Sếp Lý nghiến răng ken két, giận run người.
Đáng tiếc là ông ta không có vệ sĩ!
Nói trắng ra thì ông ta cũng chỉ là một kẻ làm thuê mà thôi. Ông ta mới kiếm được chút tiền, dành dụm được vài ba triệu là bắt đầu học đòi làm nhà giàu mới nổi!
Một lúc sau, ông ta quát ầm lên: “Ranh con, mày biết tao có bao nhiêu tiền không mà dám chống đối tao như vậy? Có tin tao sai người đập chết mày không hả?”
Trương Minh Vũ khinh thường nói: “Chém gió ít thôi, giỏi thì mau gọi người tới đập chết tôi đi”.
Hàn Thất Thất nhìn Trương Minh Vũ với ánh mắt ghét bỏ.
Sao lại… trơ trẽn như vậy…
Nhưng cô ta không hề hay biết, anh thực sự rất muốn được đánh nhau!
“Mày…”
Sếp Lý run rẩy chỉ tay về phía anh!
Lê Lê cuống quýt sà vào người ông ta nũng nịu: “Anh sao thế? Anh ta đang cố tình khiêu khích anh đấy! Mau gọi người tới xử lý anh ta đi chứ!”
Lửa giận trong lòng sếp Lý ngày càng sôi sục!
Nhưng ông ta lại không biết nên làm thế nào cho phải.
Sau một hồi do dự, ông ta đành phải lên tiếng: “Mày… mày có tin tao dùng tiền đập chết mày luôn không hả?”
Tiền?
Trương Minh Vũ tỏ vẻ thất vọng nói: “Ông nhắc đến tiền làm gì? Gọi người tới đi chứ! Tiền của tôi đủ để chôn sống ông luôn đấy!”
Câu nói này của anh gợi ra một con đường sống cho sếp Lý!
“Đừng có chém gió nữa! Loại như mày thì có bao nhiêu tiền mà đòi chôn sống tao hả? Mày là cái thá gì, sánh được với ông đây chắc?”
Ông ta kiêu ngạo chửi bới!
Rốt cuộc cũng nhắc tới tiền!
Đây là điều ông ta tự tin nhất!
Trương Minh Vũ buồn bực hỏi: “Ông có bao nhiêu tiền mà phách lối vậy hả?”
Sếp Lý vỗ ngực tự hào đáp: “Ông đây có tận ba triệu!”