Nhân lúc vệ sĩ đang ngăn cản bọn chúng, anh nắm chặt tay cô rồi chạy đến xe ôtô. Uông Binh Thành nhìn thấy vội chạy về phía hai người nhưng vệ sĩ của anh lập tức ngăn hắn ta lại.
Vào được trong xe, anh nhanh chóng nổ máy rồi lái xe rời đi. Đàn em của Uông Binh Thành dùng súng hướng về phía ôtô của anh rồi không ngừng bắn.
Đạn ghim vào đuôi xe, âm thanh lớn vang lên khiến cô giật mình liền bịt tai lại. Anh cố gắng lái xe càng xa càng tốt, lời nói nhỏ nhẹ trấn an cô:
- Không sao đâu, có tôi ở đây rồi.
Xe chạy xuyên suốt một đoạn, bỏ xa bọn chúng, nhưng anh lo rằng người của Uông Binh Thành sẽ dùng ôtô để tiếp tục đuổi theo. Hạc Đệ quan sát kỹ phía sau, anh dự định sẽ lái xe quay trở về thành phố, nhưng đột nhiên xe không nổ máy nữa, có lẽ động cơ đã bị trục trặc.
Lo sợ bọn chúng sẽ đuổi đến, anh vội tháo dây an toàn, cùng cô rời khỏi xe để tìm chỗ tạm lánh an toàn. Cả hai đi bộ thêm một đoạn, xung quanh chỉ toàn cây cối, chẳng thể tìm thấy một nhà nghỉ hay khách sạn nào để lánh thân.
Đi đến khi chân mỏi, cơ thể cũng bắt đầu đuối sức, cả hai ngồi xuống một tán cây dọc lối đi. Hạc Đệ lấy điện thoại ra xem thử thì lại phát hiện bị mất sóng. Bây giờ chỉ có thể chờ đợi vệ sĩ của anh giải quyết xong đám người của Uông Binh Thành sẽ chủ động đi tìm anh và cô.
Chợt một giọng nói hung hăng cất lên, bao trùm lấy không gian tĩnh lặng, phá vỡ sự an toàn còn chưa kịp chớm nở.
- Thì ra bọn bây ở đây. Cẩm Y Thoa, cô không thể thoát được ông chủ đâu, tốt nhất hãy theo chúng tôi về.
Cả hai vội đứng dậy, Hạc Đệ kéo cô đứng sát vào cơ thể anh. Bọn người bất nhân này thật sự muốn truy cùng giết tận, nhất định không buông tha cho cô. Thấy bọn chúng đã đuổi đến tận nơi, hiện tại ở đây cũng chỉ có anh với cô, hai tên trước mắt lại cao to bặm trợn và còn mang theo cả vũ khí, nếu chỉ có anh đối phó với chúng thì e rằng không ổn.
- Uông tổng, anh cố chấp giữ cô ta lại chỉ càng khiến mọi chuyện thêm tồi tệ thôi. Hãy mau giao cô ta cho bọn tôi, may ra ông chủ sẽ tha cho anh lần này.
Nghe những lời nói "cao thượng" thốt ra từ những con người nhơ nhớt, thất đức như bọn chúng càng khiến anh cảm thấy kinh tởm. Có vẻ như chúng đang rất tự tin, chúng nói như thể anh sẽ là người thua cuộc và đang cần chúng ban phát sự buông tha.
- Cẩm Y Thoa là người của tao. Muốn đưa cô ấy đi thì bước qua xác tao đã.
Cô ngước mắt nhìn anh, thật sự rất bàng hoàng trước lời anh vừa nói. Anh lấy cả tính mạng ra để giữ cô lại, cô không nghĩ anh sẽ bất chấp để bảo vệ mình đến mức này. Vốn dĩ cả hai không có mối quan hệ rõ ràng, cô còn mang danh là vợ của Uông Binh Thành, nói có vẻ phũ phàng nhưng việc giữ cô lại chẳng đem đến lợi ích gì cho anh mà ngược lại còn khiến anh gặp vô vàng rắc rối khi phải đối đầu với người chú ruột vô nhân tính. Ấy vậy mà Hạc Đệ vẫn chọn con đường nguy hiểm, nhất quyết không giao cô cho bọn chúng.
- Được, hậu quả này là do Uông tổng tự chọn lấy!
Lời nói vừa thốt ra bọn chúng đã lập tức lao về phía anh. Hạc Đệ nắm lấy tay Y Thoa rồi tiến lên một bước đứng chắn ngay trước mặt cô, hành động rõ ràng là sự che chở từ người đàn ông dành cho người phụ nữ của mình.
Anh quay đầu lại nhìn cô, nói ra một câu ngắn gọn nhưng lại khiến tim cô đập loạn nhịp mà không thể lý giải được.
- Mau chạy đi.
Một tên vung dao về phía anh, Hạc Đệ vội dùng tay đỡ lấy cổ tay hắn tạo thành hình chữ thập. Anh nhanh nhạy đá mạnh vào bụng của tên giang hồ khiến hắn văng ra xa rồi ngã lăn trên đất. Thấy cô vẫn đứng như trời trồng, anh hằn giọng:
- Chạy đi.
Tên còn lại không chút nhún nhường, thấy đồng bọn bị phản công, hắn còn hung hăng lao đến. Trên tay lăm le cây dao sắt nhọn, lên tục bổ về phía anh từng nhát vô tình. Y Thoa dặn lòng hãy mặc kệ Uông Hạc Đệ, cô đi lùi vào bước rồi dứt khoát quay lưng muốn bỏ chạy. Nhưng sao bước chân lúc này lại nặng trĩu âu lo, chẳng nỡ bỏ mặc anh một mình đương đầu với đám quỷ dữ.
Anh giơ một chân lên cao, chân còn lại làm trụ, cú xoay người tuyệt đẹp đá phanh cây dao trên tay hắn. Nhân lúc hắn đang bàng hoàng chưa kịp phản ứng, anh tiến thẳng nắm đấm, giáng thật mạnh vào một bên mặt của tên đang giao chiến.
Hắn bị cú đấm của anh làm cho loạng choạng, đầu óc choáng váng, cảnh vật xung quanh như đang nghiêng ngả, thân xác cao to té nhào trên đất. Tên vừa bị anh đánh gục cũng ngay lập tức ngồi dậy, hắn tiếp tục cầm vũ khí lao về phía anh. Từng nhát chém thẳng tắp hướng về phía kẻ thù, anh nhanh nhảu lách người né tránh rồi dùng khuỷu tay đánh mạnh vào gáy của hắn khiến hắn lộn cổ té úp mặt xuống đất.
Tên ban nãy lại tiếp tục ngồi dậy, hắn nhặt lấy cây dao vừa bị đá phanh trên đất cỏ rồi dai dẳng tấn công anh. Hạc Đệ nghiêng người tránh đòn, hắn nhảy bật cơ thể, cánh tay cầm dao vung thẳng xuống vị trí anh đang đứng từ trên cao. Hạc Đệ đưa hai tay chặn đứng cánh tay của hắn, nhưng một mình anh không đủ sức để cân hai tên có vũ khí cùng một lúc. Bất chợt anh thốt lên một tiếng, máu đỏ thấm ướt cả lưng áo. Gã đàn ông hung tợn bị anh đánh vào gáy lúc nãy đã vùng dậy, hắn dùng dao đâm lén anh từ phía sau.
Y Thoa đang từng bước rời đi, đột ngột nghe thấy động tĩnh không ổn, cô vội quay người lại và nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng. Không kịp suy nghĩ thêm một giây nào, cô dứt khoát chạy thật nhanh về phía anh, người đàn ông này sao có thể vì cô mà bất chấp cả mạng sống đến vậy.