Chương 130
Đánh mội tận Nhìn thấy anh Cẩu lái xe của Giang Ninh đến, lão tam nhịn không được nói: “Đại ca đến rồi?”
“Không có, chỉ mình anh Cẩu”
Anh Cẩu đeo kính đen, đi đường như ra gió, đầu khẽ ngẩng lên, cực kỳ khí chất.
ĐÍqếh trước tạt đám người cố ý lộ chiáế hờ: k An bấm nút khóa xe một cái, đèn xe sáng lên hai cái, thu kính chiếu hậu lại, tiêu sái, khí thế.
“Anh Cẩu, đại ca không đến à?”
“Không đến”
Anh Cẩu không nỡ tháo kính đen, “Một đám hèn nhát các người, đại ca mà đến, nhìn thấy rồi thì thất vọng cỡ nào?”
“Tôi tiến bộ ba giây rồi”
Lão tam không phục, nói.
“Nhanh hơn tôi không?”
Anh Cẩu không chút khách khí, “Cậu vẫn chậm hơn tôi hai giây!”
Lão tam không nói gì nữa.
Những người khác càng không nói gì, không thể không nói, hiện giờ anh Cẩu là người có tốc độ thông qua nhanh nhất trong mọi người, những người khác tạm thời không đuổi kịp nhưng không có nghĩa là sẽ suốt đời không đuổi kịp.
“Vì tôi đủ liều mạng, thực lực tăng đủ nhanh, xe này, đại ca thưởng cho tôi rồi!”
Anh Cẩu nhịn không được đắc ý nói, “Đây là sự khẳng định đối với A Cẩu tôi, khen ngợi tôi đó!”
“Anh Cẩu, thật à?”
Lão nhị không tin lắm.
“Lời của đại ca, có giả sao?”
“Đại ca thiếu tiền mua một chiếc xe này sao?”
“Tôi nói các người biết, tôi vừa cùng đại ca đến cửa hàng để mua xe cho ba vợ đại ca, hơn hai triệu!”
Hít…..
Một đám người không nhịn được mà hít ngược một hơi.
Họ không biết Giang Ninh giàu cỡ nào.
“Chiếc xe này tặng cho tôi rồi” Anh Cẩu đắc ý nói, “Đại ca còn nói, chỉ cần ai tiến bộ đủ nhanh, khiến anh hài lòng, anh sẽ tiếp tục tặng, tốt nhất là mỗi người tặng một chiếc!”
Một đám người hơi kích động.
Đám bọn họ hai chục ba chục năm nay lăn lê bò toài cũng chỉ đến mức ăn không đủ no nhưng cũng không chết đói.
Bây giờ đi theo Giang Ninh rồi, lương tháng mười nghìn tệ, còn bao ăn ở, bây giờ chỉ cần nâng cao thực lực còn được thưởng?
Thứ nâng cao là thực lực của họ đó!
“Không tin?”
Anh Cẩu cười lạnh, “Đại ca không thiếu tiền, cũng nỡ cho.
các người, chỉ coi các người có biết cố găng hay không thôi!”
“Lời tôi nói, các người nghe hiểu rồi chứ”
Hắn nhìn lướt một vòng, “Nói trắng ra, người như đại ca hoàn toàn có thể xem thường chúng ta nhưng anh lại cho chúng ta cơ hội!”
Mọi người đều biết, Giang Ninh chính là thần, mạnh đến mức khiến họ phải ngước nhìn.
Càng huấn luyện, càng nâng cao bản thân, họ càng cảm thấy Giang Ninh đáng sợ, loại đáng sợ hoàn toàn không thấy được điểm cuối cùng.
“Cả đời A Cẩu tôi chưa phục ai cả, nhưng đối với đại ca, A Gẩu tôi bội phục hoàn toàn!”
Trong mắt hắn tràn đầy ánh sáng của sự tin tưởng và sùng bái!
Tình yêu thương với vợ, sự bảo vệ đối với ba mẹ chồng, sự bảo vệ còn chăm sóc đối với anh em dưới trướng, người như vậy, ai không kính phục?
“Tôi chỉ muốn nói với các người”
Anh Cẩu hít sâu một hơi, “Chỉ cần các người đủ liều mạng, đủ cố gắng, đại ca có thể khiến các người đạt được những thứ các người không dám nghĩ đếnỂ Trong chốc lát, mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.