Anh nhếch miệng cười một tiếng, trong lòng càng thêm hưng phấn.
Anh lùi lại một chút lấy đà rồi lao thẳng vào đám người!
Trận chiến này anh đánh với tâm thái rất tự tin!
Bịch bịch!
Tiếng va đập trầm thấp không ngừng vang lên!
Cơ thể linh hoạt của anh khẽ di chuyển, dễ dàng tránh được mọi đòn tấn công của kẻ địch.
Chưa đầy một phút sau, bốn người kia lại ngã xuống thêm lần nữa!
Phù!
Trương Minh Vũ nặng nề thở dốc.
Sau một hồi chiến đấu không ngừng nghỉ, thể lực của anh đã tiêu hao đáng kể.
Thế nhưng giờ đây, nội tâm của anh lại cực kỳ kích động!
Hàn Thất Thất hưng phấn hô lên: “Trương Minh Vũ quá giỏi!”
Ánh mắt của Hạ Hâm Điềm cũng sáng rực!
Màn thể hiện của anh khiến cô ấy rất bất ngờ!
Bốn gã công nhân còn lại ngơ ngác nhìn nhau, thế nhưng không một ai dám xông lên đánh anh nữa!
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười, lao thẳng về phía trước!
Bốn gã kia hoảng loạn vắt chân lên cổ mà chạy trốn!
Sự hỗn loạn này cũng giúp anh phát huy được hết thực lực của mình!
Ra đòn liên tục!
Bịch bịch!
Tiếng đánh đấm nối tiếp nhau vang lên không ngừng!
Thoáng chốc, toàn bộ đám công nhân đều bị anh hạ gục, nằm lăn lộn dưới đất kêu la oai oái.
Anh đứng thẳng người dậy, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Anh mới chỉ dùng một nửa sức lực, vậy nên bọn họ chỉ bị thương ngoài da mà thôi.
Hàn Thất Thất nhảy cẫng lên, hoan hô vui sướng!
Hạ Hâm Điềm cũng mỉm cười hài lòng nhìn anh.
“Tốt!”
Long Thất không kìm được thốt lên một câu.
Tuy rằng đối với anh ta đây chỉ là trò vặt vãnh.
Nhưng anh ta biết Trương Minh Vũ đánh được như vậy cũng không hề dễ dàng.
Long Tam đắc ý nở nụ cười.
Mọi người đứng vây xem xung quanh đều sợ chết khiếp, ai cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn anh!
Anh chẳng thèm để ý tới họ, dứt khoát quay sang nhìn gã đội trưởng.
Ừng ực!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!