Anh giận dữ quát ầm lên, cơ thể vọt thẳng tới như một quả đạn pháo!
Anh tung ra nắm đấm!
Cô gái tóc ngắn khẽ nhíu mày, cũng tung đấm ra đỡ!
Trong đầu anh chợt hiện lên cảnh tượng mình ra sức đánh vào người giả. Anh lập tức dồn toàn bộ sức lực vào cánh tay!
“Á!”
Ngay sau đó, cô ả kia giật mình hét lên một tiếng!
Vội vàng lùi ra sau!
Vẻ khiếp sợ loé lên trong đôi mắt xinh đẹp!
Trương Minh Vũ vui mừng, vội vàng chạy tới chỗ máy bay trực thăng!
Cô gái kia lạnh giọng quát: “Xông lên cho tôi!”
Nghe thấy thế, anh giật nảy mình!
Tiếp đó, mấy chục gã đàn ông cao to mặc đồ đen đứng xung quanh đồng loạt xông tới chỗ anh!
Chuyện này…
Cảnh tượng này làm anh choáng váng!
Đến khi ngẩng đầu nhìn lại, máy bay đã cất cánh bay đi thật xa!
Muốn đuổi theo cũng không còn kịp nữa!
A!
Trong lòng Trương Minh Vũ điên cuồng gào thét, cảm giác bùng nổ càng bị đẩy lên mức cực hạn!
Lâm Kiều Hân vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má.
Anh đang cảm thấy vô cùng hối hận!
Thế nhưng… mọi chuyện đều đã quá muộn màng!
Anh nắm chặt nắm đấm, một cơn giận điên cuồng chưa từng có dâng trào trong anh!
Chẳng mấy chốc, đám người mặc áo đen đã đến gần!
Ai cũng to khoẻ, nhanh nhẹn!
Anh nheo mắt quan sát xung quanh thì thấy cả Long Tam và Long Thất đều đang bị một đám người vây quanh!
Không ổn!
Trong lòng anh bỗng xuất hiện một dự cảm chẳng lành!
Đám người này đã có chuẩn bị từ trước!
Bọn họ cũng không phải là người thường!
Anh chưa kịp nghĩ gì thêm thì một tên trong số đó đã tung đòn tấn công!
Anh hít sâu một hơi, lửa giận trong lòng cháy ngùn ngụt!
Anh cũng tung đấm ra đánh trả!
Nắm đấm mang theo cơn giận cuồn cuộn của anh!
Bịch!
Tiếng va đập trầm đục vang lên!
Hự!
Những người còn lại đều hoảng sợ.
Hung tàn vậy sao?
Tiếp đó, bọn họ mới giật mình phát hiện người vừa bị đánh kia đã bay ra ngoài lan can sân thượng!
Uỳnh!
Tiếng va đập lại vang lên!
Trương Minh Vũ không ngừng thở dốc, chẳng hề cảm thấy thương hại kẻ vừa ngã xuống dưới!
Những người bên dưới toà nhà cũng hoảng loạn, nhao nhao lùi lại!
Thoáng chốc, nơi đây nhanh chóng bị đám đông vây quanh.
Lẫn trong số đó còn có cả Tần Minh Nguyệt!
Đám đông chỉ trỏ bàn tán ầm ĩ.
Tần Minh Nguyệt mím chặt môi, dứt khoát rút ra một khẩu súng lục.
“Lên sân thượng!”