“Cái gì của em, cái này chính là của chung hai chúng ta!”
Sau khi nghe được hai chữ của chung, khuôn mặt Hạ Vi càng đỏ bạo hơn.
“Hơn nữa việc này liên quan đến túi tiền của chúng ta, việc không sớm thì muộn thôi mà!”
Hạ Vi trực tiếp hiểu sai ý luôn: “Cậu đừng lo, mẹ tôi sẽ không há miệng nuốt miếng to đầu, quà tặng chỉ cần có ý nghĩa là được rồi!”
Phương Dạ dở khóc dở cười mà nói: “Chị Vi, việc mà hai chúng ta nói hẳn là không giống nhau mất rồi, sao mà ngay cả quà tặng chị cũng lôi ra nói thế?”
Hạ Vi choáng váng: “Hả, vậy việc cậu nói là việc gì?”
Phương Dạ dứt khoát đầu hàng: “Chị mở tờ giấy ra xem thử không phải là biết ngay hay sao?”
Hạ Vi ngượng nghịu nói: “Chẳng lẽ cái này không phải là một bức thư tình sao, sến rện chảy nước có gì hay đâu mà xem?”
Phương Dạ suýt chút thì tức muốn ói máu: “Chị Vi, ai nói với chị cái này là thư tình chứ, trí tưởng tượng của chị có cần phải phong phú như vậy không?”
Tức khắc Hạ Vi không thể xấu hổ hơn được nữa: “Ha ha ha, thì ra không phải là thư tình à, tôi còn cho là cậu muốn tỏ tình với tôi đấy.”
Chị ấy mở tờ giấy trắng ra xem thử, chỉ thấy trên đó lít nha lít nhất không ít chữ nhỏ, sau khi xem xong một hai hàng thì tỉnh ngộ ngay tắp lự.
“Hoá ra đây là một tờ công thức pha chế trà sữa?”
Phương Dạ nở nụ cười nói rằng: “Đáp án đúng rồi!”
Hạ Vi nhìn mê mẩn: “Trà sữa Miêu Bất Lý, tên công thức pha chế này đúng là kỳ quái nha, hơn nữa trong đây lại còn có ba vị thuốc thảo dược Trung Quốc, cái... Mùi vị này chắc sẽ không kỳ lạ đâu đúng không?”
Phương Dạ cười nói: “Lạ hay không chị thử một lần không phải là biết liền hay sao?”
“Vậy công thức này cậu kiếm ở đâu ra đấy?”
“Mua về từ trong tay của một người bạn, anh ta nói loại trà sữa này không thể xem thường được đầu, nói không chừng có thể bán chạy đấy!”
Hạ Vi gật đầu: “Dựa vào kinh nghiệm của tôi, loại trà sữa này rất không bình thường, nhưng rốt cuộc mùi vị thế nào thì chỉ có thể làm ra rồi thử trước đã.”
Nói làm là làm, ngoại trừ ba vị thuốc Trung Y quý, những nguyên liệu khác trong quán trà sữa đều có, Hạ Vi chịu trách nhiệm chuẩn bị, còn Phương Dạ thì lái con xe máy nhỏ đến cửa hàng thuốc ở đường kế bên mua thuốc.
Sau nửa tiếng đồng hồ, một ly trà sữa đen sì sì cuối cùng thì mới ra lò.
Hai người Phương Dạ và Hạ Vi mắt lớn trừng mắt bé, ly trà sữa Miêu Bất Lý hoàn toàn làm theo công thức này tại sao trông hơi xấu nhỉ, uống xong hẳn là sẽ không bị tiêu chảy đấy chứ?
Thảo nào tên là Miêu Bất Lý ha, cái màu này cũng xấu quá đi mất, ấn tượng đầu tiên cho người khác chính là món ăn hắc ám, thêm cả mùi vị cũng có hơi kỳ kỳ.
“Dạ, hay là cậu nếm thử trước đi?”
“Chị Vi, cái này là chị tự tay làm mà, hay là chị thử trước đi.”
“Tên nhóc thối, lẽ nào cậu sợ có độc hả, cái này là công thức tự cậu kiếm ra đấy!”
“Không thì thế này, hai chúng ta mỗi người một nửa, đếm một hai ba cùng uống?”
“Được, làm như thế đi, có chết thì chết cùng nhau!”
Hạ Vi lại cầm lấy một cốc miêu bất lý chia làm hai, đếm đến ba xong hai người mặt mày đầu bị thương dốc cạn cốc trà sữa.
Mẹ nó, cái này không ngon quá vậy!
Ngay khi trà sữa vào cổ họng, mắt Hạ Vi và Phương Dạ đều sáng lên, hai người họ không thể diễn tả được hương vị tuyệt vời mà nó mang lại cho họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!