Vân Phi Dương hôn mê ba ngày ba đêm còn chưa thức tỉnh, Lâm Chỉ Khê một mực chiếu cố hắn, không rời phòng nửa bước.
"Két."
Cửa phòng bị đẩy ra rất nhẹ nhàng.
Mục Oanh từ bên ngoài đi vào, nói khẽ:
- Lâm tỷ tỷ, tỷ nghỉ ngơi đi, để muội chiếu cố Vân đại ca cho.
- Không có việc gì.
Lâm Chỉ Khê mặc dù có chút rã rời, nhưng lại không yên lòng Vân Phi Dương, nên vẫn kiên trì.
Mục Oanh ngồi trên ghế xa xa nhìn qua.
- Oanh Oanh, muội ngồi xa như vậy làm gì?
Lâm Chỉ Khê phất phất tay, nói:
- Tới đây.
Mục Oanh không đi qua.
Dưới cái nhìn của nàng, Lâm Chỉ Khê là vị hôn thê của Vân Phi Dương, ngồi tại cạnh giường là đúng, mà mình có thể đi vào phòng đã thỏa mãn.
Lâm Chỉ Khê như hiểu rõ, mình ở đây sẽ để cho nàng càng câu nệ, vì vậy nói:
- Oanh Oanh, ta có chút mệt, đi nghỉ trước, muội đến chiếu cố huynh ấy đi.
- Lâm tỷ tỷ, muội nhất định sẽ chiếu cố Vân đại ca thật tốt.
Mục Oanh đứng lên đưa tiễn.
Lâm Chỉ Khê ra khỏi phòng.
Lương Âm và Lăng Sa La đang đứng trước cửa.
Hai nữ ngày ngày chờ bên ngoài lại không dám tiến vào, tâm tính các nàng và Mục Oanh không khác gì nhiều, cho rằng Lâm Chỉ Khê mới là nữ nhân danh chính ngôn thuận của Vân Phi Dương.
- Huynh ấy không có sao chứ?
Lương Âm hỏi.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Vào xem chẳng phải sẽ biết?
Lương Âm và Lăng Sa La giật mình.
Nhưng rất nhanh đã cùng nhau đi vào phòng.
Lâm Chỉ Khê lắc đầu, thầm nghĩ:
- Tên kia đến cùng có cái gì tốt để cho chúng ta mong nhớ lo lắng như thế đây.
- Lâm tỷ tỷ!
Mục Oanh trong phòng mừng rỡ hô:
- Vân đại ca tỉnh!
Vân Đại Tiện Thần từ hôn mê tỉnh lại, khi hắn vừa mới mở mắt đã thấy chúng nữ đang nhìn mình chằm chằm.
Cái này mới là cuộc sống nè.
Vừa mở mắt thì có nhiều mỹ nữ ở bên người, đổi lại người khác, ước gì ngày ngày hôn mê đây.
Lâm Chỉ Khê hỏi:
- Huynh không sao chứ?
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương đứng dậy, lắc lắc cánh tay, cảm giác vô cùng nhẹ nhàng và linh hoạt, nắm chặt song quyền, lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ trong kinh mạch, sau đó cười rộ lên.
Chúng nữ thấy hắn cười bình thường, lo lắng trong lòng triệt để buông xuống.
- Ta hôn mê bao nhiêu ngày rồi?
- Ba ngày ba đêm.
- Lâu như vậy?
Vân Phi Dương nhìn về phía chúng nữ, xin lỗi nói:
- Thật xin lỗi, để cho các nàng lo lắng.
- Cắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!