Trên đường Tiết Lam quay về đoàn <Thiên thịnh>, vừa xuống máy bay cô liền nhận được tin wechat của Nghiêm Tân.
Nghiêm Tân: “Lam Lam, nói với cô chuyện này, cô ngàn vạn lần phải kiềm chế nhé!”
Tiết Lam tiện tay rep: “???”
Nghiêm Tân rất nhanh đã nhắn lại: “Đối thủ đáng chết của cô Lâm Viện cũng tới đoàn phim rồi. Nghe phó đạo diễn nói là được kim chủ cố gắng nhét vào. Tôi có dự cảm, đoàn phim của chúng ta sắp không còn bình yên nữa.”
Lâm Viện cũng tới đoàn phim rồi? Đầu mày Tiết Lam không khỏi nhíu lại, hiện trong đầu cô chỉ có hai chữ: phiền phức!
Trải qua chuyện quan hệ của cô và Thịnh Lâm lộ ra lần trước, Linh tỷ và Cao Thông ở sau lưng giáng cho Lâm Viện một đòn khiến hình tượng của cô ta bị tổn hại dữ dội. Vốn còn tưởng cô ta sẽ im ắng một thời gian, chờ sự việc dần lặng sóng mới lại xuất hiện, không ngờ cô ta còn tới đoàn <Thiên thịnh>!
Trước khi tới đoàn phim, Tiết Lam đã nắm được sự việc từ chỗ phó đạo diễn. Thì ra kim chủ sau lưng Lâm Viện là một trong những nhà đầu tư của <Thiên thịnh>.
Theo yêu cầu của vị kim chủ đó, lần này Lâm Viện tới diễn một vai nữ phụ mặt hiền lương tâm rắn rết trong phim. Điểm này trái lại rất giống với con người thật của cô ta, diễn đúng bản chất nha.
Trước đây kim chủ kia từng mở lời để Lâm Viện diễn nhân vật Trần Vu của Tiết Lam, nhưng đạo diễn Hứa cho rằng nhân vật này đối với chỉnh thể bộ phim rất quan trọng, kiên quyết yêu cầu casting. Lúc đó xem như đã đánh vào thể diện của kim chủ một lần, vì vậy lần này cũng không còn cách nào khác.
Chẳng qua may mà phân cảnh của cô ta không nhiều, ở trong đoàn cũng không lâu.
Tiết Lam tới khách sạn đúng vào buổi trưa. Bởi vì buổi chiều phía đạo diễn Hứa có sắp xếp cảnh quay của cô nên cô dứt khoát thu dọn một chút, ăn chút gì đó rồi dẫn theo Trương Giai đi tới đoàn phim.
Vừa vào đoàn, Tiết Lam liền đụng phải Nghiêm Tân và mấy diễn viên trẻ khác trong đoàn.
Nghiêm Tân bước lên vỗ vai Tiết Lam, đột nhiên lời ít ý nhiều nói: “Lam Lam, yên tâm, tôi đã tha thứ cho cô rồi, sau này cô cũng không cần tự trách.”
Tiết Lam: “………”
Tên nhãi này lại đang diễn trò mèo gì với cô đấy? Cô với anh ta có bất cứ tự trách gì đâu.
Lúc này Đàm Tuyên Bạch ở cạnh kịp thời lên tiếng giải thích nghi hoặc cho Tiết Lam: “Cậu ta vừa xem xong video phỏng vấn tạp chí M của cô.”
Giờ Tiết Lam mới ngộ ra. Cuối video cô xin lỗi những người từng bị chính chủ gây rắc rối, cho nên Nghiêm Tân đây là đồng ý với cô?
Nhưng mà chuyện này có liên quan gì với anh ta đâu chứ. Tiết Lam nhìn Nghiêm Tân bằng vẻ một lời khó mà nói hết, chính chủ đối với cậu ta cùng lắm là có dự định nhưng chưa đạt thành, cho nên trong số những người cô xin lỗi căn bản không bao gồm anh ta, ok?
Nghiêm Tân dường như cũng nhìn ra ý tứ của Tiết Lam, nhẹ “khụ” một tiếng, nói: “Hay là bây giờ chúng ta ra ngoài tìm chỗ nào có paparazi, cô ngã lên người tôi một lần?”
Tiết Lam: “……….”
Thật muốn đập chết anh ta!
Con hàng này e là hết thuốc chữa rồi!
Nghiêm Tân lại mặt mày nghiêm túc bổ sung một câu: “Yên tâm, tôi cam đoan sẽ không né không tránh!”
Tiết Lam vẻ mặt vô cảm: “Xin lỗi, tôi rửa tay gác kiếm rồi, chuyện này cậu tìm người khác đi nhé.”
Dứt lời, cô trực tiếp vòng qua Nghiêm Tân, rời đi một nước.
Sự việc giống như dự liệu, bên Lâm Viện quả nhiên không ngồi yên.
Buổi chiều sau khi Tiết Lam tới đoàn, đạo diễn Hứa liên tục quay bổ sung mấy cảnh của cô, phối hợp diễn với các diễn viên khác cũng ổn, cơ bản rất nhanh đã qua.
Nhưng tới lúc đụng cảnh của cô với Lâm Viện thì Tiết Lam suýt nữa nhịn không được muốn mắng người tại chỗ.
Cảnh quay tay đôi của cả hai không nhiều. Ngày hôm nay chỉ có một cảnh, nhưng Lâm Viện vậy mà có thể NG hơn chục lần, quay mãi mà không pass.
Vốn Tiết Lam buổi sáng mới vừa bay tới nên đạo diễn Hứa có ý định để cô quay xong thì trở về khách sạn nghỉ ngơi cho tốt, nhưng lại bị Lâm Viện này níu chân không đi được, hỏi xem ai lại không đổ quạu?
Nhưng Lâm Viện lại cậy mình có kim chủ chống lưng, cho dù là đạo diễn Hứa và nhà chế tác thì cũng không thể nào dễ dàng tống cô ta ra khỏi đoàn phim, cho nên mới tự tung tự tác như vậy.
Hơn nữa, kể từ khi hình tượng của cô ta bị tổn hại nghiêm trọng, Lâm Viện dường như cũng mặc kệ, lười làm bộ làm tịch, sau mỗi lần NG cũng chỉ vờ vịt nói một câu “Xin lỗi, tôi không tìm được cảm giác”.
NG mười mấy lần mà ngay cả lí do cũng không thay đổi, chọc đạo diễn Hứa tức tới độ mặt cũng sắp đen như đít nồi.
Sau khi lại NG lần nữa, Tiết Lam lười liếc nhìn Lâm Viện, trực tiếp đi tới trước mặt đạo diễn Hứa.
“Đạo diễn, tôi cảm thấy cảnh này có chút vấn đề, có thể là cảm xúc không đủ nên mới khiến diễn viên mãi không tìm được trạng thái. Chú xem có thể thay đổi chút không?”
Đạo diễn Hứa đương nhiên biết Tiết Lam đột ngột muốn thay đổi chắc chắn là nhằm vào Lâm Viện, nhưng ông không có cách nào ngăn cản, ngược lại còn có chút hóng trò hay.
“Ừ, vậy cô nói nghe thử nào.” Đạo diễn Hứa nói.
Tiết Lam gật đầu: “Đạo diễn chú xem, nếu Phùng Vi Vi là hung thủ khiến cho Trần Vu nhà tan cửa nát, hơn nữa cảnh này là sau khi Trần Vu biết được chân tướng, lần đầu tiên gặp Phùng Vi Vi, tôi thấy ở đầu cảnh này, cũng chính là lúc vừa trông thấy Phùng Vi Vi thì hẳn là Trần Vu nên cho cô ta một bạt tai thì mới hợp lý.”
“Đương nhiên, đây cũng không chỉ để thể hiện hận ý hiện tại của Trần Vu, cũng là để thúc đẩy cảm xúc sau đó của Phùng Vi Vi, khiến cho sự tức giận tiếp theo của cô ta càng trở nên hợp lý. Đạo diễn, chú thấy sao ạ?”
Lúc Tiết Lam nói lời này thì cũng không cố ý né tránh bất kỳ ai, cho nên các nhân viên xung quanh đều nghe thấy hết sức rõ ràng.
Đương nhiên, Lâm Viện vốn ở bên cạnh bổ sung lớp trang điểm hiển nhiên cũng nghe thấy, vì vậy cô ta lập tức không chịu.
“Tiết Lam cô rốt cuộc có ý gì, đây là muốn tự ý thay đổi cảnh quay à? Cô còn thật sự tưởng mình là minh tinh lớn chắc.”
Tiết Lam ngay cả liếc Lâm Viện một cái cũng lười, cô đang chờ quyết định của đạo diễn.
Đạo diễn cũng bực mình Lâm Viện. Sau khi nghe Tiết Lam nói xong, ông cầm kịch bản ở bên cạnh lên tỷ mỷ cân nhắc, sau đó thì gọi biên kịch, hai người xì xà xì xầm một lúc, cảm thấy đề xuất của Tiết Lam cực kỳ hợp lý.
Trước đó họ vốn cảm thấy cảnh này làm gì có điểm nào không logic, nhưng sau khi Tiết Lam nói vậy thì mới phát hiện thì ra cảm xúc của nhân vật có chút vấn đề, nhưng thêm một cái tát, cảm xúc của cả hai đều được giải quyết.
Đạo diễn Hứa cười nói: “Không tệ không tệ, thay đổi vậy đi. Tiết Lam, thật không ngờ cô nghiên cứu kịch bản cũng rất thấu đáo đấy.”
Diễn viên tình nguyện đi sâu nghiên cứu kịch bản chính là chuyện tốt, nói rõ họ rất để tâm tới nhân vật. Hảo cảm của đạo diễn Hứa với Tiết Lam lại tăng thêm không ít.
Nhưng Lâm Viện ở cạnh nghe thấy câu này thì nháy mắt liền giãy nãy, “Đạo diễn, sao ông có thể như vậy? Tiết Lam cô ta đây là cố ý chơi tôi, cô ta thêm cảnh này là vì muốn báo thù tôi, dựa vào đâu để cô ta tát tôi chứ.”
Đạo diễn Hứa nghe vậy thì ý cười trên mặt lập tức biến mất, “Lâm Viện, tôi thế nào nào, chính là khả năng diễn của cô, một cảnh đơn giản như vậy mà cô NG nhiều như thế. Đừng tưởng tôi không biết trong bụng cô đang tính toán chuyện gì. Hôm nay tôi cũng nói luôn, có thể quay thì quay, không thể quay thì CÚT XÉO!”
Trong giới giải trí, tính khí đạo diễn Hứa không tính là tệ, nhưng cũng tuyệt đối không được cho là tốt tính. Vừa rồi ông nể mặt nhà đầu tư nên mới cật lực nhẫn nhịn Lâm Viện, hiện giờ đã tới giới hạn, vì vậy lập tức bùng phát.
Lâm Viện bị đạo diễn Hứa nói thẳng ngay trước mặt mọi người thì nháy mắt tức giận không thôi, may mà quản lý của cô ta kịp thời kéo lại mới không để cô ta tiếp tục xung đột với đạo diễn.
Quản lý của Lâm Viện lấy lòng: “Đạo diễn Hứa, ngài đừng tức giận, Lâm Viện cô ấy không khéo ăn nói, tôi thay cô ấy xin lỗi ngài.”
Đạo diễn Hứa căn bản không chấp nhận. Đương sự có mặt ngay đây, nếu thật sự có ý định xin lỗi thì còn tới lượt người khác nói thay chắc?
“Rốt cuộc có quay hay không, không quay thì tôi gọi điện cho nhà chế tác. Hoặc là đổi diễn viên biết diễn, hoặc là mời đạo diễn tài giỏi khác tới.” Đạo diễn Hứa nói.
Đạo diễn vừa nói câu này thì Lâm Viện trực tiếp đứng hình.
Nhưng mà cô ta không muốn bị thay. Vai này cô ta phải xin kim chủ rất lâu mới được, nếu như cứ thế bị đá khỏi đoàn phim, sao cô ta có thể cam tâm.
Lại nói, nếu đạo diễn Hứa và cô ta ồn ào, tới lúc đó truyền ra trong giới giải trí, sau này cô ta còn có thể nhận được vai diễn nào tốt chứ.
Sắc mặt Lâm Viện cực kỳ khó coi, quản lý của cô ta vội nói: “Quay, chúng tôi quay, nhưng mà đạo diễn, cảnh tát tay đó có thể mượn góc quay không?”
Đạo diễn Hứa cũng nổi nóng rồi, nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ liền nói: “Đây là cận cảnh, mượn góc quay cái gì. Lúc ảnh đế ảnh hậu người ta quay phim, bởi vì yêu cầu cảnh phim sao cho chân thật thì đều chủ động xin đánh thật. Mấy người thì hay rồi, chẳng có bản lĩnh gì nhưng lại lắm yêu cầu, đánh thật!”
Sau khi đạo diễn một lời dứt khoát, hiện trường ai cũng không dám lên tiếng phản bác, chỉ có thể ai về chỗ nấy, chuẩn bị quay lại lần nữa.
Lần này Tiết Lam cái gì cũng không nói. Dù sao cô không sợ, nếu như Lâm Viện dám tiếp tục cố ý giở trò NG, vậy cô cũng không ngại diễn thêm mấy lần với cô ta, dù gì người bị bạt tai cũng đâu phải cô.
Đương nhiên, đánh người thì có hơi mệt, nhưng nếu Lâm Viện cố chấp tìm đòn, cô cũng tình nguyện thành toàn cho cô ta.
Hầy, hết cách rồi, cô vui vẻ giúp người thế á!
Quả nhiên cảnh quay này cực kỳ thuận lợi, một lần là pass.
Đạo diễn ở bên này vừa hô “Cut”, Tiết Lam liền trực tiếp quay người bỏ đi, chỉ để lại cho Lâm Viện đang hung hăng trừng cô một bóng lưng.
Tẩy trang xong, Tiết Lam đang chuẩn bị rời đoàn thì phó đạo diễn tới phòng hóa trang, nói đạo diễn Hứa muốn ông tới nhắc nhở Tiết Lam, bảo cô chú ý một chút, chuyện hôm nay e là Lâm Viện sẽ không chịu để yên.
Về phần cô ta sẽ làm thế nào, tám chín phần mười là mua bài viết bôi xấu Tiết Lam đại loại vậy.
Sau khi Tiết Lam nói cảm ơn thì cùng Trương Giai về thẳng khách sạn.
Sau khi về phòng, Tiết Lam còn chưa nói gì thì Trương Giai đã lập tức gọi cho Cao Thông, báo cáo tình hình ngày hôm nay ở đoàn phim.
Vì thế Cao Thông tức thì liên lạc với bộ phận tuyên truyền của công ty, thời thời khắc khắc để ý động tĩnh trên mạng.
Sáng sớm hôm sau, quả nhiên như Tiết Lam dự liệu, trên mạng nhảy ra rất nhiều bài bôi xấu cô.
Mà thông qua nội dung của mấy bài anti này thì vừa nhìn là biết ngay tác phẩm của ai, “Tiết Lam ở đoàn phim tự mình thêm cảnh tát nữ diễn viên”, “Tiết Lam cậy thế em trai đỉnh lưu, ở trong đoàn phim ra vẻ minh tinh lớn” v..v.., không gì khác ngoài nói Tiết Lam nhất thời đắc chí liền bắt đầu gây chuyện đủ loại.
Còn nói gì mà Tiết Lam ở đoàn phim rất tệ, tật cũ tái phát, cả ngày dính lấy hai nam chính. Tiếc là người ta căn bản không thèm để ý đến cô, đủ loại vân vân mây mây.
E là ngay cả đứa ngốc cũng có thể nghĩ ra người đứng sau đề xướng là ai. Có điều nhìn thái độ của Lâm Viện trong đoàn phim ngày hôm qua, chắc hẳn cũng lười che giấu rồi.
Mấy bài anti này vừa xuất hiện, phía Cao Thông tức thì xử lý không ít, nhưng vẫn có cá lọt lưới, sau đó bị blogger vừa on air trông thấy.
Được lắm, tư liệu dâng tới cửa rồi, không nên lãng phí nha!
Bọn họ đang lo không có tư liệu gì của đoàn phim <Thiên thịnh> đây nè, vì vậy các blogger lớn đều bắt đầu xông lên, dựa trên mấy bài anti đó vẽ ra 7749 câu chuyện, viết bậy viết bừa.
Mà những kẻ anti Tiết Lam cũng không hề nương tay. Chịu thôi, ai kêu Tiết Lam gần đây độ hot cao thế, blogger đương nhiên để giành được chút quan tâm cũng phải liều mạng.
Chẳng qua may mà Việt quất và fan Lâm ra sức, cùng nhau bắt đầu phản hắc, report sạch sẽ nhanh chóng, một chút cũng không lưu lại vết nhơ.
Weibo chính thức của đoàn phim <Thiên thịnh> thanh minh cho Tiết Lam đầu tiên, nói mọi việc đều là bịa đặt, không hề có thật.
Hai người Nghiêm Tân và Đàm Tuyên Bạch lại càng trực tiếp, đăng tấm ảnh chụp chung ba người cùng ăn cơm trong đoàn phim, phá bỏ lời đồn Tiết Lam ở trong đoàn quan hệ không tốt.
Các diễn viên và nhân viên khác trong đoàn cũng ồ ạt lên mạng đính chính cho Tiết Lam.
Mà đạo diễn Hứa thì tự vào weibo gần như chỉ để trang trí của mình, update một trạng thái.
@Hứa Lãng: Làm đạo diễn bao năm, mỗi một bộ phim đều giống như đứa con của tôi. Mọi người cảm thấy tôi sẽ cho phép người khác làm càn với đứa con của mình sao?
Đạo diễn Hứa ở trong giới cũng có chút danh tiếng cùng địa vị, cũng từng quay rất nhiều tác phẩm truyền hình ưu tú, cho nên ông vừa đăng weibo thì đã trực tiếp bác bỏ tin đồn “Tiết Lam tự mình thêm diễn”.
Tới lúc này, mấy bài bôi đen Tiết Lam đều không đánh mà tan, đương nhiên, ngoại trừ chuyện Tiết Lam tát Lâm Viện thì Tiết Lam không hề thanh minh, bởi vì cô cảm thấy không cần thiết. Ngoại trừ tình tiết phim yêu cầu thì chính bản thân cô cũng muốn tát cô ta, nên chẳng có gì để giải thích cả.
Sau đợt huyên náo này, Lâm Viện ở đoàn phim cũng triệt để yên phận, bởi vì cô ta bị kim chủ chống lưng nghiêm khác cảnh cáo.
Có điều mặc dù như vậy, Tiết Lam lúc không có cảnh thì bình thường đều sẽ về thẳng khách sạn, không giống như trước đây ở lại đoàn phim.
Thứ nhất, thực sự là vì lười nhìn bản mặt của Lâm Viện, xúi quẩy bỏ xừ. Còn lý do thứ hai, chính là vì cô phải vội quay về gõ chứ ấy.
Từ sau khi vào đoàn, phần lớn thời gian Tiết Lam đều ngây ngốc ở đoàn phim, mỗi ngày cũng chỉ có sau khi về tới khách sạn mới tranh thủ thời gian viết văn, cho nên hiệu suất update từ một ngày một lần trở thành hai ngày một lần.
Đúng lúc cô nhân dịp này viết nhiều hơn một chút, bồi thường cho các độc giả đã kiên trì cày bộ truyện này.
Hôm nay Tiết Lam ăn cơm xong thì ôm laptop vùi trên sofa, Trương Giai thấy vậy thì luôn nhíu mày. Chủ yếu là vì Trần tỷ và Cao Thông cứ dặn đi dặn lại bảo cô phải chặt chẽ giám sát Tiết Lam khống chế thể trọng.
Trương Giai thăm dò hỏi: “Lam Lam, vừa mới ăn xong, chúng ta ra ngoài tản bộ tiêu thực đi.”
Ánh mắt Tiết Lam căn bản không hề rời khỏi màn hình máy tính, trực tiếp trả lời: “Không cần, độc giả của chị đang hối update, xin đừng phiền chị gõ chữ, cảm ơn.”
Trương Giai cả ngày đều theo cạnh Tiết Lam, chuyện cô viết truyện đương nhiên cũng không giấu cô ấy.
Hồi đầu Trương Giai cũng rất bất ngờ, muốn xem thử tiểu thuyết mà Tiết Lam viết, nhưng bị cô nghiêm túc từ chối với lý do “bị người bên cạnh đọc tiểu thuyết mình viết hơi xấu hổ”.
(Mic: +1, bạn bè tui cũng chỉ biết tui có dịch truyện, chứ khum biết page tui là gì:))
Cho nên, hiện tại Trương Giai cũng chỉ biết cô viết truyện, nhưng bút danh thì bị Tiết Lam giấu nhẹm.
Trương Giai: “Lam Lam, hôm nay nếu chị không vận động thì xiao long bao sáng mai sẽ phải cắt giảm một nửa, bằng không cân nặng của chị sẽ tăng.”
Xiao long bao: bánh bao hấp, bên trong có nước thịt. (P/S: tui cực kỳ thích món này)
Nghe thấy ba chữ “xiao long bao”, Tiết Lam lập tức ngước lên, thập phần ủy khuất chất vấn: “Dựa vào đâu chứ? Tối nay chị ăn một đống cỏ, ngày mai em còn cắt xén xiao long bao của chị thì chị còn sức sao. Trương Giai, đừng ép chị, chị khóc cho em xem!”
Trương Giai: “…….”
Bởi vì miếng ăn, cô thật sự cái gì cũng dám làm!
“Vậy chị đi tản bộ nửa tiếng, bằng không chờ anh Cao thấy số bước đi trên wechat của chị thì em cũng không cách nào ăn nói.” Trương Giai hung dữ trả lời.
“Hơn nữa số bước đi của chị ít quá, ngày mai anh Cao chắc chắn cũng sẽ gọi điện oanh tạc chị cho xem!”
Trên mặt Tiết Lam vụt qua một tia xanh xao. AAAAA, là ai phát minh ra cái thứ “đếm bước đi trên wechat” vậy, hoàn toàn là kính chiếu yêu của người lười mà!
Bất đắc dĩ, Tiết Lam chỉ có thể tâm không cam lòng không nguyện từ trên sofa ngồi dậy, theo Trương Giai đi vòng vòng gần khách sạn hết nửa tiếng mới về.
Ngày tháng ở trong đoàn phim của Tiết Lam cứ thế dần dần trôi qua, cuối cùng sau khi Lâm Viện đi rồi, Tiết Lam lại bắt đầu ngày ngày phần lớn thời gian đều ở lỳ trong đoàn.
Sau khi ở đoàn phim hai tháng, Tiết Lam sát thanh.
Hôm cô sát thanh còn có cảnh quay đêm. Ban ngày các diễn viên trong đoàn cùng chúc mừng cô sát thanh, cắt bánh kem, chụp ảnh, chỉ chờ sau khi quay xong cảnh đêm thì hôm sau có thể rời đi.
Tối hôm nay, Tiết Lam quay xong cảnh đêm ấy thì đại khái đã mười một giờ. Sau khi cô nói tạm biệt với nhóm đạo diễn Hứa thì liền cùng Trương Giai quay về khách sạn.
Chỉ là dưới ngọn đèn đường ở cửa khách sạn, cô chạm mặt Đàm Tuyên Bạch.
Tiết Lam hơi ngạc nhiên: “Tuyên Bạch, muộn vậy rồi anh còn làm gì thế?”
Đàm Tuyên Bạch nhấc đồ uống trong tay, lại chỉ băng ghế chỗ bãi cỏ gần đấy: “Chờ cô đó, nói chuyện được chứ?”
Tiết Lam ngẩn ra, sau đó quay đầu nói một tiếng với Trương Giai, bảo cô ấy về khách sạn trước rồi cùng ngồi xuống băng ghế với Đàm Tuyên Bạch.
Đàm Tuyên Bạch: “Cô uống bia hay nước ngọt?”
Tiết Lam cúi đầu nhìn túi nilon, “Bia đi.”
Đàm Tuyên Bạch gật đầu, khui một chai bia đưa cho Tiết Lam, sau đó thì cũng khui cho mình một chai, bắt đầu uống.
Tiết Lam ngửa cổ uống hai hớp, “Muộn vậy rồi, anh cố ý chờ ở đây là muốn nói gì với tôi ư?”
Đàm Tuyên Bạch cúi đầu suy tư một lúc, nói: “Chính là có vài lời cứ giấu trong lòng, dồn nén tới hoảng hốt nên muốn tìm người giãi bày. Không biết cô có hứng thú nghe một câu chuyện?”
Tiết Lam sửng sốt, chậm rãi đáp lại: “Được thôi, vừa hay tôi là một người thích nghe kể chuyện, vậy thì kể thử đi.”
Đàm Tuyên Bạch gật đầu, ngẩng lên lại uống hai hớp bia mới nói: “Thật ra đây là một câu chuyện rất lâu rồi. Hồi cấp ba, tôi phát hiện hình như mình thích một người, nhưng người đó lại không có suy nghĩ này với tôi, vì vậy, cuối cùng tôi chạy trốn.”
Tiết Lam hãy còn đang nghiêm túc lắng nghe, nhưng đột nhiên phát hiện Đàm Tuyên Bạch không nói gì nữa, vì vậy ngước lên nhìn anh, kinh ngạc nói: “Anh kể xong rồi?”
Đàm Tuyên Bạch nhẹ gật đầu: “Ừ, kể xong rồi.”
Tiết Lam: “…….”
Dzầy mà anh cũng có thể gọi là câu chuyện? Phí công cô đã sẵn sàng nghe anh ấy thao thao bất tuyệt.
Tiết Lam nhìn anh bằng vẻ một lời khó mà nói hết, “Vậy chuyện này của anh không chỉ rất xưa, mà còn hơi ngắn nữa đó.”
Đàm Tuyên Bạch dường như không ngờ Tiết Lam sẽ phản ứng như vậy, cũng ngớ người.
Tiết Lam thuận tiện hỏi: “Lúc đó tỏ tình rồi sao, hay là theo đuổi rồi mà không được nên mới buông tay?”
Đàm Tuyên Bạch lắc đầu, thành thật đáp: “Không có theo đuổi.”
Tiết Lam: “Tại sao lại không theo đuổi chứ, anh không thử thì sao biết là không được.”
Lần này Đàm Tuyên Bạch trầm mặc trong giây lát, một lúc lâu sau mới nói: “Nhưng mà, loại thích này cũng không dễ dàng được thế tục chấp nhận. Nếu như người đó không có ý kia thì sao tôi có thể kéo người ta vào dòng xoáy này cơ chứ.”
Cấp ba? Không dễ dàng được thế tục chấp nhận? Tiết Lam ngây ra, tựa như đột nhiên ý thức được điều gì đó.
Trầm ngâm một lúc, Tiết Lam hỏi: “Chuyện này, vì sao muốn nói với tôi?”
Đàm Tuyên Bạch cười đáp: “Cô sớm đã nhìn ra rồi, không phải sao?” (Mic: trời ơi, tui điên mất AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA)
Tiết Lam không phủ nhận. Khoảng thời gian này cô quả thực phát hiện được manh mối, ánh mắt Đàm Tuyên Bạch nhìn Nghiêm Tân không bình thường. Nói sao nhỉ, giống như ánh mắt Hạ Triều Dực đối với Mạnh Nguyên Túc.
Một lần hai lần còn có thể cho là trùng hợp, có thể là Đàm Tuyên Bạch hãy còn chưa thoát vai, nhưng nhiều lần như vậy, Tiết Lam không cách nào đơn thuần cho rằng đó là ngẫu nhiên được nữa.
Lại nói Tiết Lam cả ngày ở chung với hai người họ, cũng nghe được chút chuyện của cả hai từ miệng Nghiêm Tân, cho nên, đương nhiên cô cũng phát hiện điều bất thường.
Tiết Lam ngập ngừng, hỏi:”Có thể hỏi một câu, anh quay về là vì điều gì?”
Trước đây từng tình cờ nghe hai người nói chuyện, hình như cả nhà Đàm Tuyên Bạch đều di dân ra nước ngoài, mà lần này Đàm Tuyên Bạch cũng là tự mình về nước.
Đàm Tuyên Bạch không vội trả lời câu hỏi của Tiết Lam mà lại tiếp tục khui một chai bia, ngửa cổ uống hết nửa chai.
“Tôi đã thử rời xa cậu ấy, nhưng những năm đó, cậu ấy vẫn không ngừng xuất hiện trong tầm mắt tôi, nhịn không được…nên tôi quay về.”
Tiết Lam nhìn Đàm Tuyên Bạch nhưng không nói gì nữa. Cô biết anh chỉ đơn thuần muốn tìm người trút bầu tâm sự, cho nên cô chỉ cần làm một thính giả biết lắng nghe là được.
Dưới ngọn đèn vàng, Tiết Lam nhấc chai bia trong tay, cụng vào chai trong tay Đàm Tuyên Bạch, sau đó, hai người không nói lời nào bắt đầu uống.
—
Từ đoàn phim về nhà, Tiết Lam dọn dẹp nhà cửa đơn giản một chút, sau khi ăn chút gì đó thì tiếp theo vào phòng ngủ ngả đầu đánh một giấc.
Thế nhưng lúc cô vừa mới tiến vào giấc mộng thì trên weibo nổ ra một quả dưa to có liên quan tới cô.
@ăn dưa showbiz: SHOCK! Tiết Lam và nam chính đoàn phim Đàm Tuyên Bạch đêm khuya hẹn hò bị chụp lại, hai người yêu đương bị lộ!
Đi kèm là mấy tấm ảnh bị chụp trộm tối hôm qua, khi Tiết Lam và Đàm Tuyên Bạch ngồi trên băng ghế ở cửa khách sạn uống rượu trò chuyện.
<Thiên Thịnh> dự kiến là bộ phim đam cải bùng nổ. Từ lúc quay đến giờ, hai nam chính trong phim vẫn luôn nhận được sự chú ý, phe đối nghịch vẫn luôn trăm phương nghìn kế canh me, vì vậy tin này vừa tung ra thì rất nhanh đã bị kẻ có tâm trực tiếp giúp lên hot search.
Trên mạng nháy mắt lại dấy lên một loạt nghị luận xôn xao.
[Đệch, chuyện này không phải thật đấy chứ. Nam chính phim đam cải và nữ diễn viên cùng đoàn mà thực sự yêu đương thì phim này còn có thể đu sao]
[Nhưng mà nếu là thật, tui chỉ có thể bỏ phim]
[Tiết Lam đang làm gì vậy, danh tiếng mới có chút chuyển biến, sao lại có scandal với nam diễn viên hợp tác rồi]
[Nói thật chứ tui cảm thấy hai người không giống yêu nhau. Từ ảnh chụp hoàn toàn không nhìn ra hai người có hành động thân mật nào, chính là hai người bạn đang chuyện trò mà thôi]
[Đúng thật. Nếu như tui nhìn không nhầm thì trong tay hai người đều đang cầm bia nhở. Đêm khuya hẹn hò đâu không thấy, đêm khuya hẹn nhậu thì trái lại không chút nghi ngờ]
[Tôi là fan của Đàm Tuyên Bạch, chúng tôi không lan truyền tin đồn không tin tin đồn, chỉ chờ chính chủ nhà tôi làm sáng tỏ]
[Cười ẻ, làm phiền mấy bờ lốc gơ lúc nhìn hình kể chuyện liệu có thể xài não chút được không. Một nam một nữ chỉ cần ngồi chung chính là yêu đương thì chắc cả thế giới sớm đã chẳng có cẩu độc thân rồi]
……
Đoàn phim, Thời Chí vừa quay xong một cảnh. Cảm xúc của anh có hơi dồn nén, hiển nhiên là vẫn chưa thoát vai.
Lúc này, trợ lý của anh – Đại Bảo cầm di động đưa qua: “Thời ca, Tiết Lam lại lên hot search rồi. Lần này là bị người ta chụp được đêm khuya hẹn hò với nam diễn viên cùng đoàn phim, yêu đương bị lộ.”
Thời Chí có thói quen lúc đang quay phim trong đoàn thì trước giờ trên người đều không mang theo điện thoại.
Chờ tới khi quay xong, anh cũng sẽ không giống các diễn viên khác, lướt di động giết thời gian mà phần lớn đều sẽ đọc kịch bản, cũng chính là cách thức thả lỏng bản thân.
Nhưng gần đây anh lại bảo trợ lý thường xuyên để ý tin tức trên mạng, căn dặn cậu nếu là chuyện có liên quan tới Tiết Lam thì phải lập tức báo với anh.
Thời Chí nghe vậy liền nhận điện thoại Đại Bảo đưa, bắt đầu đọc. Trên di động chính là hot search weibo kia, anh càng xem mày càng nhíu chặt.
Một lúc sau, Thời Chí duỗi tay về phía Đại Bảo: “Di động của tôi, đưa tôi.”
Đại Bảo “à” một tiếng, vội vàng lấy di động từ trong túi ra, đưa qua.
Thời Chí nhận điện thoại, nhanh chóng tìm số của Tiết Lam, nhưng lúc anh chuẩn bị nhấn nút call thì bỗng ngập ngừng một lúc.
Mấy giây sau, Thời Chí thu điện thoại về, sau đó xoay người đi về phía nhóm người ở gần đó.
Đại Bảo thấy thế thì vội nhanh chân đuổi theo: “Thời ca, anh định làm gì vậy?”
Bước chân Thời Chí càng nhanh hơn, đáp: “Đi tìm đạo diễn, xin nghỉ!”