Tần Minh Nguyệt mím môi, vô cùng tức giận!
Mọi người không nói gì nữa, Trương Minh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tần Minh Nguyệt lại trợn mắt nhìn mấy cô gái, lạnh lùng nói: "Đưa đi!"
Vừa dứt lời, mấy chiến sĩ đứng bên liền xông đến chỗ Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp.
Tần Minh Nguyệt ngẩng đầu, kiêu ngạo nhìn Tô Mang.
Khóe miệng từ từ nhéch lên.
Vô cùng mê người!
Tất cả mọi người nhanh chóng đi ra.
Tô Mang mím môi, lạnh lùng nói: "Em phải gọi điện cho chị cả!"
Hạ Hâm Điềm ngăn lại: "Được rồi, đừng gây chuyện nữa, chị cả chiều em trai nhất, chị ấy mà biết chuyện này là lớn chuyện ấy".
"Cứ đợi xem tình hình thế nào, chỉ là đánh nhau mà thôi, không cần lớn chuyện như vậy".
"Nếu như tối em trai còn chưa quay lại thì chúng ta đi tìm chị cả".
Tô Mang nghe thấy vậy lồng ngực phập phồng lên xuống, nhưng cuối cùng chỉ có thể bỏ điện thoại xuống.
Cô ấy hiểu, chị cả mà biết chuyện là sẽ làm lớn chuyện!
Những người khác thì dễ, quan trọng là chị cả nhất định sẽ gây họa, ảnh hưởng đến tiền đồ của cô ấy.
Lâm Kiều Hân đứng đằng sau, mắt lóe lên sự lo lắng.
Nhưng cô chẳng giúp được gì!
Mà lúc này Trương Minh Vũ đang bị mấy chiến sĩ đưa lên xe cảnh sát.
Lục Chính Đình và Chu Vân Phong đang ở bên trong.
Trương Minh Vũ cười nói: "Trùng hợp nhỉ".
Lục Chính Đình cười khẩy: "Thằng nhãi, kết cục của kẻ đắc tội tao... nghiêm trọng lắm đó!"
Trương Minh Vũ cười nói: "Nghiêm trọng lắm sao? Tao vẫn ổn đây này, còn mày... có vẻ đau nhỉ?"
"Mày..."
Lục Chính Đình lập tức nổi giận!
Chu Vân Phong lạnh lùng nói: "Trương Minh Vũ, mày sắp chết đến nơi mà còn không biết!"
"Đợi đến khi mày đến đồn cảnh sát! Hừ hừ!"
Nói xong, mắt hắn liền hiện rõ vẻ kiêu ngạo!
Lục Chính Đình nghe thấy vậy liền cười khẩy không ngừng!
Trương Minh Vũ sững sờ!
Đồn cảnh sát... còn có chuyện gì khác sao?
Trương Minh Vũ đột nhiên cảm thấy lo lắng.
Dù sao anh không ở đây, Lâm Kiều Hân phải làm thế nào...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!