Lần thứ nhất luyện đan thất bại trong dự liệu cuar Liễu Nhu, dù sao cũng lần đầu hợp tác với Lương Âm.
Có thất bại, có kinh nghiệm.
Các nàng nghỉ ngơi chút một chút rồi bắt đầu lần luyện đan thứ hai.
Lần này.
Hai người phối hợp càng thêm ăn ý, nhóm lửa, ném tài liệu, có thể nói một mạch mà thành.
Vân Phi Dương nhìn trong mắt, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu như các nàng có thể phối hợp tốt, bằng vào sự hiểu biết đan dược của sư tỷ và Lương Âm tinh thông hỏa diễm, có lẽ sẽ tạo ra được lò đan hoàn mỹ nhất.
Như vậy.
Về sau thành lập thành trì, các nàng có thể giúp mình luyện đan.
Tên này muốn thật đẹp.
Khó trách từ đầu đến cuối, đều không tính toán tu luyện đan thuật, nguyên lai đã tìm ra được người luyện đan thay, còn mình vung tay làm chưởng quỹ.
Nói thật.
Luyện chế đan dược hao tổn tâm thần lớn.
Dù Liễu Nhu hay Lương Âm, qua một canh giờ luyện chế, mồ hô đã đổ đầy người.
Thời điểm này, Vân Phi Dương thể hiện ra giá trị, hai tay cầm khăn tay, vì hai nữ lau sạch mồ hôi trên trán.
Bên trong gian phòng, phiêu đãng mùi thơm cơ thể thiếu nữ, để hắn miên man bất định.
Đại khái lại qua nửa canh giờ, mùi thơm dần dần bị mùi thuốc thay thế, điều này cũng biểu thị việc đan dược đã tiến vào giai đoạn thu quan sau cùng.
Qua hai canh giờ luyện chế, dưới sự phối hợp của Liễu Nhu cùng Lương Âm, dược tài trong lò hoàn mỹ dung hợp lại cùng nhau, hóa thành dược nê.
Bước kế tiếp, Kết Đan.
Đây mới là khâu mấu chốt nhất, nếu như khống chế không tốt, kết xuất đan dược sẽ thành phế đan.
Nghiêm trọng hơn thì sẽ nổ lô!
- Khống chế tốt nhiệt độ hiện tại.
Liễu Nhu nói khẽ, lấy ra Tiên Lộ Quỳnh Tương.
Tay nhỏ của nàng có chút run rẩy, bởi vì tài liệu phụ trợ có thể thu thập được rất nhiều, luyện bao nhiêu lần cũng không có vấn đề gì.
Nhưng chí bảo đến từ Thần Giới, cũng chỉ có một.
Tuy có thể phân nhiều lần dùng, nhưng dù sao quá trân quý, thất bại một lần, cũng là tổn thất cực kỳ lớn.
Tuy Lương Âm không biết luyện chế đan dược gì, nhưng luyện chế lâu như vậy, phẩm chất khẳng định không thấp, cho nên cũng bắt đầu khẩn trương.
Áp lực của hai người vô hình tăng gấp bội.
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nắm lấy ngọc của các nàng, nói:
- Yên tâm luyện đi.
Trong bàn tay truyền đến ấm áp.
Tâm tình Liễu Nhu cùng Lương Âm vốn đang khẩn trương dần bình phục lại.
Cuối cùng, Liễu Nhu cắn răng, mở nắp bình ra, Linh Niệm dung nhập vào lấy ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương rồi phân thành một phần mười, ném vào trong lò, nói:
- Tăng nhiệt độ!
Vù vù
Hỏa diễm bốc lên, nhiệt độ tăng cao.
Một chút xíu Tiên Lộ Quỳnh Tương dung nhập vào trong lò đan, hỗn hợp cùng dược nê, theo nhiệt độ gia tăng, dần dần thực chất hóa.
Liễu Nhu gắt gao nhìn chằm chằm trong lò, cảm thụ cỗ nhiệt độ kia.
Đây là giai đoạn cuối cùng, chỉ cần thành công sẽ Kết Đan.
- Thả lỏng.
Vân Phi Dương xuất hiện sau lưng Lương Âm, nhẹ nhàng nâng bàn tay của nàng, nói:
- Để hỏa diễm chậm rãi tăng lên, không thể nóng vội.
Đến giai đoạn thu quan, hắn cũng nghiêm túc.
- Có thể!
Cảm thụ được nhiệt độ trong lò đan, Vân Phi Dương nói:
- Bảo trì nhiệt độ này.
Tâm thần Lương Âm chuyên chú, khống chế hỏa diễm ổn định.
Liễu Nhu có chút mộng, bởi vì Vân Phi Dương đoạt lời nàng muốn nói, mà càng thêm thấu triệt hơn nữa.
Chẳng lẽ ngoài ý muốn?
Không được, chỉ điểm loạn dạng này sẽ xảy ra vấn đề.
Đột nhiên, Vân Phi Dương lại mở miệng nói:
- Nhiệt độ lại đề cao thêm một chút.
Hô!
Lương Âm cũng không hiểu luyện đan, không biết Vân Phi Dương nói đúng hay không, nhưng vẫn vô điều kiện tin tưởng.
- Có thể, ổn định!
- Nhiệt độ hơi cao, nhanh hạ xuống một xíu.
- …..
Đôi mắt đẹp của Liễu Nhu mở thật lớn.
Nếu như vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn trùng hợp.
Như vậy, hắn lần lượt nhắc nhở Lương Âm khiến cho đan lô ở vào trạng thái luyện chế, nàng mới giật mình hiểu, tên này nhìn thấu triệt hơn cả mình!
Phải biết.
Vân Phi Dương nhắc nhở mấy lần đến Liễu Nhu cũng không nhìn ra, nếu như trễ một bước hậu quả cuối cùng chỉ có luyện ra phế đan, thậm chí nổ lô.
- Làm sao có thể?
Liễu Nhu cả kinh thầm nghĩ.
- Người sư đệ này, lúc nào lý giải đan dược sâu sắc như vậy?
Vân Phi Dương lý giải không bằng nàng.
Nhưng độc dược và đan dược đều cần trải qua trình tự Kết Đan này, cho nên cảm giác Kết Đan của hắn khẳng định mạnh hơn Liễu Nhu.
Cuối cùng.
Dưới sự chỉ huy của hắn, Lương Âm ổn định thao túng hỏa diễm, thuận lợi cho đan dược thành hình, cũng dần dần chia ra làm mười khỏa.
Liễu Nhu thấy 10 viên thuốc xuất hiện, hưng phấn hô to.
- Mãn đan!
Một phần dược tài đầy đủ đưa vào lô dưới sự khống chế hỏa diễm sinh ra số lượng đan nhiều ít khác nhau.
Một khỏa thấp nhất, mười khỏa nhiều nhất.
Tỷ lệ xuất hiện mãn đan là cực kỳ hiếm thấy.
Vân Phi Dương cũng không thèm để ý mãn đan hay không, hắn nâng tay nhỏ Lương Âm, chân thành nói:
- Bảo trì loại nhiệt độ này, không được phân tâm.
- Đinh! Đinh! Đinh!
Luyện đan thất truyền đến tiếng vang thanh thúy, điều này đại biểu đan thành.
Vân Phi Dương nói:
- Có thể thu lại hỏa diễm rồi.
Hô
Lương Âm thu hỏa diễm lại vào thể nội, thân thể mềm nhũn, nhào vào trong ngực Vân Phi Dương, sắc mặt tái nhợt.
Hơn hai canh giờ luyện đan, hao phí quá nhiều tâm thần, nàng tựa đầu vào trong ngực nam nhân yêu dấu, muốn ngủ một giấc thật dài.
Bất quá.
Bên cạnh còn có Liễu Nhu nên nỗ lực tránh khỏi.
Vân Phi Dương vịn nàng, lấy ra một bình đan dược, nói:
- Vất vả cho cô rồi, bình tứ phẩm đan dược này là phần khen thưởng thứ nhất.
- A?
Lương Âm ngạc nhiên, vội vàng từ chối:
- Ta không muốn, ngươi giữ lấy tự mình mà ăn.
Tứ phẩm đan dược vượt qua một vạn, nàng không dám ăn.
- Còn muốn ta đút cho ăn sao?
Vân Phi Dương mở ra nắp bình, giả bộ đổ ngược đan dược, Lương Âm thấy thế, vội vàng nhận lấy.
- Ăn thì ăn.
Lương Âm lấy ra một khỏa, nhẹ nhàng há mồm nuốt xuống.
Vân Phi Dương ôm nàng đưa lên ghế, nói:
- Hấp thu trước đi, đợi lát nữa còn phải tiếp tục luyện.
Tên này vốn có thể vịn, nhưng nhất định phải ôm mới được, quả nhiên lúc nào cũng muốn chiếm chút tiện nghi.
- Ngươi…
Lương Âm hung hăng nguýt hắn một cái.
- Sư đệ, thành công!
Liễu Nhu không kịp chờ đợi lấy đan dược ra, không kìm được vui mừng, nói:
- Phẩm chất còn tốt hơn so với ta tưởng tượng.
Vân Phi Dương vội vàng hỏi:
- Phẩm chất gì?
Liễu Nhu nói:
- Hẳn là cực giai.
Phẩm chất đan dược chia làm hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, cực giai, hoàn mỹ năm loại.
Phẩm chất Cực giai đã rất không tệ.
- Aii.
Vân Phi Dương lắc đầu, nói:
- Ta còn tưởng rằng hoàn mỹ chứ.
Liễu Nhu bĩu môi nói:
- Hoàn mỹ cũng không phải rau cải trắng, sao có thể tùy tiện luyện chế ra.
Hắc hắc.
Vân Phi Dương lấy ra bình nhỏ, bỏ đan dược vào.
Liễu Nhu lưu lại một khỏa, nàng cười nói:
- Sư tỷ ăn một khỏa, không có vấn đề gì chứ.
- Không được!
Vân Phi Dương quả quyết.
Liễu Nhu tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy.
Tên kia lại đưa qua một khỏa, cười đùa tí tửng nói:
- Sư tỷ giúp ta bận bịu nhiều như thế, làm sao cũng phải ăn hai khỏa chứ.
- Tính ngươi có lương tâm!
Lần thứ nhất luyện đan thất bại trong dự liệu cuar Liễu Nhu, dù sao cũng lần đầu hợp tác với Lương Âm.
Có thất bại, có kinh nghiệm.
Các nàng nghỉ ngơi chút một chút rồi bắt đầu lần luyện đan thứ hai.
Lần này.
Hai người phối hợp càng thêm ăn ý, nhóm lửa, ném tài liệu, có thể nói một mạch mà thành.
Vân Phi Dương nhìn trong mắt, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu như các nàng có thể phối hợp tốt, bằng vào sự hiểu biết đan dược của sư tỷ và Lương Âm tinh thông hỏa diễm, có lẽ sẽ tạo ra được lò đan hoàn mỹ nhất.
Như vậy.
Về sau thành lập thành trì, các nàng có thể giúp mình luyện đan.
Tên này muốn thật đẹp.
Khó trách từ đầu đến cuối, đều không tính toán tu luyện đan thuật, nguyên lai đã tìm ra được người luyện đan thay, còn mình vung tay làm chưởng quỹ.
Nói thật.
Luyện chế đan dược hao tổn tâm thần lớn.
Dù Liễu Nhu hay Lương Âm, qua một canh giờ luyện chế, mồ hô đã đổ đầy người.
Thời điểm này, Vân Phi Dương thể hiện ra giá trị, hai tay cầm khăn tay, vì hai nữ lau sạch mồ hôi trên trán.
Bên trong gian phòng, phiêu đãng mùi thơm cơ thể thiếu nữ, để hắn miên man bất định.
Đại khái lại qua nửa canh giờ, mùi thơm dần dần bị mùi thuốc thay thế, điều này cũng biểu thị việc đan dược đã tiến vào giai đoạn thu quan sau cùng.
Qua hai canh giờ luyện chế, dưới sự phối hợp của Liễu Nhu cùng Lương Âm, dược tài trong lò hoàn mỹ dung hợp lại cùng nhau, hóa thành dược nê.
Bước kế tiếp, Kết Đan.
Đây mới là khâu mấu chốt nhất, nếu như khống chế không tốt, kết xuất đan dược sẽ thành phế đan.
Nghiêm trọng hơn thì sẽ nổ lô!
- Khống chế tốt nhiệt độ hiện tại.
Liễu Nhu nói khẽ, lấy ra Tiên Lộ Quỳnh Tương.
Tay nhỏ của nàng có chút run rẩy, bởi vì tài liệu phụ trợ có thể thu thập được rất nhiều, luyện bao nhiêu lần cũng không có vấn đề gì.
Nhưng chí bảo đến từ Thần Giới, cũng chỉ có một.
Tuy có thể phân nhiều lần dùng, nhưng dù sao quá trân quý, thất bại một lần, cũng là tổn thất cực kỳ lớn.
Tuy Lương Âm không biết luyện chế đan dược gì, nhưng luyện chế lâu như vậy, phẩm chất khẳng định không thấp, cho nên cũng bắt đầu khẩn trương.
Áp lực của hai người vô hình tăng gấp bội.
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nắm lấy ngọc của các nàng, nói:
- Yên tâm luyện đi.
Trong bàn tay truyền đến ấm áp.
Tâm tình Liễu Nhu cùng Lương Âm vốn đang khẩn trương dần bình phục lại.
Cuối cùng, Liễu Nhu cắn răng, mở nắp bình ra, Linh Niệm dung nhập vào lấy ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương rồi phân thành một phần mười, ném vào trong lò, nói:
- Tăng nhiệt độ!
Vù vù
Hỏa diễm bốc lên, nhiệt độ tăng cao.
Một chút xíu Tiên Lộ Quỳnh Tương dung nhập vào trong lò đan, hỗn hợp cùng dược nê, theo nhiệt độ gia tăng, dần dần thực chất hóa.
Liễu Nhu gắt gao nhìn chằm chằm trong lò, cảm thụ cỗ nhiệt độ kia.
Đây là giai đoạn cuối cùng, chỉ cần thành công sẽ Kết Đan.
- Thả lỏng.
Vân Phi Dương xuất hiện sau lưng Lương Âm, nhẹ nhàng nâng bàn tay của nàng, nói:
- Để hỏa diễm chậm rãi tăng lên, không thể nóng vội.
Đến giai đoạn thu quan, hắn cũng nghiêm túc.
- Có thể!
Cảm thụ được nhiệt độ trong lò đan, Vân Phi Dương nói:
- Bảo trì nhiệt độ này.
Tâm thần Lương Âm chuyên chú, khống chế hỏa diễm ổn định.
Liễu Nhu có chút mộng, bởi vì Vân Phi Dương đoạt lời nàng muốn nói, mà càng thêm thấu triệt hơn nữa.
Chẳng lẽ ngoài ý muốn?
Không được, chỉ điểm loạn dạng này sẽ xảy ra vấn đề.
Đột nhiên, Vân Phi Dương lại mở miệng nói:
- Nhiệt độ lại đề cao thêm một chút.
Hô!
Lương Âm cũng không hiểu luyện đan, không biết Vân Phi Dương nói đúng hay không, nhưng vẫn vô điều kiện tin tưởng.
- Có thể, ổn định!
- Nhiệt độ hơi cao, nhanh hạ xuống một xíu.
- …..
Đôi mắt đẹp của Liễu Nhu mở thật lớn.
Nếu như vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn trùng hợp.
Như vậy, hắn lần lượt nhắc nhở Lương Âm khiến cho đan lô ở vào trạng thái luyện chế, nàng mới giật mình hiểu, tên này nhìn thấu triệt hơn cả mình!
Phải biết.
Vân Phi Dương nhắc nhở mấy lần đến Liễu Nhu cũng không nhìn ra, nếu như trễ một bước hậu quả cuối cùng chỉ có luyện ra phế đan, thậm chí nổ lô.
- Làm sao có thể?
Liễu Nhu cả kinh thầm nghĩ.
- Người sư đệ này, lúc nào lý giải đan dược sâu sắc như vậy?
Vân Phi Dương lý giải không bằng nàng.
Nhưng độc dược và đan dược đều cần trải qua trình tự Kết Đan này, cho nên cảm giác Kết Đan của hắn khẳng định mạnh hơn Liễu Nhu.
Cuối cùng.
Dưới sự chỉ huy của hắn, Lương Âm ổn định thao túng hỏa diễm, thuận lợi cho đan dược thành hình, cũng dần dần chia ra làm mười khỏa.
Liễu Nhu thấy 10 viên thuốc xuất hiện, hưng phấn hô to.
- Mãn đan!
Một phần dược tài đầy đủ đưa vào lô dưới sự khống chế hỏa diễm sinh ra số lượng đan nhiều ít khác nhau.
Một khỏa thấp nhất, mười khỏa nhiều nhất.
Tỷ lệ xuất hiện mãn đan là cực kỳ hiếm thấy.
Vân Phi Dương cũng không thèm để ý mãn đan hay không, hắn nâng tay nhỏ Lương Âm, chân thành nói:
- Bảo trì loại nhiệt độ này, không được phân tâm.
- Đinh! Đinh! Đinh!
Luyện đan thất truyền đến tiếng vang thanh thúy, điều này đại biểu đan thành.
Vân Phi Dương nói:
- Có thể thu lại hỏa diễm rồi.
Hô
Lương Âm thu hỏa diễm lại vào thể nội, thân thể mềm nhũn, nhào vào trong ngực Vân Phi Dương, sắc mặt tái nhợt.
Hơn hai canh giờ luyện đan, hao phí quá nhiều tâm thần, nàng tựa đầu vào trong ngực nam nhân yêu dấu, muốn ngủ một giấc thật dài.
Bất quá.
Bên cạnh còn có Liễu Nhu nên nỗ lực tránh khỏi.
Vân Phi Dương vịn nàng, lấy ra một bình đan dược, nói:
- Vất vả cho cô rồi, bình tứ phẩm đan dược này là phần khen thưởng thứ nhất.
- A?
Lương Âm ngạc nhiên, vội vàng từ chối:
- Ta không muốn, ngươi giữ lấy tự mình mà ăn.
Tứ phẩm đan dược vượt qua một vạn, nàng không dám ăn.
- Còn muốn ta đút cho ăn sao?
Vân Phi Dương mở ra nắp bình, giả bộ đổ ngược đan dược, Lương Âm thấy thế, vội vàng nhận lấy.
- Ăn thì ăn.
Lương Âm lấy ra một khỏa, nhẹ nhàng há mồm nuốt xuống.
Vân Phi Dương ôm nàng đưa lên ghế, nói:
- Hấp thu trước đi, đợi lát nữa còn phải tiếp tục luyện.
Tên này vốn có thể vịn, nhưng nhất định phải ôm mới được, quả nhiên lúc nào cũng muốn chiếm chút tiện nghi.
- Ngươi…
Lương Âm hung hăng nguýt hắn một cái.
- Sư đệ, thành công!
Liễu Nhu không kịp chờ đợi lấy đan dược ra, không kìm được vui mừng, nói:
- Phẩm chất còn tốt hơn so với ta tưởng tượng.
Vân Phi Dương vội vàng hỏi:
- Phẩm chất gì?
Liễu Nhu nói:
- Hẳn là cực giai.
Phẩm chất đan dược chia làm hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, cực giai, hoàn mỹ năm loại.
Phẩm chất Cực giai đã rất không tệ.
- Aii.
Vân Phi Dương lắc đầu, nói:
- Ta còn tưởng rằng hoàn mỹ chứ.
Liễu Nhu bĩu môi nói:
- Hoàn mỹ cũng không phải rau cải trắng, sao có thể tùy tiện luyện chế ra.
Hắc hắc.
Vân Phi Dương lấy ra bình nhỏ, bỏ đan dược vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!