Hai vị, mời vào.
Phòng tiếp khách.
Ba người Long Chấn Vũ ngồi dưới vị, trong ánh mắt có vẻ hoảng hốt, bởi vì ngồi trên chủ vị không phải Vân Phi Dương, mà là Lâm Chỉ Khê.
Bọn họ đều xuất thân danh môn, vừa nhìn đã hiểu, nữ nhân áo trắng như tuyết này là nữ chủ nhân của Thiết Cốt Thành.
- Vân phu nhân.
Mạc Văn Hiên mở miệng trước:
- Chẳng lẽ Vân thành chủ không có trong Thiết Cốt Thành?
Trước kia.
Nếu Lâm Chỉ Khê nghe người ta gọi mình ba tiếng Vân phu nhân chắc sẽ có chút khó chịu, bây giờ đã thành thói quen, dù sao từ khi nàng tiếp nhận quản lý Thiết Cốt Thành, rất nhiều người đều xưng hô như vậy.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Huynh ấy vài ngày trước đã bế quan.
Mạc Văn Hiên cười nói:
- Chúng ta đến không phải lúc rồi.
Nói rồi, đứng lên.
- Vân Thành chủ không có ở đây, Mạc mỗ sẽ không quấy rầy.
Long Chấn Vũ và Độc Cô Cần cũng đứng lên.
Chính chủ không xuất hiện.
Không cần thiết lưu lại chỗ này.
- Chậm đã.
Lâm Chỉ Khê mở lời:
- Vân…
Nàng hơi ngưng lại, nuốt hai chữ Phi Dương trở về, sửa lời nói:
- Hôn phu của ta nói, nếu có người tới tìm huynh ấy, có thể ở lại trong thành.
- Ừm.
Mạc Văn Hiên chắp tay nói:
- Vân phu nhân, cáo từ!
Ba đại thiên tài tạm thời ở lại Thiết Cốt Thành.
Những võ giả muốn tiến về Tinh Thần đại lục khác cũng nhao nhao ở lại.
Không thể không nói.
Mấy ngày kế tiếp, bọn họ trong thành đi dạo, mắt thấy đầy rẫy cửa hàng trong thành, đan dược các, tiệm vũ khí không kém gì cao tinh thành trì không khỏi rung động.
Mấy năm trước là thành trì chiến hỏa không ngừng, bây giờ lại phồn hoa như thế, Vân Phi Dương quả thực có năng lực.
Đây vẫn chỉ là chấn kinh trên việc buôn bán.
Thời điểm bọn hắn thấy Gia Cát Cẩm huấn luyện Ma Linh cùng binh lính đi trên đường phố nhất thời bị thuyết phục.
Khó trách lại diệt các quận dễ như trở bàn tay, lực lượng quân sự cường đại thế này hoàn toàn không kém gì Thập Tinh thành trì trở lên!
Bọn người Long Chấn Vũ một mực chờ đợi Vân Phi Dương xuất quan, nhưng chờ hơn một tháng vẫn không thấy tên kia đi ra.
Có thiên tài chờ không nổi rời đi.
Tính tình ba tuổi trẻ tuấn kiệt đỉnh phong này vẫn rất tốt, thủy chung ở lại Thiết Cốt Thành.
Một ngày này.
Bọn họ đi vào một tửu lâu uống trà.
Vừa mới ngồi xuống, Mạc Văn Hiên đã lên tiếng.
- Ta nghe nói, lộng hành quấy rối Tinh Thần đại lục là Ma Linh, thực lực không thể khinh thường.
- Vừa vặn.
Độc Cô Cần vuốt ve thanh kiếm trên bàn, tiếp lời:
- Có thể luyện tay một chút.
Long Chấn Vũ không nói lời nào.
- Số lượng Ma Linh chỉ sợ không ít.
Mạc Văn Hiên nói tiếp:
- Vân Phi Dương có thể mang theo quân đội đi qua hay không?
- Còn cần phái quân đội?
Độc Cô Cần có chút hoảng hốt.
Mạc Văn Hiên ưu nhã đặt chén trà xuống, nói:
- Chấp Pháp Tháp chủ Tinh Thần đại lục tự mình cầu cứu, việc này không đơn giản.
Độc Cô Cần nhíu mày.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!