Lâm Chỉ Khê vận dụng Băng hệ Linh lực nháy mắt băng phong đầu Hoàng Kim Bá Vương Long trong lại!
Thừa dịp thời gian này, Hàn Thiên Kiếm của Vân Phi Dương ra khỏi vỏ, tản mát ra khí tức lạnh lẽo, vung tay lên, kiếm khí áo áo tuôn ra.
Một kiếm này ẩn chứa 600 trọng thuần linh lực!
- Thật mạnh!
- Ít nhất phải đạt tới 600 trọng.
Người dự thi chấn kinh.
Vân Phi Dương một kiếm bạo phát 500 trọng kiếm khí đánh bại Tiêu Bạch Y, ngày hôm nay lại tăng thêm 100, nói đúng hơn chính là hôm qua tên này cũng không sữ dụng toàn lực!
Thật đáng sợ.
Vũ Vương đỉnh phong trước mặt hắn, chỉ sợ không có năng lực chống lại.
Thiên tài dự thi cũng không biết, Vân Phi Dương vung ra một kiếm này cũng không vận dụng kiếm kỹ, chỉ lực lượng đơn thuần phối hợp với Hàn Thiên Kiếm.
Âu Trì Tử lấy hàn băng cùng nắp quan tài chế tạo Hàn Thiên Kiếm xác thực rất cường hãn, Vân Phi Dương có thực lực Kiếm Vương hậu kỳ, kiếm khí thuần túy bạo phát cũng mới 500 trọng.
Một thanh kiếm tăng phúc 100 trọng!
Theo đẳng cấp phân chia, tuyệt đối đạt tới Lục phẩm!
Đương nhiên.
Hàn Thiên Kiếm có Băng hệ thuộc tính.
Vân Phi Dương tuy cùng Kiếm Hồn kết khế ước, nhưng trong thân thể không có thuộc tính Băng, nên hắn chưa kích phát đến trạng thái mạnh nhất của thanh kiếm.
Nếu như, Hàn Thiên Kiếm được dạng Băng hệ võ giả như Lâm Chỉ Khê sử dụng, tuyệt đối phát huy đến cực hạn.
Khoan hãy nói, Vân Phi Dương thật có ý nghĩ đưa Hàn Thiên Kiếm cho Lâm Chỉ Khê, đáng tiếc nữ nhân kia cự tuyệt.
Xoát!
Kiếm khí tuôn ra trực tiếp đâm thủng hàn băng, đánh vào trên thân Hoàng Kim Bá Vương Long, nhưng chỉ truyền đến một tiếng đinh giòn vang.
Tốc độ Đại gia hỏa chậm, nhưng cường độ thân thể vẫn vô cùng mạnh.
Két!
Đột nhiên, núi băng vỡ vụn, Hoàng Kim Bá Vương Long phá băng lao ra. Nó nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt khóa chặt Vân Phi Dương, ầm vang xông tới.
Sắc mặt Lâm Chỉ Khê khó coi.
Lấy thực lực nàng bây giờ không thể hoàn mỹ đóng băng hung thú có thể so với vũ Hoàng, vũ kỹ bị phá khiến nàng bị phản phệ không nhẹ.
- Thiêu đốt!
Nhưng vào lúc này, Lương Âm từ chỗ tối bay lên.
Nàng vung lên hai tay, tâm hỏa nóng rực bạo phát phóng tới Hoàng Kim Bá Vương Long. Trong khoảnh khắc, Hoàng Kim Bá Vương Long đã bị ngọn lửa bao phủ.
Người dự thi trong rừng rậm cùng cường giả ngoại giới hoảng hốt.
Trước để La Mục dẫn dụ, sau đó Vân Phi Dương hắt nước, Lâm Chỉ Khê đóng băng, lại đến Lương Âm bay ra thi triển thuộc tính Hỏa hệ.
Bốn người phân công rõ ràng chi tiết, thấy thế nào cũng giống như đang hợp tác liệp sát đầu hung thú có thể so với Hoàng Cấp này nha.
- Lá gan thiên tài Đông Lăng Quận thật lớn.
- Mưu toan liệp sát lục phẩm hung thú, thật sự không biết tự lượng sức!
Rất nhiều cường giả Vũ Hoàng lắc đầu.
Đầu lục phẩm Bá Vương Long trong Hắc Sâm Lâm kia có phòng ngự siêu cường, đổi lại chính mình, muốn đơn độc giết chết nó cũng rất khó, mấy tên Vũ Vương liền muốn giết đầu hung thú này? Quả thực buồn cười cùng cực!
- Bọn Vân Phi Dương thật muốn chết.
- Chúng ta vẫn nên trốn xa một chút.
Những người dự thi khịt mũi coi thường, vì không bị tác động đến, bọn họ tránh xa, rất hứng thú nhìn lại!
- Không phải chứ?
- Bốn người dự thi Đông Lăng Quận muốn liệp sát đầu lục phẩm hung thú này?
- Bọn họ có phải điên không?!
Rất nhiều võ giả từ trong ngủ mơ bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn hướng màn sáng, con ngươi lấp lóe vẻ khó tin, bọn họ không có tinh chuẩn phân tích như đám người dự thi và cường giả, nhưng cũng cho rằng mấy người kia đang tìm cái chết.
- Con mẹ nó.
Diệp Nam Tu xoa xoa con mắt, sụp đổ nói:
- Bọn Phi Dương ca chẳng lẽ muốn làm thịt đầu hung thú này?
Hắc Mao cùng Khúc Vãn Ca nhất thời cảm thấy choáng.
Nhưng nghĩ tới tính cách không sợ trời không sợ đất của Vân Phi Dương, cử động liệp sát lục phẩm hung thú hình như cũng rất bình thường.
- Không phải chứ.
Hôn Nha đạo nhân trừng muốn lòi mắt, nói
- Bọn tiểu gia hỏa này có phải điên?
Tứ Hải Kiếm Đế còn cười nói:
- Lão đạo, nhìn cho thật kỹ, có lẽ chúng sẽ sáng tạo kỳ tích, chém giết một đầu hung thú có thể so với Hoàng Cấp!
Thần sắc Hôn Nha đạo nhân hoảng hốt.
Nói thật.
Bốn Vũ Vương đi chém giết hung thú có thể so với Hoàng Cấp, thấy thế nào cũng như nói mơ giữa ban ngày. Huống hồ, hung thú lại là một đầu Hoàng Kim Bá Vương Long thân thể cực mạnh!
Bất quá.
Tứ Hải Kiếm Đế đã nói như vậy, chẳng lẽ Vân Phi Dương và đồ nhi mình thật sự sẽ sáng tạo kỳ tích?
Vẻ mặt Hôn Nha đạo nhân nghiêm túc nhìn màn sáng, tâm lý còn đang chờ mong, hi vọng có kỳ tích phát sinh!
Vù vù
Tâm hỏa nóng rực bao phủ Hoàng Kim Bá Vương Long, khiến cho nửa chân trời đỏ bừng.
Thực lực Lương Âm hữu hạn, không cách nào đốt cháy phòng ngự cực mạnh của Bá Vương Long, Bá Vương Long mạnh bạo lao ra từ trong hỏa diễm.
Đầu tiên bị trào phúng, tiếp theo bị đóng băng, lại bị hỏa thiêu, làm cho đại gia hỏa rất tức giận!
Đáng tiếc.
Tức giận cũng vô dụng.
Bởi vì, nó đối mặt Vân Phi Dương, một gia hỏa không biết xấu hổ đến cực hạn. Giờ phút này, hắn cùng bọn người Lâm Chỉ Khê đã biến mất ở chỗ tối.
Rống!
Hoàng Kim Bá Vương Long phẫn nộ không thôi.
Hắn tại trong núi rừng tiếp tục mạnh mẽ đi tới, đại khái qua một canh giờ, dần dần tỉnh táo lại, chuẩn bị tiếp tục nghỉ ngơi, La Mục lại từ chỗ tối chạy ra!
- Rác rưởi! Đến bắt ta đi!
La Mục tiếp tục khiêu khích.
Hoàng Kim Bá Vương Long đứng lên lần nữa, hai mắt phun lửa tiến lên, một màn vừa rồi lại trình diễn, La Mục chạy không bao lâu, Vân Phi Dương hắt nước đến.
- Băng Phong Thiên Xích!
- Thiêu đốt!
- ………….
Hoàng Kim Bá Vương Long lần nữa từ bên trong hỏa diễm lao ra, mắt thấy bốn người biến mất, giận dữ phóng đạn sáng đánh ra bốn phía.
Ngoại giới.
Vô số cường giả lắc đầu.
Mấy thiên tài Đông Lăng Quận, cứ trêu chọc lục phẩm hung thú như vậy, thật sự nhàm chán mà.
Nhưng.
Để bọn hắn sụp đổ là.
Một đêm trôi qua, chân trời xuất hiện ánh sáng hừng đông, bốn người Đông Lăng Quận kia đã vô số lần tái diễn màn vừa rồi, vô số lần dùng kiếm khí, băng hỏa đến kích thích Hoàng Kim Bá Vương Long.
- Theo ta thấy, mấy người này muốn khiến Hoàng Kim Bá Vương Long mệt đến kiệt sức rồi mới tấn công.
Một Vũ Hoàng nhìn ra huyền cơ.
- Ngây thơ.
Một cường giả khác thản nhiên nói:
- Hoàng Kim Bá Vương Long dù có suy yếu, cũng có thể so với Vũ Hoàng, coi như nằm trên mặt đất để bọn hắn đánh, cũng đừng hòng phá phòng ngự của nó.
Bọn họ đều từng cùng lục phẩm hung thú giao chiến qua, cho nên đều hiểu rõ muốn giết chết lục nó, nhất định phải dựa vào lực lượng mạnh mẽ, phá phòng ngự của nó mới được.
- Rống!
Nhưng vào lúc này, Hoàng Kim Bá Vương Long lại một lần nộ hống, bởi vì, La Mục lại xuất hiện, hai mắt nó hiện ra tơ máu phẫn nộ, lần nữa đuổi theo.
Nhưng.
Lần này.
La Mục chạy không bao lâu bỗng nhiên dừng lại, dù đã tiếp cận phạm vi công kích của Hoàng Kim Bá Vương Long, cũng không có hành động.
Rống!
Bá Vương Long bỗng nhiên mở to miệng, đạn ánh sáng ngưng tụ, ngang nhiên phun ra, La Mục vẫn chưa động, trên mặt hiện ra biểu lộ thấy chết không sờn.
- Con mẹ nó!
- Tên này thật muốn chết a!
Mọi người kinh hãi.
Tuy rượt đuổi cả một đêm, tuy Hoàng Kim Bá Vương Long đã rất rã rời, nhưng lực kình đạn ánh sáng cũng khoảng một ngàn bảy tám trăm trọng!
Vũ Vương ngạnh kháng, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Vào thời khắc mọi người đang sợ hãi, một tay La Mục phất lên, trong tay xuất hiện một cái tấm chắn nhỏ, thuẫn tường trong suốt trong nháy mắt hình thành.
Cùng lúc đó.
Đám người càng chấn kinh phát hiện, Vân Phi Dương xuất hiện trước người Hoàng Kim Bá Vương Long không đủ 20 trượng, bội kiếm hắn đã xuất vỏ kiếm, thân kiếm nho nhỏ một nửa ngưng tụ băng sương, một nửa ngưng tụ hỏa diễm.
Vân Phi Dương đứng giữa không trung, một tay huy kiếm, đột nhiên bổ về phía Hoàng Kim Bá Vương Long, quát:
- Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!
Mọi người nghe vậy, thần sắc đại biến.
Bởi vì, Nhất Kiếm Trảm Thương Khung chính là độc môn tuyệt học Tứ Hải Kiếm Đế, phẩm giai đạt tới thất phẩm, cấp bậc này chỉ có cường giả Kiếm Đế cấp mới có thể thi triển!
- Ha ha ha!
Hầu Tam cất tiếng cười to, nói:
- Đồ nhi, làm cho tất cả mọi người kiến thức một chút, một Kiếm Vương thi triển ra vũ kỹ Kiếm Đế như thế nào, để người toàn bộ đại lục đều chấn kinh đi!
Hôn Nha đạo nhân đứng bên cạnh nghe vậy, trừng to mắt, chấn kinh bật thốt.
- Con mẹ nó…thật giết được sao?
Lâm Chỉ Khê vận dụng Băng hệ Linh lực nháy mắt băng phong đầu Hoàng Kim Bá Vương Long trong lại!
Thừa dịp thời gian này, Hàn Thiên Kiếm của Vân Phi Dương ra khỏi vỏ, tản mát ra khí tức lạnh lẽo, vung tay lên, kiếm khí áo áo tuôn ra.
Một kiếm này ẩn chứa 600 trọng thuần linh lực!
- Thật mạnh!
- Ít nhất phải đạt tới 600 trọng.
Người dự thi chấn kinh.
Vân Phi Dương một kiếm bạo phát 500 trọng kiếm khí đánh bại Tiêu Bạch Y, ngày hôm nay lại tăng thêm 100, nói đúng hơn chính là hôm qua tên này cũng không sữ dụng toàn lực!
Thật đáng sợ.
Vũ Vương đỉnh phong trước mặt hắn, chỉ sợ không có năng lực chống lại.
Thiên tài dự thi cũng không biết, Vân Phi Dương vung ra một kiếm này cũng không vận dụng kiếm kỹ, chỉ lực lượng đơn thuần phối hợp với Hàn Thiên Kiếm.
Âu Trì Tử lấy hàn băng cùng nắp quan tài chế tạo Hàn Thiên Kiếm xác thực rất cường hãn, Vân Phi Dương có thực lực Kiếm Vương hậu kỳ, kiếm khí thuần túy bạo phát cũng mới 500 trọng.
Một thanh kiếm tăng phúc 100 trọng!
Theo đẳng cấp phân chia, tuyệt đối đạt tới Lục phẩm!
Đương nhiên.
Hàn Thiên Kiếm có Băng hệ thuộc tính.
Vân Phi Dương tuy cùng Kiếm Hồn kết khế ước, nhưng trong thân thể không có thuộc tính Băng, nên hắn chưa kích phát đến trạng thái mạnh nhất của thanh kiếm.
Nếu như, Hàn Thiên Kiếm được dạng Băng hệ võ giả như Lâm Chỉ Khê sử dụng, tuyệt đối phát huy đến cực hạn.
Khoan hãy nói, Vân Phi Dương thật có ý nghĩ đưa Hàn Thiên Kiếm cho Lâm Chỉ Khê, đáng tiếc nữ nhân kia cự tuyệt.
Xoát!
Kiếm khí tuôn ra trực tiếp đâm thủng hàn băng, đánh vào trên thân Hoàng Kim Bá Vương Long, nhưng chỉ truyền đến một tiếng đinh giòn vang.
Tốc độ Đại gia hỏa chậm, nhưng cường độ thân thể vẫn vô cùng mạnh.
Két!
Đột nhiên, núi băng vỡ vụn, Hoàng Kim Bá Vương Long phá băng lao ra. Nó nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt khóa chặt Vân Phi Dương, ầm vang xông tới.
Sắc mặt Lâm Chỉ Khê khó coi.
Lấy thực lực nàng bây giờ không thể hoàn mỹ đóng băng hung thú có thể so với vũ Hoàng, vũ kỹ bị phá khiến nàng bị phản phệ không nhẹ.
- Thiêu đốt!
Nhưng vào lúc này, Lương Âm từ chỗ tối bay lên.
Nàng vung lên hai tay, tâm hỏa nóng rực bạo phát phóng tới Hoàng Kim Bá Vương Long. Trong khoảnh khắc, Hoàng Kim Bá Vương Long đã bị ngọn lửa bao phủ.
Người dự thi trong rừng rậm cùng cường giả ngoại giới hoảng hốt.
Trước để La Mục dẫn dụ, sau đó Vân Phi Dương hắt nước, Lâm Chỉ Khê đóng băng, lại đến Lương Âm bay ra thi triển thuộc tính Hỏa hệ.
Bốn người phân công rõ ràng chi tiết, thấy thế nào cũng giống như đang hợp tác liệp sát đầu hung thú có thể so với Hoàng Cấp này nha.
- Lá gan thiên tài Đông Lăng Quận thật lớn.
- Mưu toan liệp sát lục phẩm hung thú, thật sự không biết tự lượng sức!
Rất nhiều cường giả Vũ Hoàng lắc đầu.
Đầu lục phẩm Bá Vương Long trong Hắc Sâm Lâm kia có phòng ngự siêu cường, đổi lại chính mình, muốn đơn độc giết chết nó cũng rất khó, mấy tên Vũ Vương liền muốn giết đầu hung thú này? Quả thực buồn cười cùng cực!
- Bọn Vân Phi Dương thật muốn chết.
- Chúng ta vẫn nên trốn xa một chút.
Những người dự thi khịt mũi coi thường, vì không bị tác động đến, bọn họ tránh xa, rất hứng thú nhìn lại!
- Không phải chứ?
- Bốn người dự thi Đông Lăng Quận muốn liệp sát đầu lục phẩm hung thú này?
- Bọn họ có phải điên không?!
Rất nhiều võ giả từ trong ngủ mơ bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn hướng màn sáng, con ngươi lấp lóe vẻ khó tin, bọn họ không có tinh chuẩn phân tích như đám người dự thi và cường giả, nhưng cũng cho rằng mấy người kia đang tìm cái chết.
- Con mẹ nó.
Diệp Nam Tu xoa xoa con mắt, sụp đổ nói:
- Bọn Phi Dương ca chẳng lẽ muốn làm thịt đầu hung thú này?
Hắc Mao cùng Khúc Vãn Ca nhất thời cảm thấy choáng.
Nhưng nghĩ tới tính cách không sợ trời không sợ đất của Vân Phi Dương, cử động liệp sát lục phẩm hung thú hình như cũng rất bình thường.
- Không phải chứ.
Hôn Nha đạo nhân trừng muốn lòi mắt, nói
- Bọn tiểu gia hỏa này có phải điên?
Tứ Hải Kiếm Đế còn cười nói:
- Lão đạo, nhìn cho thật kỹ, có lẽ chúng sẽ sáng tạo kỳ tích, chém giết một đầu hung thú có thể so với Hoàng Cấp!
Thần sắc Hôn Nha đạo nhân hoảng hốt.
Nói thật.
Bốn Vũ Vương đi chém giết hung thú có thể so với Hoàng Cấp, thấy thế nào cũng như nói mơ giữa ban ngày. Huống hồ, hung thú lại là một đầu Hoàng Kim Bá Vương Long thân thể cực mạnh!
Bất quá.
Tứ Hải Kiếm Đế đã nói như vậy, chẳng lẽ Vân Phi Dương và đồ nhi mình thật sự sẽ sáng tạo kỳ tích?
Vẻ mặt Hôn Nha đạo nhân nghiêm túc nhìn màn sáng, tâm lý còn đang chờ mong, hi vọng có kỳ tích phát sinh!
Vù vù
Tâm hỏa nóng rực bao phủ Hoàng Kim Bá Vương Long, khiến cho nửa chân trời đỏ bừng.
Thực lực Lương Âm hữu hạn, không cách nào đốt cháy phòng ngự cực mạnh của Bá Vương Long, Bá Vương Long mạnh bạo lao ra từ trong hỏa diễm.
Đầu tiên bị trào phúng, tiếp theo bị đóng băng, lại bị hỏa thiêu, làm cho đại gia hỏa rất tức giận!
Đáng tiếc.
Tức giận cũng vô dụng.
Bởi vì, nó đối mặt Vân Phi Dương, một gia hỏa không biết xấu hổ đến cực hạn. Giờ phút này, hắn cùng bọn người Lâm Chỉ Khê đã biến mất ở chỗ tối.
Rống!
Hoàng Kim Bá Vương Long phẫn nộ không thôi.
Hắn tại trong núi rừng tiếp tục mạnh mẽ đi tới, đại khái qua một canh giờ, dần dần tỉnh táo lại, chuẩn bị tiếp tục nghỉ ngơi, La Mục lại từ chỗ tối chạy ra!
- Rác rưởi! Đến bắt ta đi!
La Mục tiếp tục khiêu khích.
Hoàng Kim Bá Vương Long đứng lên lần nữa, hai mắt phun lửa tiến lên, một màn vừa rồi lại trình diễn, La Mục chạy không bao lâu, Vân Phi Dương hắt nước đến.
- Băng Phong Thiên Xích!
- Thiêu đốt!
- ………….
Hoàng Kim Bá Vương Long lần nữa từ bên trong hỏa diễm lao ra, mắt thấy bốn người biến mất, giận dữ phóng đạn sáng đánh ra bốn phía.
Ngoại giới.
Vô số cường giả lắc đầu.
Mấy thiên tài Đông Lăng Quận, cứ trêu chọc lục phẩm hung thú như vậy, thật sự nhàm chán mà.
Nhưng.
Để bọn hắn sụp đổ là.
Một đêm trôi qua, chân trời xuất hiện ánh sáng hừng đông, bốn người Đông Lăng Quận kia đã vô số lần tái diễn màn vừa rồi, vô số lần dùng kiếm khí, băng hỏa đến kích thích Hoàng Kim Bá Vương Long.
- Theo ta thấy, mấy người này muốn khiến Hoàng Kim Bá Vương Long mệt đến kiệt sức rồi mới tấn công.
Một Vũ Hoàng nhìn ra huyền cơ.
- Ngây thơ.
Một cường giả khác thản nhiên nói:
- Hoàng Kim Bá Vương Long dù có suy yếu, cũng có thể so với Vũ Hoàng, coi như nằm trên mặt đất để bọn hắn đánh, cũng đừng hòng phá phòng ngự của nó.
Bọn họ đều từng cùng lục phẩm hung thú giao chiến qua, cho nên đều hiểu rõ muốn giết chết lục nó, nhất định phải dựa vào lực lượng mạnh mẽ, phá phòng ngự của nó mới được.
- Rống!
Nhưng vào lúc này, Hoàng Kim Bá Vương Long lại một lần nộ hống, bởi vì, La Mục lại xuất hiện, hai mắt nó hiện ra tơ máu phẫn nộ, lần nữa đuổi theo.
Nhưng.
Lần này.
La Mục chạy không bao lâu bỗng nhiên dừng lại, dù đã tiếp cận phạm vi công kích của Hoàng Kim Bá Vương Long, cũng không có hành động.
Rống!
Bá Vương Long bỗng nhiên mở to miệng, đạn ánh sáng ngưng tụ, ngang nhiên phun ra, La Mục vẫn chưa động, trên mặt hiện ra biểu lộ thấy chết không sờn.
- Con mẹ nó!
- Tên này thật muốn chết a!
Mọi người kinh hãi.
Tuy rượt đuổi cả một đêm, tuy Hoàng Kim Bá Vương Long đã rất rã rời, nhưng lực kình đạn ánh sáng cũng khoảng một ngàn bảy tám trăm trọng!
Vũ Vương ngạnh kháng, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Vào thời khắc mọi người đang sợ hãi, một tay La Mục phất lên, trong tay xuất hiện một cái tấm chắn nhỏ, thuẫn tường trong suốt trong nháy mắt hình thành.
Cùng lúc đó.
Đám người càng chấn kinh phát hiện, Vân Phi Dương xuất hiện trước người Hoàng Kim Bá Vương Long không đủ 20 trượng, bội kiếm hắn đã xuất vỏ kiếm, thân kiếm nho nhỏ một nửa ngưng tụ băng sương, một nửa ngưng tụ hỏa diễm.
Vân Phi Dương đứng giữa không trung, một tay huy kiếm, đột nhiên bổ về phía Hoàng Kim Bá Vương Long, quát: