Chương 112 Ba con Lâm Cường cùng hai chú cháu Kim Long bị đuối thắng khỏi bệnh viện số 1 khiến họ mất hết mặt mũi!
Không cần biết Lâm Cường nói thêm cái gì, Kim Long đều không thèm nể nang gì hản nữa.
Càng lạnh lùng để lại một câu, để Lâm gia tự sinh tự diệt “khốn nạn!
Khốn nạn!
” Lâm Cường chửi ầm lên, tức đến run cả người.
Hắn quay đầu nhìn Lâm Phông một cái, Lâm Phong vội vàng giải thích.
“Ba, con đã sắp xếp hết rồi!
Ba triệu!
Mẹ kiếp gã phó viện trưởng đó chơi chúng tai” “Bốp!
” Lâm Cường giơ tay lên tát mạnh một cái vào mặt Lâm Phong: “Thứ vô dụng!
” Đến chút chuyện nhỏ cũng làm không xong Hắn càng tức bác sĩ đó, không những không chịu chữa cho Kim Nhiên mà còn chọn Lâm Văn, muốn khiến Lâm ‘Văn có thể đứng dậy được.
Hần không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
“Năm đó không tông chết mày, thật sự đáng tiếc!
” Lâm Cường tức giận, sắc mặt hung dữ, Lâm Phong bị dọa đến một câu cũng không dám nói.
Mấy ngày gần đây sản nghiệp trong nhà lần lượt chịu đả kích, bị tốn thất cực kỳ nghiêm trọng.
Cứ tiếp tục như vậy, e rằng Đông Hải này thật sự chỉ có một Lâm gia của Lâm Văn đó rồi.
Một khi Lâm Văn có thể đứng lên trở lại, vậy còn có ai có thể ngăn được ông nữa? Mặt của Lâm Cường u ám, lộ sát khí.
Bây giờ Lâm Võ không lợi dụng được nữa, Lâm Văn còn được mấy người Giang Ninh bảo vệ, ông ta muốn động tay động chân cũng không có cơ hội.
Nhưng không thể trơ mắt nhìn Lâm Văn hồi phục, nhìn Lâm Văn khiến Lâm thị mới của ông trở nên lớn mạnh.
“Lâm Phong, con lập tức rời Đông Hải đi tìm người đó, nói với ông ta, ba đồng ý với điều kiện lần trước ông ta yêu cầu rồi” Lâm Cường lạnh lùng nói, “Ba chỉ muốn một chuyện, diệt cả nhà Lâm Văn!
” Cơ thể Lâm Phong bất giác run rẩy: “Ba..”
“Nhanh đi!
” Mặt của Lâm Cường dường như trở nên méo mó, “Ở Lâm gia, ba mới là lão đại, không ai có thể uy hiếp ba, không ai!
” Cùng lúc đó.
Kim Long ngồi trên xe nhìn đến hai mắt ngây dại, Kim Nhiên dường như mất hết tinh thần, không biết sau khi về nên nói chuyện với đại ca như thế nào.
Bác sĩ đó đã rời đi rồi, với lại nhìn quan hệ của hán và Giang Ninh thì nhất định sẽ không đồng ý chữa trị chân cho Kim Nhiên.
“Chú hai, có phải con sẽ không thể đứng lên được nữa không?”
Giọng Kim Nhiên trầm thấp, hản không nhịn được mà bật khóc.
“Không đâu, danh y trên thế giới này rất nhiều, chúng ta nghĩ cách khác” Cơ thể Kim Nhiên run rẩy: “Con không nên chọc tên thần kinh đó, không nên chọc hắn …”
Hắn khóc oà lên.
Bây giờ thật sự hối hận rồi Kim Long không nói gì.
“Chú hai!
Giết hán đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!