"Biết chưa?"
Tần Minh Nguyệt ngơ ngác gật đầu.
Đến lúc này cô ta vẫn chưa hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Làm sao Trương Minh Vũ quen biết với Tần Bác Quang?
Tần Minh Kiệt cau mày, vẻ mặt cũng đầy nghĩ ngợi.
Sau đó Tần Bác Quang vung tay lên, nói lớn: "Rút lui!"
Câu vừa dứt, mọi người lần lượt lên xe.
Ánh mắt Trương Minh Vũ đầy phức tạp.
Một là rối rắm.
Hai là hoang mang.
Đúng lúc đó, một làn gió thơm thổi đến.
Ơ?
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Cơ thể hấp dẫn của Tần Minh Nguyệt đập vào mắt anh.
Long Tam lặng lẽ đi sang chỗ khác.
Tần Minh Kiệt híp mắt lại, vẻ tức giận thoáng qua trong mắt cậu ta.
Cái tên này có ý xấu với chị mình là cái chắc!
Chắc mẩm Tần Bác Quang cũng bị lừa luôn rồi!
"Minh Kiệt, lên xe!"
Tần Bác Quang bỗng quát.
Trong lòng Tần Minh Kiệt bất mãn cách mấy cũng đành xoay người lên xe.
Các binh sĩ nhanh chóng lên xe.
Trên đường chỉ còn lại Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt.
Trương Minh Vũ cười ha ha hỏi: "Sao đấy?"
Tần Minh Nguyệt không nói gì mà chỉ im lặng quan sát anh.
Bỗng nhiên cô ta hơi tò mò.
Rốt cuộc Trương Minh Vũ đã làm gì để khiến Tần Bác Quang tỏ ra cung kính như thế?
Thật lâu sau, Trương Minh Vũ nhoẻn môi cười, hỏi: "Cảm ơn anh vì chuyện ngày hôm nay, không ngờ anh sẽ đến".
Trương Minh Vũ tỏ ra chán nản: "Không ngờ tôi tới xong còn làm chuyện rối thêm".
"Tôi không đến cô vẫn thoát ra được mà".
Tần Minh Nguyệt nhẹ lắc đầu, chậm rãi nói: "Tôi nghĩ nếu anh không đến thì chú ba tôi cũng không đến đâu".
Sao cơ?
Ánh mắt Trương Minh Vũ đầy kinh ngạc.
Chắc không phải đâu...
Tần Minh Nguyệt khẽ cười, lái sang chuyện khác: "Bỏ chuyện đó sang một bên, anh tới nên tôi cảm kích lắm".
Trương Minh Vũ cười lúng túng.
Tần Minh Nguyệt vẫn quan sát anh trong âm thầm, đôi mắt bồ câu vẫn lộ rõ sự tò mò.
"Anh... rốt cuộc thân phận của anh là gì?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!