Lẽ nào... là việc này?
Liễu Thanh Duyệt từ từ đứng dậy, hỏi: “Làm sao đây?”
Haizz.
Trương Minh Vũ thở dài, nói: “Bây giờ không còn cách nào khác, chỉ có thể đi vào bên trong xem thử”.
Liễu Thanh Duyệt lo lắng.
Nhưng....
Hết cách rồi.
Long Tam chậm rãi nói: “Chúng ta cùng nhau hành động”.
Trương Minh Vũ khẽ gật đầu.
Bây giờ, không phải là lúc để tự tin.
Một khi xảy ra chuyện gì bất trắc, thì mọi người đều phải bỏ mạng ở nơi này.
Sau đó, Trương Minh Vũ vòng qua trước cánh cửa sắt.
Thoạt nhìn, đây giống như một miếng sắt, hoàn toàn không ngờ lại là một cánh cửa.
Cẩn thận quan sát.
Cuối cùng, Trương Minh Vũ chậm rãi đưa tay ra, thử dùng lực đẩy cánh cửa theo các chiều hướng khác nhau.
Két!
Âm thanh trong trẻo đột nhiên vang lên
Trương Minh Vũ nghe thấy âm vang đó trong lòng căng thẳng hơn!
Cánh cửa mở ra một khe hở, ánh sáng bên trong cũng lập tức chiếu ra ngoài.
Một lúc sau, bên trong không có bất kì động tĩnh gì.
Trương Minh Vũ lại do dự, nhẹ nhàng dùng lực, từ từ mở cánh cửa sắt ra.
Lần này, không phát ra động tĩnh.
Hử?
Trương Minh Vũ thở phào, nhẹ nhàng lắc lư cái đầu.
Long Tam tiến lên phía trước, là người đầu tiên bước vào bên trong cửa sắt.
Liễu Thanh Duyệt theo sát phía sau.
Trương Minh Vũ lại nhìn xung quanh một vòng, sau khi xác định xung quanh không có gì bất thường, mới đi vào bên trong.
Sau đó từ từ đóng cửa lại.
Bọn họ đứng dậy.
Trương Minh Vũ chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh, lúc này anh mới phát hiện ánh sáng bên trong sáng rực.
Đủ các loại hành lang!
Đây là...
Trương Minh Vũ hoang mang.
Một lúc sau, mới nói: “Hai người ở đây đợi tôi, tôi đi qua bên kia xem thử”.
Hai người gật đầu.
Trương Minh Vũ không do dự, anh rón rén đi về phía trước.
Gõ nhẹ lên hành lang.
Không có động tĩnh gì!
Trương Minh Vũ nhanh chóng đi đến một ngã rẽ ở trên hành lang.
Ló đầu ra xem.
Phía trước hành lang cũng y hệt như vậy không có người, vô cùng yên tĩnh.
Rốt cuộc là có người hay không?
Ừng ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước bọt.
Rất căng thẳng!
Tiếp tục đi về phía trước, từ từ quan sát xung quanh.
Trương Minh Vũ đột nhiên phát hiện hai bên hành lang có vài gian phòng.
Giống như kí túc xá.
Đây là...
Sau khi do dự một lát, Trương Minh Vũ bắt đầu đi về phía trước, bước tới cửa của một căn phòng.
Chăm chú lắng nghe...
Có tiếng động!
Đây là...
Lại một lần nữa sự hoang mang lại hiện lên trong ánh mắt của Trương Minh Vũ.
Tiếp tục về phía trước!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!