Linh Niệm Vân Phi Dương câu thông vòng xoáy xuất hiện trong đan điền, cả người trong nháy xuất hiện vào hoàn cảnh xa lạ, nơi này chỉ có hắc ám, không ánh sáng rõ ràng, cũng không có bất kỳ sinh cơ gì, âm u đầy tử khí!
Hắn có thể cảm giác được, nơi đây tuyệt không phải huyễn cảnh, cũng không phải một loại trận pháp nào đó, mà là thế giới chân thật!
Nhưng nơi này quá nhỏ, như sân nhà phổ thông.
Từng là Chiến Thần.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, nói:
- Chẳng lẽ mình tại lĩnh ngộ Phật Ngữ Ma Ha Thần nói tới, cảm ngộ thiên địa, sáng tạo ra một phương thế giới?
Không đúng rồi.
Loại lời nói ẩn chứa huyền cơ này, trước kia thường xuyên nhớ tới, lúc bế quan tu luyện, đã từng dung nhập giữa thiên địa Thần Giới, sao không lĩnh ngộ ra.
- Hả?
Đột nhiên, Vân Phi Dương lần nữa vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, phát hiện đường đi chu thiên có biến hóa, tầng thứ cũng cao hơn trước kia.
- Chẳng lẽ lĩnh ngộ được tầng 11?
Từ khi lĩnh hội Nghịch Thiên Quyết đến tầng 10, Vân Phi Dương thủy chung có một loại cảm giác, tầng thứ này cũng không phải cuối đường, có lẽ còn cảnh giới cao hơn.
Quả nhiên, thật có thập nhất trọng cảnh, mà hắn lại đần độn u mê lĩnh hội!
- Bởi vì lĩnh ngộ ra thập nhất trọng cảnh, mới thôi diễn ra phiến thiên địa này?
Vân Phi Dương đặt tâm tư vào tiểu thế giới, lẩm bẩm.
- Nhỏ quá, còn không bằng không gian giới chỉ.
Tiểu thế giới trong thể nội rất nhỏ, nhưng mạnh hơn không gian giới chỉ rất nhiều. Bởi vì, nơi này có không khí lưu động, sinh mệnh có thể trưởng thành.
Đương nhiên.
Không có nhật nguyệt tinh thần, một vùng tăm tối, còn chưa có đủ điều kiện uẩn dục sinh mệnh.
Tiểu thế giới bên trong thân thể Vân Phi Dương, cho nên hắn là Chúa Tể thế giới này, chỉ cần Linh Niệm khẽ chuyển thì có thể uẩn dục ra hết thảy, nhật quang ánh trăng đều không thành vấn đề.
Xoát.
Hắn câu thông thuần linh hạch, dung nhập linh lực vào tiểu thiên địa để tạo nhật quang, xua tan hắc ám, hiện ra trước mắt là một mảnh bùn đất, rất nguyên thủy, rất hoang vu.
- Có thể cấy ghép Bách Hoa Thảo vào đây.
Rời khỏi Thiết Cốt Thành, Vân Phi Dương sợ Bách Hoa Thảo không ai quản, cho nên phong tồn trong không gian giới chỉ.
Hưu!
Linh niệm khẽ động, Bách Hoa Thảo phủ đầy tiểu thế giới, chúng nó được ánh mặt trời do linh lực hình thành chiếu sáng, đã có thể sinh trưởng.
Vân Phi Dương cười nói:
- Đây chính là một tiểu hình của Thiên Địa Duy Ngã Trận.
Thiên Địa Duy Ngã Trận có thể diễn biến ra một phương thế giới, nhưng cần Ngũ Hành cùng Âm Dương mới có thể bố trận.
Bây giờ.
Nghịch Thiên Quyết thôi diễn đến Thập Nhất Trọng, hình thành một thế giới nhỏ, để Vân Phi Dương không cần cân nhắc việc bố trí Thiên Địa Duy Ngã Trận nữa.
Có thể tùy thân mang theo thì còn gì bằng!
- Linh lực của mình chỉ có thể đơn giản mô phỏng ra nhật quang, hiệu quả kém xa Phàm Giới, nói chi cải biến thời gian.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
- Nếu như trong tiểu thế giới dung nhập Ngũ Hành cùng Âm Dương tinh khiết nhất thì càng hoàn mỹ.
Thiên Địa Duy Ngã Trận không cần bố trí, nhưng Ngũ Hành và Âm Dương tinh khiết nhất vẫn phải tìm. Bởi vì, chỉ có tập hợp đủ thuộc tính của thiên địa mới có thể thành Chúa Tể chân chính, mới có thể khống chế thời gian.
Đến lúc đó, có thể sản sinh số lớn Tiên Lộ Quỳnh Tương, nhanh chóng thành lập Thập nhị tinh Thành trì.
Tìm hiểu ra Nghịch Thiên Quyết tầng 11, thu hoạch được một phương tiểu thế giới tuy rất nhỏ, nhưng để Vân Phi Dương ý thức được, mình đã tìm hiểu ra một phương thế giới thì có năng lực mở rộng nó!
Quả nhiên.
Tiếp tục lịch luyện hai tháng.
Tu vi Vân Phi Dương đạt đến Vũ Tông đỉnh phong, tu vi đề cao thì diện tích tiểu thế giới tăng lên gấp đôi, trước kia chỉ cở tiểu viện bình thường, hiện tại đã trở thành tòa nhà lớn, theo nhân số mà tính thì đã có thể lấy dung nạp vài trăm người.
- Cảnh giới đề bạt , có thể mở rộng tiểu thế giới.
Vân Phi Dương đứng bên trong tiểu thế giới đang khuếch đại, gương mặt hiện ra mỉm cười.
- Nếu như đột phá Vũ Vương, Vũ Hoàng, thậm chí Vũ Thần, diện tích tiểu thế giới có thể chứa được một tòa Thiết Cốt Thành hay không?
Nghĩ tới đây.
Vân Đại Tiện Thần cười xấu xa.
Nếu như chứa một tòa thành, bên trong có thiên quân vạn mã, hắn chỉ cần vung tay lên, đại quân ẩn hiện chắc có thể dọa chết địch quân.
Diện tích tiểu thế giới lớn trống rỗng.
Vân Phi Dương tu luyện gặp được thực vật hi kỳ cổ quái gì đều cấy ghép vào.
Vài ngày.
Tiểu thế giới phủ đầy hoa cỏ cây cối, ngẫu nhiên có mấy con chim bay qua, hương thơm hoa cỏ phiêu đãng trong không khí, thật có mùi vị của một thế giới chân chính.
Bách Hoa Thảo trong hai tháng này uẩn dục ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương, linh lực Vân Phi Dương ẩn chứa Tử Dương chi khí cho nên không cần mỗi ngày bồi dưỡng, chỉ cần linh lực diễn xuất mặt trời mọc thì có thể thôi phát tự nhiên.
Thời gian nhanh chóng trôi, lại qua một tháng, Vân Phi Dương tu luyện tại núi rừng nguyên thủy đầy hung thú cao cấp đã qua nửa năm.
Cảnh giới từ Vũ Tông trung kỳ đột phá đến Vũ Tông đỉnh phong, tốc độ này rất nhanh.
Nhưng.
Không có người nào biết, trong nửa năm nay, Vân Phi Dương tu luyện thế nào, hắn nỗ lực gấp mấy lần thiên tài phổ thông, mỗi ngày cùng hung thú sát lục, rồi được Tụ Linh Trận tiếp tế, cũng kinh lịch Tứ Hải Kiếm Đế công kích.
Đổi thành người khác, đừng nói nửa năm, một tháng đã có thể bị chơi chết.
Một ngày này.
Vân Phi Dương như thường ngày, đứng tại khu vực trống trải, Tứ Hải Kiếm Đế vung tay lên, 50 mảng lá cây có thể so với Vũ Vương trung kỳ bay lên.
Lít nha lít nhít hàn quang bắn đến!
Xoát xoát!
Vân Phi Dương nghe tiếng phân biệt phương vị, kiếm gỗ trong tay vung ra, trong khoảnh khắc ra hơn năm mươi kiếm, chém rụng toàn bộ lá cây.
- Không tệ!
Hầu Tam gật đầu khen.
Nửa năm qua, mỗi ngày huấn luyện như thế, tiểu tử này đề thăng vô cùng khủng bố, bây giờ dùng lá cây lực kình Vũ Vương trung kỳ đánh ra rất khó làm hắn bị thương.
Mà hắn chỉ có tu vi Vũ Tông đỉnh phong thôi, nếu như đột phá đến Vũ Vương, thì thật không dám tưởng tượng.
Hầu Tam vui mừng.
Một lần ngẫu nhiên đi Đông Lăng Quận vậy mà gặp được một khoáng thế kỳ tài, thương thiên không tệ với hắn a.
Nhưng.
Vào lúc này, Vân Phi Dương lại đột nhiên ngồi xếp bằng xuống, chân thành nói:
- Sư tôn, ta muốn đột phá!
Thần sắc Hầu Tam ngốc trệ.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra khí thế bàng bạc, cuốn lên lá cây xung quanh, một đạo kiếm khí sắc bén chợt bạo phát, chém vỡ hư vô.
- Đây là…
Hầu Tam mừng rỡ như điên, hô to.
- Lấy kiếm đột phá!
Vân Phi Dương lĩnh ngộ kiếm đạo nửa năm này đã đạt đến Kiếm Tông, cái gọi lấy kiếm đột phá biểu thị sau khi tu vi tăng lên, Vạn Thế Đại Lục sẽ xuất hiện thêm một tên Kiếm Vương, thực lực mạnh hơn Vũ Vương sơ kỳ!
Mà hắn đột phá rất nhanh, vẻn vẹn chỉ nửa canh giờ, kiếm khí bao phủ bốn phía trở về bản thể Vân Phi Dương, cảnh giới ổn định tại Kiếm Vương sơ kỳ.
Vạn Thế Đại Lục lại thêm một tên Kiếm Vương!
- Nhanh như vậy?
Tứ Hải Kiếm Đế trừng to mắt, nhớ năm xưa khi mình đột phá Kiếm Vương, cần dùng bảy tám ngày mới đúng nha!
Nhưng.
Vân Phi Dương đột phá Kiếm Vương xong cũng không đứng lên.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh người hắn lần nữa hiện ra khí thế mênh mông, trong nháy mắt thôn phệ lá rách bốn phía, khí tức bộc phát như vừa nãy!
Thần sắc Tứ Hải Kiếm Đế hãi nhiên lẩm bẩm.
- Lại đột phá Vũ Vương?
Linh Niệm Vân Phi Dương câu thông vòng xoáy xuất hiện trong đan điền, cả người trong nháy xuất hiện vào hoàn cảnh xa lạ, nơi này chỉ có hắc ám, không ánh sáng rõ ràng, cũng không có bất kỳ sinh cơ gì, âm u đầy tử khí!
Hắn có thể cảm giác được, nơi đây tuyệt không phải huyễn cảnh, cũng không phải một loại trận pháp nào đó, mà là thế giới chân thật!
Nhưng nơi này quá nhỏ, như sân nhà phổ thông.
Từng là Chiến Thần.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, nói:
- Chẳng lẽ mình tại lĩnh ngộ Phật Ngữ Ma Ha Thần nói tới, cảm ngộ thiên địa, sáng tạo ra một phương thế giới?
Không đúng rồi.
Loại lời nói ẩn chứa huyền cơ này, trước kia thường xuyên nhớ tới, lúc bế quan tu luyện, đã từng dung nhập giữa thiên địa Thần Giới, sao không lĩnh ngộ ra.
- Hả?
Đột nhiên, Vân Phi Dương lần nữa vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, phát hiện đường đi chu thiên có biến hóa, tầng thứ cũng cao hơn trước kia.
- Chẳng lẽ lĩnh ngộ được tầng 11?
Từ khi lĩnh hội Nghịch Thiên Quyết đến tầng 10, Vân Phi Dương thủy chung có một loại cảm giác, tầng thứ này cũng không phải cuối đường, có lẽ còn cảnh giới cao hơn.
Quả nhiên, thật có thập nhất trọng cảnh, mà hắn lại đần độn u mê lĩnh hội!
- Bởi vì lĩnh ngộ ra thập nhất trọng cảnh, mới thôi diễn ra phiến thiên địa này?
Vân Phi Dương đặt tâm tư vào tiểu thế giới, lẩm bẩm.
- Nhỏ quá, còn không bằng không gian giới chỉ.
Tiểu thế giới trong thể nội rất nhỏ, nhưng mạnh hơn không gian giới chỉ rất nhiều. Bởi vì, nơi này có không khí lưu động, sinh mệnh có thể trưởng thành.
Đương nhiên.
Không có nhật nguyệt tinh thần, một vùng tăm tối, còn chưa có đủ điều kiện uẩn dục sinh mệnh.
Tiểu thế giới bên trong thân thể Vân Phi Dương, cho nên hắn là Chúa Tể thế giới này, chỉ cần Linh Niệm khẽ chuyển thì có thể uẩn dục ra hết thảy, nhật quang ánh trăng đều không thành vấn đề.
Xoát.
Hắn câu thông thuần linh hạch, dung nhập linh lực vào tiểu thiên địa để tạo nhật quang, xua tan hắc ám, hiện ra trước mắt là một mảnh bùn đất, rất nguyên thủy, rất hoang vu.
- Có thể cấy ghép Bách Hoa Thảo vào đây.
Rời khỏi Thiết Cốt Thành, Vân Phi Dương sợ Bách Hoa Thảo không ai quản, cho nên phong tồn trong không gian giới chỉ.
Hưu!
Linh niệm khẽ động, Bách Hoa Thảo phủ đầy tiểu thế giới, chúng nó được ánh mặt trời do linh lực hình thành chiếu sáng, đã có thể sinh trưởng.
Vân Phi Dương cười nói:
- Đây chính là một tiểu hình của Thiên Địa Duy Ngã Trận.
Thiên Địa Duy Ngã Trận có thể diễn biến ra một phương thế giới, nhưng cần Ngũ Hành cùng Âm Dương mới có thể bố trận.
Bây giờ.
Nghịch Thiên Quyết thôi diễn đến Thập Nhất Trọng, hình thành một thế giới nhỏ, để Vân Phi Dương không cần cân nhắc việc bố trí Thiên Địa Duy Ngã Trận nữa.
Có thể tùy thân mang theo thì còn gì bằng!
- Linh lực của mình chỉ có thể đơn giản mô phỏng ra nhật quang, hiệu quả kém xa Phàm Giới, nói chi cải biến thời gian.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
- Nếu như trong tiểu thế giới dung nhập Ngũ Hành cùng Âm Dương tinh khiết nhất thì càng hoàn mỹ.
Thiên Địa Duy Ngã Trận không cần bố trí, nhưng Ngũ Hành và Âm Dương tinh khiết nhất vẫn phải tìm. Bởi vì, chỉ có tập hợp đủ thuộc tính của thiên địa mới có thể thành Chúa Tể chân chính, mới có thể khống chế thời gian.
Đến lúc đó, có thể sản sinh số lớn Tiên Lộ Quỳnh Tương, nhanh chóng thành lập Thập nhị tinh Thành trì.
Tìm hiểu ra Nghịch Thiên Quyết tầng 11, thu hoạch được một phương tiểu thế giới tuy rất nhỏ, nhưng để Vân Phi Dương ý thức được, mình đã tìm hiểu ra một phương thế giới thì có năng lực mở rộng nó!
Quả nhiên.
Tiếp tục lịch luyện hai tháng.
Tu vi Vân Phi Dương đạt đến Vũ Tông đỉnh phong, tu vi đề cao thì diện tích tiểu thế giới tăng lên gấp đôi, trước kia chỉ cở tiểu viện bình thường, hiện tại đã trở thành tòa nhà lớn, theo nhân số mà tính thì đã có thể lấy dung nạp vài trăm người.
- Cảnh giới đề bạt , có thể mở rộng tiểu thế giới.
Vân Phi Dương đứng bên trong tiểu thế giới đang khuếch đại, gương mặt hiện ra mỉm cười.
- Nếu như đột phá Vũ Vương, Vũ Hoàng, thậm chí Vũ Thần, diện tích tiểu thế giới có thể chứa được một tòa Thiết Cốt Thành hay không?
Nghĩ tới đây.
Vân Đại Tiện Thần cười xấu xa.
Nếu như chứa một tòa thành, bên trong có thiên quân vạn mã, hắn chỉ cần vung tay lên, đại quân ẩn hiện chắc có thể dọa chết địch quân.
Diện tích tiểu thế giới lớn trống rỗng.
Vân Phi Dương tu luyện gặp được thực vật hi kỳ cổ quái gì đều cấy ghép vào.
Vài ngày.
Tiểu thế giới phủ đầy hoa cỏ cây cối, ngẫu nhiên có mấy con chim bay qua, hương thơm hoa cỏ phiêu đãng trong không khí, thật có mùi vị của một thế giới chân chính.
Bách Hoa Thảo trong hai tháng này uẩn dục ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương, linh lực Vân Phi Dương ẩn chứa Tử Dương chi khí cho nên không cần mỗi ngày bồi dưỡng, chỉ cần linh lực diễn xuất mặt trời mọc thì có thể thôi phát tự nhiên.
Thời gian nhanh chóng trôi, lại qua một tháng, Vân Phi Dương tu luyện tại núi rừng nguyên thủy đầy hung thú cao cấp đã qua nửa năm.
Cảnh giới từ Vũ Tông trung kỳ đột phá đến Vũ Tông đỉnh phong, tốc độ này rất nhanh.
Nhưng.
Không có người nào biết, trong nửa năm nay, Vân Phi Dương tu luyện thế nào, hắn nỗ lực gấp mấy lần thiên tài phổ thông, mỗi ngày cùng hung thú sát lục, rồi được Tụ Linh Trận tiếp tế, cũng kinh lịch Tứ Hải Kiếm Đế công kích.
Đổi thành người khác, đừng nói nửa năm, một tháng đã có thể bị chơi chết.
Một ngày này.
Vân Phi Dương như thường ngày, đứng tại khu vực trống trải, Tứ Hải Kiếm Đế vung tay lên, 50 mảng lá cây có thể so với Vũ Vương trung kỳ bay lên.
Lít nha lít nhít hàn quang bắn đến!
Xoát xoát!
Vân Phi Dương nghe tiếng phân biệt phương vị, kiếm gỗ trong tay vung ra, trong khoảnh khắc ra hơn năm mươi kiếm, chém rụng toàn bộ lá cây.
- Không tệ!
Hầu Tam gật đầu khen.
Nửa năm qua, mỗi ngày huấn luyện như thế, tiểu tử này đề thăng vô cùng khủng bố, bây giờ dùng lá cây lực kình Vũ Vương trung kỳ đánh ra rất khó làm hắn bị thương.
Mà hắn chỉ có tu vi Vũ Tông đỉnh phong thôi, nếu như đột phá đến Vũ Vương, thì thật không dám tưởng tượng.
Hầu Tam vui mừng.
Một lần ngẫu nhiên đi Đông Lăng Quận vậy mà gặp được một khoáng thế kỳ tài, thương thiên không tệ với hắn a.
Nhưng.
Vào lúc này, Vân Phi Dương lại đột nhiên ngồi xếp bằng xuống, chân thành nói:
- Sư tôn, ta muốn đột phá!
Thần sắc Hầu Tam ngốc trệ.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra khí thế bàng bạc, cuốn lên lá cây xung quanh, một đạo kiếm khí sắc bén chợt bạo phát, chém vỡ hư vô.
- Đây là…
Hầu Tam mừng rỡ như điên, hô to.
- Lấy kiếm đột phá!
Vân Phi Dương lĩnh ngộ kiếm đạo nửa năm này đã đạt đến Kiếm Tông, cái gọi lấy kiếm đột phá biểu thị sau khi tu vi tăng lên, Vạn Thế Đại Lục sẽ xuất hiện thêm một tên Kiếm Vương, thực lực mạnh hơn Vũ Vương sơ kỳ!
Mà hắn đột phá rất nhanh, vẻn vẹn chỉ nửa canh giờ, kiếm khí bao phủ bốn phía trở về bản thể Vân Phi Dương, cảnh giới ổn định tại Kiếm Vương sơ kỳ.
Vạn Thế Đại Lục lại thêm một tên Kiếm Vương!