Chiếc xe nhanh chóng dừng trước cổng khách sạn Hồng Thái.
Trương Minh Vũ xuống xe, đưa Hàn Quân Ngưng và Lâm Kiều Hân vào trong.
Hai mỹ nữ đẹp tuyệt trần thu hút ánh mắt của bao người.
Tất cả đàn ông đều như sói đói, không ngừng nuốt nước bọt!
Có kẻ đang đi xe đạp cũng đâm phải cây, đi bộ đâm phải cột đèn.
Trương Minh Vũ không kìm được mỉm cười.
Bây giờ mới có tám giờ tối.
Trong khách sạn huyên náo lạ thường, vô cùng đông khách!
Trương Minh Vũ cười tươi.
Vương Vũ Nam và Hàn Thất Thất quản lý tốt thật.
Nhân viên phục vụ đi tới, cung kính hỏi: "Các vị đi mấy người ạ?"
Trương Minh Vũ cười nói: "Ba người, tìm cho tôi một phòng riêng".
Nhân viên phục vụ mỉm cười đáp: "Vâng thưa anh, mời anh đi theo tôi".
Nói xong liền dẫn mọi người đi đến phòng riêng.
Ba người đi vào trong phòng riêng dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ.
Trương Minh Vũ lặng lẽ quan sát, mấy ngày không tới, khách sạn được bài trí càng ngày càng đẹp hơn.
Nhân viên phục vụ đưa thực đơn qua.
Trương Minh Vũ lúng túng.
Trong hai người, nên để ai gọi món trước đây?
Do dự một lúc, Trương Minh Vũ liền cầm lấy thực đơn.
Chẳng đưa ai cả!
Đỡ lúng túng!
Cùng lúc đó, có một chiếc Bentley từ từ đỗ lại.
Trong xe, Dịch Thanh Tùng sốt ruột hỏi: "Anh Triệu, chúng ta thực sự phải đến khách sạn Hồng Thái sao?"
"Lâm Kiều Hân vừa bị bắt đi, nếu như để Trương Minh Vũ nhìn thấy chúng ta nhất định sẽ điên lên".
Triệu Khoát cười khẩy nói: "Thanh Tùng à, anh sợ cái gì? Bây giờ chúng ta phải dập tắt nhuệ khí của Trương Minh Vũ!"
Dịch Thanh Tùng chần chừ nói: "Nhưng Trương Minh Vũ lợi hại lắm".