Chương 94 Nếu không phải nhờ có bọn họ, Hứa Vinh đấu với ông ta nhiều năm làm sao có thể dễ dàng bị xóa bỏ như vậy? Lúc này trong lòng Cao Phi càng thêm bất an.
Anh ta không rõ nguyên nhân, giống như là động vật nhỏ.
bị khủng hoảng trước khi động đất mà chẳng biết tại Sao Vậy.
“Anh Võ, Hoàng Ngọc Minh này không đơn giản, sợ rằng chúng ta cần phải bàn bạc kỹ hơn” Cao Phi có vẻ rất cẩn thận.
‘ N ‘ Mấy ngày nay Vương Cao đều đang trág trợn cướp đoạt, vân không muốn bọn họ can thiệp vào, bây giờ lại đẩy Hoàng Ngọc Minh ra, bảo bọn họ đi đối phó.
Chuyện này rõ ràng không thích hợp.
Cho dù Hoàng Ngọc Minh đánh cho anh em Hắc Long tàn phế, vậy càng nói rõ Hoàng Ngọc Minh này không phải là người hiền lành, không dễ dàng đối phó như thế.
*Bàn bạc kỹ hơn cái rắm à!” Tay chân Lâm Võ đều bị bó thạch cao, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đại ca đâu có cho chúng ta quá nhiều.
thời gian đâu. Đánh nhanh thắng nhanh, giải quyết xong chuyện Đông Hải, tôi còn dùng người vào chỗ khác nữa đấy!” Không đánh cho Giang Ninh tàn phế, ông ta chác chán sẽ không bỏ quat Cao Phi không dám nói nữa.
Xét về thân phận thì anh ta cũng chỉ là đàn em của Lâm Võ, không có quyền quyết định.
Nhưng xét về đầu óc thì anh ta thông minh hơn, cũng nhạy bén hơn Lâm Võ rất nhiều.
Lâm Võ bảo anh ta chuẩn bị ra tay, chậm nhất là trong vòng ba ngày phải dọn sạch toàn bộ Đông Hải, bằng không chờ người thế lực khác ở tỉnh thành tới, vậy sẽ càng rắc rối hơn.
Cao Phi chỉ có thể nhận lệnh, lại không trực tiếp đi gây sự với Hoàng Ngọc Minh, mà giải quyết một vài nhân vật nhỏ đang nhảy nhót trước.
Sáng sớm ở vùng ngoại ô, không khí đặc biệt trong lành.
Giang Ninh nghĩ: Về sau mình có thể mua mảnh đất ở đây rồi xây một biệ lệt thự, như vậy người trong nhà sống ở đây cũng tốt cho sức khỏe.
Khắp nơi trên sân huấn luyện đều là bùn nhão, ba mươi người đứng trước mặt chính là những người cuối cùng được chọn.
Còn có hai mươi người cho dù không cam lòng cũng không có cách nào.
Giang Ninh nói hắn chỉ cần ba mươi người thì sẽ không lấy thêm một người nào nữa.
Bọn họ muốn giành lấy cũng chỉ có thể biểu hiện trên các phương diện khác, chờ đợi một cơ hội khác.
“Từ hôm nay trở đi, A Cẩu số 1, sau đó anh là số 2, tiếp theo là số 3…” Giang Ninh chỉ vào từng người: “Các anh chỉ có đánh số chứ không có tên!” Anh Cẩu lập tức có tinh thần.
Anh ta là người đầu tiên thông qua sát hạch, khí chất toàn thân đều có sự lột xác rất lớn.
“Ba mươi người các anh sẽ gọi là Đàn Sói!” Giang Ninh cao giọng nói.
Đám người anh Cẩu lập tức phấn chấn, lời nói của Giang Ninh lại giống như có một ma lực kỳ quái, làm cho máu trong cơ thể bọn họ đều sôi trào theo.
Đàn SóiL “Tiếp theo, nhiệm vụ thứ nhất” Giang Ninh nhìn lướt qua và thản nhiên nói: “ cơm, ngủ!” Đàn sói lúc nào cũng ra vào trong đêm.
Ban ngày tắm, ăn cơm xong, ba mươi người đủ ngủ một ngày! Hai mươi ngày qua, bọn họ điên cuồng ép ra tiềm lực của mình, cho dù kiệt sức cũng không chịu nghỉ ngơi.
Lúc này, nhìn ba mươi người trước mắt này, Hoàng Ngọc Minh có chút run sợi Trong thời gian không đến một tháng, anh chợt cảm thấy những người trước mắt này hơi xa lạ, là mạnh đến mức cảm giác xa lạ.
“Đại ca đâu?” Anh Cẩu không thấy Giang Ninh, trong lòng hơi chờ mong.
Lần đầu tiên đi theo đại ca làm việc, anh ta còn muốn biểu hiện tốt một chút ở trước mặt đại ca đấy.
“Ở nhà ăn cơm với vợ rồi.” Khóe miệng Hoàng Ngọc Minh giật giật.
Đối với Giang Ninh, ở cùng với vợ là chuyện quan trọng nhất, về những chuyện khác, anh tới thu xếp là được rồi.
“Chút chuyện nhỏ này cũng không cần đại ca phải ra tay” Hoàng Ngọc Minh bực bội nói: “Nếu ngay cả việc này.
mà các người còn làm không xong, vậy tất cả đều cút đi” Ba mươi người lập tức nghiêm túc.
Tối nay bọn họ có một nhiệm vụ, san bằng tất cả cản trở của mình, cho dù kiệt sức cũng không chịu nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!