Thư ký oan ức ôm mặt, không hiểu gì cả.
Chu Vân Đình giận dữ vội vàng đuổi theo!
Thư ký ngã lăn ra đất, trong mắt tràn đầy tức tối!
Nhưng…
Haiz.
Cuối cùng, thư ký cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.
Lúc này, Trương Minh Vũ đã đi thang máy đến tầng bảy.
Vừa bước ra đã dễ dàng nhìn thấy phòng họp ở xa xa.
Gương mặt của anh hiện lên vẻ phấn khích.
Sắp đến rồi!
Ba người cất bước tiến tới.
Trong phòng họp yên tĩnh lạ thường.
Các nhân viên có chức vụ trong tập đoàn ngồi ngay ngắn tại chỗ.
Giống như học sinh đang ngoan ngoãn nghe giảng.
Đằng trước là mấy ông già lớn tuổi, bộ dạng rất khí thế.
Chỉ có ghế đầu còn trống.
Cạch!
Tiếng cửa mở vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
Tất cả mọi người nhanh chóng lấy lại tinh thần, đồng loạt quay ra.
Trương Minh Vũ nở nụ cười bước tới.
Hàn Thất Thất và Đinh Ninh ở sau lưng anh trưng ra vẻ mặt lạnh lùng.
Vô cùng khí thế!
Đám người khó hiểu nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập nghi hoặc.
Đây là ai?
Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Trương Minh Vũ.
Anh nhanh chóng ngồi vào ghế trống trên đầu.
Xung quanh vang lên tiếng bàn tán xôn xao!
Cái này…
Người đàn ông trung niên ngồi đầu ở hàng ghế bên trái cau mày, khẽ quát: “Ranh con, mày làm gì đấy?”
Câu hỏi này là tiếng lòng của tất cả mọi người đang có mặt ở đây!
Trương Minh Vũ bật cười lên tiếng: “Không làm gì cả, tôi đến họp với mọi người”.
Tất cả đều trợn tròn mắt tỏ ra khó hiểu.
Người này… điên rồi sao?
Nhưng vẫn có không ít người của nhà họ Chu nhận ra Hàn Thất Thất.
Vẻ mặt của bọn họ đều tràn đầy mờ mịt.
Người đàn ông trung niên kia nheo mắt, lạnh giọng chất vấn: “Họp với bọn tao? Mày nghĩ mày là cái thá gì?”
Trương Minh Vũ nhíu mày rồi từ tốn nói: “Thế ông là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như vậy?”
Hự!
Nghe thấy anh nói vậy, đám người xung quanh đều khiếp sợ hít một hơi khí lạnh!
Sao lại có người dám nói như vậy với Chu Hướng Đông?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!