Chương 1605:
Đặng Khẳng cất bước đi vào, đi theo sau là Đạo Sâm, còn có mấy bóng người, toàn thân đều là máu, tỏa ra hơi thở đáng sợi “Muốn đi thì đã muộn rồi” Đặng Khẳng cười ha ha: “Cơ Đức, ông nên sớm biết sẽ có ngày hôm nay chứ, ha ha ha hai” Ông ta đi thẳng tới trước bàn tròn, lật luôn cái bàn lại.
“Vấn đề bàn bạc hôm nay là huỷ bỏ chức gia chủ của Cơ Đức, từ hôm nay trở đi tất cả chỉ nhánh của dòng họ Slanka sẽ thu hồi về dòng họ!” “Ông đừng có mơt” Cơ Đức gào to.
“Giết ông ta đi!” Thật ra Đặng Khẳng cũng chẳng muốn nhiều lời.
Vừa ra lệnh thì phía sau có một cái bóng bay tới, lúc này nào còn ai có thể cản nổi bọn họ?
Két!
Cổ của Cơ Đức lập tức bị bóp chặt, không thể động đậy.
“Dừng tay!” Amy gầm lên.
Thế nhưng vốn chẳng có ai nghe cô ta nói.
Đạo Sâm chậm rãi đứng lên từ xe lăn, nhìn chằm chằm gương mặt của Amy với đầy ý nghĩ xấu xa.
“Tôi cũng đã nói từ lâu rồi, trở về dòng họ mới là lựa chọn tốt nhất, các ngươi cần gì phải chống lại, nhất định phải để tôi dùng cách này sao?” Đạo Sâm thản nhiên nói.
Anh ta chậm rãi cất bước đi về phía Amy, biểu cảm trên mặt chẳng khác nào một con ác quỷ!
“Giết Cơ Đức!” Đặng Khẳng thản nhiên nói: “Amy này giao cho cậu xử lý.”
“Răng rắc!” Vừa dứt lời, cổ của Cơ Đức trực tiếp bị bẻ gãy!
Không hề nể nang chút nào!
Ta…
Amy hét to.
“Lũ ác quỷ chúng mày!” “Bốp!” Đạo Sâm giơ tay lên tát một cái, tát cho Amy ngã lăn ra đất: “Tao chính là ác quỷ, bây giờ người có thể bảo vệ mày đều chết hết rồi, mày vẫn còn muốn giãy giụa sao?” “Chắc chắn là mày muốn giấy giụa rồi, mày cũng có thể giấy giụa đấy, nhưng mày càng giấy giụa chỉ khiến tao càng vui vẻ hơn thôi.” Amy cắn răng, muốn đứng lên đánh trả nhưng có mấy cái bóng vụt qua, trực tiếp chặn hết đường thoát của cô ta, hoàn toàn chặn kín!
Trong phòng khách đều là người của Đạo Sâm!
“Có bản lĩnh thì mày giết tao đi!” Amy cười nhạt.
“Tao sẽ không giết mày nhẹ nhàng như thế” Đạo Sâm vươn tay nâng cằm Amy: “Nói đến thì mày cũng là người đẹp hạng nhất của dòng họ Slanka, còn là thiên tài khó gặp suốt mấy chục năm nay của dòng họ Slanka, tao thèm muốn thân thể này của mày từ lâu rồi…” Nghe thấy vậy, Amy biến sắc.
Cô ta muốn giấy giụa, nhưng lại phát hiện ra tay của mình đã bị người ta giữ chặt, hoàn toàn không thể động đậy!
“Mày là đồ súc sinh!” Cô ta chửi ầm lên.
“Không sai, tao chính là súc sinh.” Đạo Sâm cười ha ha, chẳng thèm giải thích: “Nếu đã là súc sinh, vậy cũng phải làm một vài chuyện chỉ có súc sinh mới làm được chứ nhỉ!” Vừa dứt lời, anh ta lập tức vươn tay kéo cổ áo của Amy ra.