Nào ngờ Trương Minh Vũ lại dẫn theo Hàn Thất Thất xuất hiện ở trước mặt cô.
Anh thở dài hỏi: “Cô có sao không?”
Lâm Kiều Hân lắc đầu.
Vụ việc nguy hiểm vừa rồi đã khiến cô tỉnh táo hơn không ít, hơn nữa cô cũng không uống được bao nhiêu.
Anh liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Ở đây loạn quá, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi”.
Nói cái gì?
Chuyện ly hôn sao?
Cô nhếch miệng cười khổ, gật đầu đáp lại.
Sau đó cô bước thẳng ra khỏi quán bar.
Bọn họ làm loạn như vậy, đương nhiên phải bồi thường.
Ba người nhanh chóng đi ra ngoài. Hàn Thất Thất lặng lẽ đi sau cùng.
Lâm Kiều Hân không hề có ý định dừng lại, cứ cắm đầu đi thẳng về phía trước.
Chẳng bao lâu sau, ba người đã đi tới bờ hồ.
Cô bám vào lan can, nhìn mặt hồ gợn sóng lăn tăn, lạnh nhạt cất tiếng: “Các người muốn nói gì thì nói đi”.
Nhà họ Hàn giàu có hơn nhà họ Lâm.
Chuyện của Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất cũng nổi tiếng khắp nơi.
Không cần nghĩ cũng có thể đoán ra được anh muốn nói với cô về chuyện ly hôn.
Cô chỉ không ngờ sẽ có ngày mình lại bị anh đòi ly hôn trước.
Trương Minh Vũ bất lực nói: “Cô không gọi về cho người nhà à? Bọn họ đều đang tìm cô đấy”.
Lâm Kiều Hân lãnh đạm nói: “Không cần đâu, tôi nhắn tin bảo tôi đi giải sầu rồi”.
Bấy giờ anh mới chợt hiểu.
Thảo nào lúc gọi tới Lý Phượng Cầm không hề vội vàng…
Hàn Thất Thất hào hứng đứng hóng hớt ở bên cạnh.
Từ khi ở trong quán bar chỉ có ánh đèn lờ mờ cho đến khi ra ngoài, cô ta vẫn luôn nhìn chằm chằm bóng lưng của Lâm Kiều Hân.
Cô ta chỉ có thể nhìn thấy dáng người của đối phương rất đẹp chứ không nhìn thấy rõ gương mặt, không khỏi nổi lên lòng hiếu kỳ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!