Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Siêu Cấp Shipper - Phương Dạ (Vạn Trạch Thiên)

Phần thưởng đã đến tay, tiếp tục ở lại hóng chuyện thì có vẻ là người nhiều chuyện, Phương Dạ chào cô gái mặt tròn rồi rời đi không ngoảnh đầu lại.

Điểm kỹ năng bây giờ đã đủ để nâng cấp lên thể chất cường hóa trung cấp, anh do dự một lát rồi quyết định giữ lại để dùng khi cần, nhỡ lát nữa có thể thu thập được chín điểm thì chẳng phải trực tiếp nâng cấp lên thuật Giác Khải ngon hơn sao?

Mặc dù hôm nay anh đã có một khởi đầu tốt nhưng sau đó thì có chút không ổn lắm, Phương Dạ đã giao liên tiếp sáu đơn nhưng không hề kích hoạt phần thưởng làm anh không nói nên lời.

Sau khi giao xong một đơn hàng ở một trung tâm mua sắm lớn, anh vẫn tốn công vô ích như trước, lúc Phương Dạ uể oải đi thang máy thì anh chợt thấy một bóng người quen thuộc ở góc.

“Anh Lâm?”

Tiểu Lâm đang ngồi xổm hút thuốc đột nhiên ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy Phương Dạ mặc áo Gile vàng, khuôn mặt vốn đang phờ phạc của anh ta đã trở nên rạng rỡ hơn.

“Phương Dạ, có thể gặp được cậu thực sự quá tốt, tôi đang định gọi điện thoại cho cậu đó!”

Phương Dạ tò mò hỏi: “Anh Lâm, nghe chú Đạt nói không phải anh đi xem mắt sao, sao lại ngồi ở đây hút thuốc, có phải là gặp phải chuyện rắc rối gì không, người phụ nữ đó chưa đủ xinh sao?”

“Đừng nhắc nữa, nói ra đều là nước mắt...”

Tiểu Lâm giống như gặp được người quen vậy anh ta bắt đầu kể khổ, suýt nữa thì bật khóc.

Sau khi nói khoảng năm sáu phút cuối cùng Phương Dạ cũng đã hiểu rõ ngọn nguồn mọi chuyện.

Đối tượng xem mắt của Tiểu Lâm là người quen biết qua ứng dụng kết bạn, trước khi gặp mặt họ đã nói chuyện với nhau hơn một tháng trên wechat. Cô gái này tên là Viên Du Khiết, là lễ tân của một công ty lớn, cô ta lanh lợi và xinh đẹp, giọng nói cũng rất ngọt ngào, Tiểu Lâm thích đến mức chết mê chết mệt, anh ta cảm thấy bản thân đã đến mức không thể không cưới cô ta vì vậy mới chủ động đề nghị gặp mặt trực tiếp.

Dù sao thì Viên Du Khiết khó khăn lắm mới đồng ý gặp mặt, nhưng cô ta nói rằng mình chưa từng hẹn hò với con trai nên thấy hơi ngại vì vậy muốn dẫn bạn thân đi cùng.

Sau khi nghe cô ta nói vậy Tiểu Lâm như mở cờ trong bụng, đây chẳng phải là đang nói anh ta chính là mối tình đầu của Viên Du Khiết sao?

Trong cái xã hội đầy rẫy thị phi này những cô gái xinh đẹp chưa từng yêu đương quả thực rất hiếm, thậm chí còn hiếm hơn cả gấu trúc lớn. Có thể gặp được một người trên ứng dụng hẹn hò chắc chắn là may mắn mà bản thân đã vun đắp từ kiếp trước, vì vậy anh ta đã đồng ý với lời đề nghị dẫn theo bạn thân của đối phương mà không chút do dự.

Nghe tới đây Phương Dạ biết ngay rất có khả năng Tiểu Lâm đã bị lừa. Đối phương thích nhưng giả bộ từ chối rõ ràng là đã đào một cái hố lớn phía trước chờ đợi...

Đúng như dự đoán, diễn biến cốt truyện sau đó giống như những gì anh tưởng tượng, Viên Du Khiết đã chủ động chọn một nhà hàng làm địa điểm hẹn hò, sau khi Tiểu Lâm thấy hai cô gái trẻ trung xinh đẹp anh ta say như điếu đổ, dùng lời của anh ta thì chính là cảm giác yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Mặc dù giá cả ở nhà hàng đó hơi đắt nhưng Tiểu Lâm vẫn để hai người đó gọi rất nhiều món, người bạn thân hết lời khen ngợi anh ta không ngớt lời khen Viên Du Khiết thật may mắn khi tìm được một người bạn trai hào phóng như vậy.

Được khen Tiểu Lâm lâng lâng như muốn lên tiên, suýt nữa chẳng nhớ nổi họ của mình là gì, người bạn thân tranh thủ thời cơ nói rằng nhiều món ăn như vậy ba người không ăn hết, để tránh lãng phí sẽ gọi thêm mấy người bạn đến ăn cùng.

Tiểu Lâm không hề nghi ngờ gì bèn đồng ý, nhưng không ngờ rằng có tới bảy tám người bạn của cô bạn thân đó tới, thậm chí một cái bàn vuông cũng không đủ chỗ ngồi, trong lúc bất lực anh ta chỉ đành ngồi sang một bàn khác.

Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là tất cả, nhóm người này tiếp tục gọi thêm bạn bè tới, rất nhanh đã phải ngồi sang bàn thứ ba, hơn nữa món ăn ở mỗi bàn đều giống nhau, nhiều người đàn ông còn gọi thêm cả thuốc lá và rượu, thấy vậy Tiểu Lâm bắt đầu lo sợ, đến bây giờ anh ta vẫn không hề nghi ngờ ý định thực sự của Viên Du Khiết mà ngược lại lo lắng mình không đem đủ tiền!

Tiểu Lâm tính toán sơ bộ, bữa ăn này tính thêm cả thuốc lá và rượu nữa nếu như không có hai ba vạn thì không thể giải quyết được. Trong thẻ của anh ta chỉ có mấy nghìn tệ vì vậy anh ta dứt khoát lấy cái cớ đi vệ sinh để ra ngoài nghĩ cách mượn tiền.

Phương Dạ nghe thấy vậy dở khóc dở cười nói: “Anh Lâm, đừng có nghi ngờ nữa, người mà anh gặp một trăm phần trăm là bọn lừa đảo, nhân cơ hội bây giờ đã thoát thân, chúng ta rời đi luôn là được, còn quay lại làm gì?”

“Không được, nhỡ may Tiểu Khiết không phải lừa đảo thì sao?” Tiểu Lâm rõ ràng là đã bị mê hoặc không nhẹ: “Một cô gái xinh đẹp và đơn thuần như vậy sao có thể là một kẻ lừa đảo chứ? Đánh chết tôi cũng không tin!”

Phương Dạ cạn lời, bởi vì có loại người như anh nên mới khiến cho mấy bọn lừa đảo ngày càng ngang ngược.

Nếu như không phải là đồng nghiệp thì tôi còn lâu mới lo mấy chuyện tào lao này, anh tình tôi nguyện, đúng là đáng đời.

“Anh Lâm, hai từ lừa đảo đâu có viết lên trên mặt, hơn nữa, anh từng nghe nói chuyện đưa một nhóm người đi xem mắt bao giờ chưa? Mấy người đó chắc chắn là đồng bọn của cô ta, ông chủ nhà hàng đó không phải kẻ chủ mưu thì cũng là đồng phạm, tin tức tương tự như vậy trên mạng đâu có ít, anh tìm đại là biết ngay.”

Tiểu Lâm yếu ớt nói: “Mặc dù cậu nói rất có lý nhưng nhỡ may đây là thử thách mà Tiểu Khiết dành cho tôi thì chẳng phải là đã lỡ mất nhân duyên tốt đẹp sao?”

Phương Dạ thấy bất lực với với Tiểu Lâm, người đã bị cô gái xinh đẹp làm mê muội đầu óc: “Xem ra anh định bỏ ra mấy vạn để hiểu rõ về người này sao?”

Tiểu Lâm đỏ mặt nói: “Phương Dạ, tôi biết thứ cậu có là tiền, cậu làm ơn cho tôi vay tiền đi, tôi nhất định sẽ trả cho cậu!”

Phương Dạ do dự một lát rồi nói: “Tiền là chuyện nhỏ, đừng nói là vài vạn, mượn mấy chục triệu cũng không thành vấn đề nhưng anh phải đồng ý với tôi một điều kiện trước đã.”

Tiểu Lâm nghe thấy vậy vui mừng nói: “Có điều kiện gì cậu cứ nói, tôi nhất định sẽ làm được!”

Phương Dạ cười ha ha nói: “Rất đơn giản, diễn một vở kích với tôi là được.”

Tiểu Lâm có chút khó hiểu nói: “Diễn kịch gì? Tôi không giỏi lắm?”

Phương Dạ thì thào nói: “Rất đơn giản, lát nữa anh cứ thế này thế này...”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!