Edit&Beta: Linh Lăng Các
- ----
Buổi xem phim này đối với Đàm Đinh và Trác Du không khác gì độ kiếp.
Hai người đầu tiên là bị gần như âm lượng vô lớn làm chi thủng màng nhĩ, ngay sau đó bị các từ ngữ kì lạ trên màn ảnh làm cho đầy mặt chắm hỏi, đầu óc cũng phát đau.
Rõ ràng là nói cùng một loại ngôn ngữ, chính là sau mười phút xe, trừ bỏ phần mở đầu là mấy câu thoại nam nữ tự giới thiệu ra, còn lại hầu như Trác Du một câu cũng đều không có nghe hiểu.
“Đây là thứ mà cậu tâm tâm niệm niệm muốn xem?”
Trác Du không được bèn ghé vào bên tai Đàm Đinh hỏi: “Tinh hà, phi thuyền là cái gì, năng lượng cốt lõi là cái gì, không phải chứ, cậu thật sự có thể xem hiểu sao?”
Đàm Đinh khẽ cứng đờ.
”…..”
Đàm Đinh gian nan mà sắp xếp lại ngôn ngữ: “Chính là bởi vì không hiểu, cho nên mới cảm thấy thú vị, cậu xem cây kiếm phát sáng trong tay bọn họ rất thú vị a, nó có thể xuyên thủng vách tường dẽ như trở bàn tay...”
“Đúng là vậy nga.” Trác Du như suy tư cái gì.
Hắn lại thật sự tin những gì Đàm Đinh nói, rất có hứng thú mà dùng hai mắt đánh giá màn hình, ngay sau đó không lưu tình chút nào mà bình luận: “Nhưng mà mấy chiêu thức này sử dụng thật sự là buồn cười, tuy bảo là so kiếm, nhưng nói là cầm gậy múa loạn còn giống hơn một chút.”
Đàm Đinh hàm hồ mà ừ một tiếng.
Trác Du bên này xem đến vui vui vẻ vẻ, cánh tay không ngừng duỗi ra, mặt dày vô sỉ mà liên tục không gián đoạn mà bốc từng nắm bắp rang bơ trong xô của Đàm Đinh, Đàm Đinh có chút muốn nói lại thôi, vẫn là nhịn nhịn không nói thêm cái gì.
Hai người lại an tĩnh không có việc gì mà trầm mặc xem đại khái mười phút, nhưng mà vào thời khắc chiến tranh ở tinh tế bắt đầu bùng nổ, hình ảnh càng thêm sáng lạn, âm thanh lại càng thêm chấn động ——
Đàm Đinh đột nhiên không nhịn được mà ngáp một cái.
Trác Du: “…..”
Hắn kỳ thật có chút buồn cười, nhưng vẫn là thực nể tình không nói gì.
Nhưng Đàm Đinh thoạt nhìn giống như có chút ảo não, Trác Du dùng dư quang trộm liếc mắt nhìn sang cậu, thấy cậu đột nhiên bưng kín miệng, vô cùng ngượng ngùng mà cúi đầu.
Chỗ này ánh sáng tối tăm cùng với cái ghế mềm mại dưới thân thật sự là rất thích hợp để ngủ, hơn nữa cốt truyện lại khó hiểu, dài lê thê, đại khái lại qua năm phút, thân hình Đàm Đinh bắt đầu nghiêng ngả, đầu cũng hơi hơi lay động.
Cậu hoàn toàn không chống đỡ được nữa.
“Trác Du.”
Đàm Đinh xoa xoa mắt chậm rì rì mà ghé vào bên tai Trác Du, nhỏ giọng xin: “Tôi muốn ngủ một lát, tí nữa nếu họ lại khai chiến một lần nữa, cậu có thể gọi tôi dậy không?”
Trác Du choáng váng.
“Không phải, tôi là vì bồi cậu mới đến xem, vậy mà hiện tại sao cậu lại...”
Hắn dở khóc dở cười, nhưng lại liếc mắt nhìn nam hài nửa mộng nửa tỉnh, ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm hắn, bộ dạng mơ mơ hồ hồ, chung quy vẫn là mềm lòng, thỏa hiệp nói: “…Được, được, được, ngủ đi ngủ đi, tôi đại phát từ bi mà canh cho cậu vậy.”
Đàm Đinh: “Ân ân ân.”
Đầu tiên là cậu đem Coca nhét vào trong tay Trác Du, rất hào phóng mà nói tùy tiện uống.
Sau đó động tác trên tay Đàm Đinh dừng một chút.
Cậu tựa hồ là có chút không nỡ, nhưng do dự một chút, chung quy vẫn là trịnh trọng mà đem xô bắp rang bơ trong tay phóng tới trong lòng Trác Du.
“Nhớ phải lưu lại cho tôi một ít bắp rang bơ.”
Đàm Đinh thực nghiêm túc mà dặn dò: “Hơn nữa Trác Du, cậu ăn quá nhanh, cậu ăn quả táo đều không nhả hạt, như vậy rất dễ bị nghẹn, hơn nữa như thế có khác gì Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm đâu...”
Trác Du: “…. Cậu mau ngủ đi.”
Sau khi dặn dò xong hết thảy, Đàm Đinh rốt cuộc an tâm, cậu nhẹ nhàng mà ngô một tiếng, chậm rì rì mà điều chỉnh dáng ngồi, sau đó là cũng an tĩnh lại.
Trác Du tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình, đồng thời lỗ tai lén lút dựng lên đợi trong chốc lát.
Chờ sau khi xác định là bên kia hoàn toàn không có động tĩnh, Trác Du lúc này mới khẽ meo meo mà quay đầu sang, nhìn vào khuôn mặt nhu hòa, mềm mại của nam hài bên cạnh.
Hừ hừ, đúng là tính tình của con nít, cái gì mới mẻ cũng muốn xem thử.
Trác Du ở trong lòng sách một tiếng. Rõ ràng ngoài miệng nói muốn nhìn muốn chết, kết quả xem còn chưa được mười phút thì bắt đầu buồn ngủ vô cùng nhanh, làm hại tôi lúc ấy lo lắng lâu như vậy, cuối cùng còn vội vã mà chạy thật xa đến đây để bồi cậu...
Nhưng mà nhân duyên của Đàm Đinh này vậy mà lại tốt ngoài dự đoán.
Trác Du lại nhét vào trong miệng một mồm to bắp rang bơ, có chút hụt hẫng mà bẹp bẹp.
—Lúc trước cái gì Chu Đào Đào, Giang Miên còn chưa tính, như thế nào người mới gặp có vài lần như Hứa Linh cũng có thể lập tức hẹn nhau đi chơi chung, thật là một đám chuột đen mãi không dứt...
Trác Du càng nghĩ càng không dễ chịu, bắp rang bơ một nắm lại một nắm mà nhét vào trong miệng.
Cứ ăn như vậy kết quả cuối cùng chính là hắn vinh quang mà bị nghẹn, vừ định uống một ngụm Coca cho thuận thuận giọng, đột nhiên có một đồ vật nặng trĩu đè lên đầu vai hắn, ngay sau đó liền có một hơi thở ấm áp phả vào cổ hắn.
Vừa ngứa, vừa nóng.
Trác Du cầm Coca sửng sốt, quay đầu thoáng nhìn qua mới phát hiện là Đàm Đinh ngủ vô cùng say ngã vào trên người mình, an an tĩnh tĩnh mà đem đầu dựa vào trên vai mình.
Ánh sáng mờ ảo, lập lòe trên màn hình chiếu vào khuôn mặt của Đàm Đinh.
Chóp mũi cậu gần như sắp chạm vào cổ hắn, lông mi như cách bướm cũng sắp mấp máy mà quét lên trên mặt hắn, càng muốn mạng hơn là cánh môi mềm mại của Đàm Đinh ở ngay bên sườn mặt hắn, giống Trác Du chỉ cần khẽ quay đầu qua chút xíu nữa là có thể chạm vào...
Lỗ tai Trác Du lập tức liền nóng lên.
Suýt chút nữa hắn đã lập tức đem ly Coca trong tay ném thẳng lên trời, nhưng hắn chỉ có thể quay mặt đi, cả chân và tay đều không biết đặt chỗ nào.
Sau đó hắn cứ ngồi cứng đờ ra như vậy, như là bị đóng băng thật lâu, một lúc sau mới trì độn mà thở ra một hơi nóng bỏng.
Thật vất vả hoãn lại một chút, kết quả Đàm Đinh lại ở trên vai hắn giật giật, tựa hồ đem mặt chôn đến càng sâu hơn một, cậu thậm chí còn giống như động vật nhỏ, có chút thân mật mà ở đầu vai của hắn khẽ cọ cọ.
Lần này Trác Du cảm giác được tay chân của hắn đều tê dại.
(Truyện chỉ được đăng tại linhlangcacwordpress.com và wattpad @JuneJune374.)
Đôi mắt hắn không chớp mắt mà thẳng tắp mà nhìn màn hình, tựa hồ là xem đến mê mẩn. Nhưng chỉ có Trác Du biết, hắn kỳ thật căn bản cái gì cũng không có vào đầu.
Nhưng mà Trác Du đột nhiên nghe được một trận tiếng trống.
Thùng thùng, thùng thùng, từ mỏng manh dần dần rõ ràng, ở bên tai hắn hữu lực, rõ ràng mà vang lên, giống như muốn xuyên thủng màng nhĩ rồi đánh thẳng vào đại não.
Là ở đâu ra vậy?
Trác Du ngơ ngẩn mà nhìn về phía màn hình, nhưng mà trên mà mình vẫn là nhóm vai chính đang mặc võ trang mà tiến hành một hồi vật lộn không thú vị với quái vật, trên chiến trường tràn ngập khói thuốc súng, một người đứng yên cũng không có chứ đường nói đến có người đánh trống.
Năm phút sau, Trác Du rốt cuộc ngộ ra.
Này, này mẹ nó hình như là tiếng tim mình đập a.
Trác Du mờ mịt mà nghĩ.
- ----
“Love or not “ là một thứ khá nổi tiếng gần đây trên WeChat, hoạt động kinh doanh của nó chủ yếu là tư vấn tình cảm, nó rất phổ biến đối với những người trẻ đang lầm đường lạc lối, gặp khó khắn, trắc trở trong tình yêu.
Tuy nhiên, vào lúc 12 rưỡi đêm nay, kim bài Khách Phục Quất Quất của “Love or not” nhận được một tin nhắn yêu cầu cố vấn rất có ý tứ.
【 người dùng 7749】: Xin chào.
【 người dùng 7749】: Tôi nhìn thấy bài đăng của bạn trên XX trực tuyến, nói rằng chỉ cần mội gói là có thể giải quyết mọi vấn đề về tình cảm.
【 người dùng 7749】: Lời này có thật không?
Người này nói chuyện ngữ khí có chút quái dị, Quất Quấtxem đến sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền bùm bùm bùm mà gõ chữ, vô cùng chuyên nghiệp mà trả lời lại.
【 Khách Phục Quất Quất 】: “ Xin chào ngài, nghiệp vụ chủ yếu của chúng tôi là tư vấn cho các loại phương diện tình cảm nga ~ trong đó ngài mua gói 4+1 là tổ hợp bao gồm: củng cố tình yêu, rắc rối trong tình yêu, giải quyết thất tình, quan hệ mẹ chồng nàng dâu, đây là trọn gói 5 khía cạnh khác nhau, chúng tôi sẽ nỗ lực giải quyết khó khăn, bối rối của ngài trong vòng 30 ngày—— xin hỏi ngài muốn tư vấn về khía cạnh cụ thể là nào?”
Bên kia an tĩnh trong chốc lát.
【 người dùng 7749】:.....
【 người dùng 7749】: Tôi không biết.
Tươi cười trên mặt Quất Quất dần cứng đờ.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Kia… vậy nếu ngài không ngại thì hãy miêu tả cụ thể một chút về vấn đề ngài đang gặp phải đi~
Bên kia đầu tiên là trầm mặc một chút.
【 người dùng 7749】: Được.
【 người dùng 7749】: Có một nam hài tử cùng tôi lớn lên từ nhỏ, chúng tôi là quan hệ sư huynh đệ, cũng không tiếp xúc với nhau nhiều lắm.
【 người dùng 7749】: Tính tình của cậu ấy luôn trầm lặng, người cũng có chút quái gở, lúc trước tôi ngẫu nhiên sẽ tìm cậu luận bàn, luận bàn.... cờ nghệ, tóm lại thật sự là không tính là quen thuộc.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Ân ân, xin hỏi giới tính của ngài là?
【 người dùng 7749】: Nam.
【 người dùng 7749】:….. Nam Alpha.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Ân ân ân, ngài tiếp tục.
【 người dùng 7749】: Sau đó một thời gian, tóm lại bởi vì đủ loại cơ duyên xảo hợp đi, tôi cùng với cậu ấy ở dưới một ngôi trường, chung một lớp học cùng nhau học tập.
【 người dùng 7749】: Thành tích học tập của cậu ấy vẫn luôn rất tốt, luôn dạy tôi làm đề, ngày thường tôi cũng hay mua cho cậu ấy chút đồ ăn vặt, sau đó quan hệ cũng là thân hơn chút.
【 người dùng 7749】: Sau khi tiếp xúc nhiều hơn, tôi phát hiện cậu thật ra là người ngốc hồ hồ, mèm oặt, cậu ấy cũng không có lạnh lùng, lãnh đạm như tôi tưởng, ngược lại trong xương cốt lại vô cùng đơn thuần thiên chân, chính là...
【 người dùng 7749】: Chính là, chính là có một chút đáng yêu.
Ai nha nha, xem tình hình này, còn không phải là một vị thiếu niên A lầm vào yêu say đắm mà không tự biết hay sao.
Quất Quất thảnh thảnh thơi thơi, mà khuấy khuấy ly cà phê trong tay.
Bên kia tựa hồ là ở ấp ủ cái gì, cũng có thể là có chút ngượng ngùng, qua đã lúc lâu, mới lại chậm rì rì mà nhắn lại.
【 người dùng 7749】: Chính là mấy ngày gần đây không biết tại sao tôi liên tục nằm mơ.
【 người dùng 7749】: Tôi mơ thấy không phải cô nương, mà luôn là mơ thấy cậu ấy, thậm chó vó một lần còn mơ thấy cậu ấy... cậu ấy chủ động hôn tôi...
【 người dùng 7749】: Ngày thường tôi rất ghét người khác chạm vào tôi, nhưng lúc cậu ấy ngủ rồi dựa vào vai tôi, tôi chẳng những không thấy chán ghét mà ngay lúc đó tim còn đập vô cùng nhanh, chỉ cảm thấy lông mi cậu ấy sao có thể dài như vậy, sao cậu ấy có thể đẹp như vậy?
【 người dùng 7749】: Lúc trước tôi chưa bao giờ như vậy, chính là hiện tại vừa ngửi thấy mùi hương trên người cậu ấy, liền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vô cùng quái dị.
【 người dùng 7749】: Tôi, tôi này đến tột cùng là bị làm sao vậy? Vì sao tôi lại trở nên cổ quái như vậy, kì quái đến mức chẳng giống tôi gì cả...
Quất Quất bình tĩnh mà buông xuống ly cà phê trong tay.
Đơn này cũng quá dễ rồi, cô nghĩ hôm nay cô có thể đi ngủ sớm rồi.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Ân ân, khách hàng thân mến, ngài không cần gấp gáp, tôi nghĩ tôi đã có đáp án đại khái rồi.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Vì để xác định một chút, ngài không ngại mà lộ ra giới tính của nam hài này chứ?
【 người dùng 7749】: Omega.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Được rồi, thân mến.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Đầu tiên, khách hàng thân mến, ngài không cần quá mức lo lắng, bởi vì ở những cái này trong mắt ngài là khác thường nhưng kỳ thật đều là những phản ứng hết sức bình thường thôi.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Từ những chi tiết mà ngày tiết lộ, tôi đại khái biết được, ngài cùng nam hài tử kia hẳn cũng coi như là quan hệ thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã quen biết.
【 người dùng 7749】:…. Xem như vậy đi.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Bởi vì một ít cơ hội mà ngài cùng cậu ấy ở tiếp xúc nhiều hơn, cậu phát hiện được tính cách chân thật của câu ấy, trong lòng tự nhiên sinh ra một chút cảm giác tò mò nghiên cứu, cùng với hảo cảm.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Nghe ngài miêu tả thì ngài hẳn là cũng đang là học sinh đi, thiếu niên A và O đang ở tuổi dậy thì vốn dĩ dễ dàng hấp dẫn lẫn nhau, cho nên ngài nằm mơ những giấc mộng đó cũng không phải là không có lý do, là tình huống phi thường, phi thường bình thường.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Đồng thời bởi vì tình cảm dâng trào nên tim đập nhanh hơn cùng với sự hấp dẫn của tin tức tố, mấy tình huống ngài kể xuất hiện là điều đương nhiên!
Trác Du mờ mịt mà nhìn một hàng chữ ở phần cuối khung thoại.
【 Khách Phục Quất Quất 】: Cho nên căn cứ vào những chi tiết mà ngài nói với tôi trước đó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là ngài đã thích nam hài tử kia rồi~