Chương 87
Hắc Hổ bị Hoàng Ngọc Minh làm cho tàn phế, vậy chắc hẳn chuyện của Hắc Long cũng phải có liên quan tới Hoàng Ngọc Minh.
Anh ta có nghe nói về Hoàng Ngọc Minh này, người này chỉ mất mấy năm ngắn ngủi đã quật khởi ở Đông Hải thì nhất định phải có chút năng lực, nhưng lại có năng lực thậm chí chẳng để bọn họ vào mắt à? Cao Phi không nói gì, chỉ gõ nhẹ ngón tay lên trên bàn theo một tiết tấu đặc biệt.
Hai người Hứa Vinh và Vương Cao thấy vậy, cũng không mở miệng. l mg (W1 AI 1 Cho dù bọn họ có không thích Hoàng Ngọc Minh đi nữa, thậm chí hận không thể khiến Hoàng Ngọc Minh chết đi, nhưng đến giờ phút này, mọi người đều là người trong giới xã hội đen Đông Hải, bọn họ phải đoàn kết lại.
Người ở tỉnh thành tới này không có ý tốt đâu.
Quả nhiên, Cao Phi ngẩng đầu lên và không hỏi chuyện của Hoàng Ngọc Minh nữa. Rõ ràng anh ta biết tình hình như vậy là đủ rồi, tiếp sau có cách xử lý thế nào thì bọn họ sẽ tự quyết định.
“Thời gian trước, hành động sấm sét quá đột ngột, không nói tới các người, bên phía tỉnh thành cũng không nhận được bất cứ tin tức gì. Tôi nghĩ hẳn các người cũng bị tổn thất rất lớn đi?” Anh ta nhìn chằm chảm vào đám người Hứa Vinh, thản nhiên nói: “Thời buổi bây giờ không dễ làm ăn đâu” Hứa Vinh thoáng biến sắc, nghe ra được ẩn ý của Cao Phi.
“Có khó làm ăn cũng phải làm. Con đường do mình lựa chọn, tất nhiên cũng phải tự mình đi tiếp” Ông ta cười lạnh: “Chẳng lẽ còn có thể rút ra ngoài được Sao?” Cao Phi mỉm cười, nhìn chằm chằm vào Hứa Vinh một lúc.
“Biển khổ vô biên lại không quay đầu được, nhưng có thể lựa chọn một chiếc thuyền lớn, như vậy ít nhất ở trong mưa rền gió dữ vẫn có thể sống tiếp được” Anh không che giấu nữa, nói thẳng: “Đại ca của chúng tôi vẫn rất chân thành. Mấy vị không ngại hãy suy nghĩ kỹ đi” Lời này nói ra đã đủ rõ ràng rồi.
Bọn họ muốn nhân cơ hội nuốt hết đám người Đông Hải này! Đám người Hứa Vinh còn tưởng Cao Phi còn có thể uyển chuyển một ít, không ngờ người này lại trực tiếp như vậy.
Đây là đang bảo bọn họ lựa chọn, kết quả lựa chọn sẽ quyết định hậu quả của bọn họ.
“Không cần rắc rối thế” Hứa Vinh liền đứng lên: “Từ trước tới nay, con đường của Hứa Vinh tôi đều do tôi tự đi, tôi không thích đi theo phía sau ăn rắm của người khác.” Vẻ mặt ông ta không dễ nhìn, nói xong liền dẫn người đi luôn.
Vương Cao vẫn ngồi ở đó, nhưng vẻ mặt cũng không tốt lắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!