Sếp Đỗ hoảng sợ hét lên, cơ thể bị nhấc lên không trung!
Một giây sau, một nguồn sức mạnh khổng lồ ập tới!
Cơ thể sếp Đỗ nặng nề đập xuống bàn!
Bốp!
Chiếc mâm rơi xuống đất!
Người đàn ông đứng bên kia khiếp sợ!
Cơ thể sếp Đỗ run rẩy không ngừng!
Trương Minh Vũ cười nói: "Kiều Hân, đánh đi!"
Mắt Lâm Kiều Hân lóe lên sự kinh ngạc.
Đánh... được sao?
Nhưng nghĩ lại, có Trương Minh Vũ ở đây, sợ gì chứ?
Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, cô tóm lấy chai rượu bên cạnh!
Sếp Đỗ lập tức trợn tròn mắt!
Lâm Kiều Hân mím môi, dùng sức vung chai rượu trên tay xuống!
Bốp!
Tiếng động giòn giã vang lên.
"Á!", sếp Đỗ kêu lên thất thanh.
Mắt Lâm Kiều Hân tràn ngập sự hoang mang.
Chai rượu... không vỡ...
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Nhưng thấy giọng Lâm Kiều Hân... đáng yêu quá!
Sếp Đỗ cố nén cơn đau, ông ta gầm lên: "Lâm Kiều Hân! Mày đợi đấy cho tao!"
"Một Tuyền Ảnh bé con con mà dám chọc vào tao à!"
"Tao nhất định sẽ cho mày biết hậu quả của việc đánh tao!"
Lâm Kiều Hân nhíu mày, lại vung chai rượu lên!
Bốp!
Lại không vỡ...
Nhưng sếp Đỗ đau không chịu được rồi!
Trương Minh Vũ cười nói: "Cô phải dùng sức đi chứ".
Lâm Kiều Hân khẽ hừ một tiếng.
Cô lại vung chai rượu lên!
Bốp bốp bốp!
Âm thanh giòn tan liên tiếp vang lên.
Nhưng chai rượu... cứng vẫn không vỡ!
Trước mắt sếp Đỗ toàn là sao, ông ta bị đánh đến mức mơ hồ rồi!
Trương Minh Vũ lắc đầu, bất lực.
Lâm Kiều Hân khó chịu nói: "Sao chai rượu này cứng thế chứ!"
Trương Minh Vũ cười, tiến lên.
Anh nhận lấy chai rượu, khẽ vung lên!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!