"Không phải thằng hai nói đã nhờ được cảnh sát rồi sao!"
Sao ông cụ Lâm có thể đi được!
Lâm Quốc Long cũng hùa theo: "Đúng đấy bố! Nhà họ Lâm mới là nơi an toàn nhất hiện giờ! Ai biết được Trương Minh Vũ có ý đồ gì?"
Trương Minh Vũ bật cười.
Anh không thèm quan tâm đến lời nói của ông ta.
Ông cụ Lâm dửng dưng trả lời: "Không cần, bố tin Minh Vũ".
Ông cụ nói câu ấy rồi đi ngay.
Anh em Lâm Quốc Phong ngây ngốc.
Vợ của bọn họ cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Người nào người nấy đều lộ vẻ ngơ ngác.
Cuối cùng, Lâm Quốc Phong siết chặt nắm đấm, lửa giận hừng hực trong mắt.
Tên Trương Minh Vũ này!
Lâm Tuấn Minh cũng nghiến răng ken két.
Trương Minh Vũ lại giành hết sự chú ý về mình rồi!
Anh liếc nhìn xung quanh một vòng rồi hờ hững nói: "Nếu không còn ai nữa thì chúng ta đi thôi".
Mọi người tròn mắt nhìn nhau.
Rốt cuộc vẫn không có ai nhúc nhích bước chân.
Lâm Quốc Long nghiến răng nghiến lợi mỉa mai: "Hừ! Mấy người đi mà gặp nguy hiểm thì nhớ gọi về để tôi còn cho người đi cứu!"
Ông cụ Lâm cũng ở trong nhóm người này, đương nhiên ông ta không thể nói gì quá đáng.
Trương Minh Vũ vẫn tỏ ra điềm nhiên như thường.
Lâm Kiều Hân nói với giọng nghiêm túc: "Mẹ ơi, mẹ đi cùng bọn con đi. Ông nội cũng đi mà".
Có thể thấy rõ vẻ đấu tranh trong mắt Lý Phượng Cầm.
Lâm Quốc Long thảy cho bà ta một ánh nhìn lạnh lùng.
Lý Phượng Cầm đành từ chối: "Thôi... mẹ không đi đâu, con đi với mọi người đi".
Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng, trong lòng cực kỳ thất vọng.
Trương Minh Vũ thản nhiên lên tiếng: "Được rồi, chúng ta đi thôi".
Anh nói rồi xoay người đi ra ngoài.
Lâm Kiều Hân yên lặng đi theo.
Dưới sự dẫn đường của ông cụ Lâm, hơn mười người nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Bọn họ lên xe rời đi.
Trời đã sẩm tối.
Lâm Kiều Hân lái xe đi đầu, Trương Minh Vũ ngồi ở ghế phó lái chỉ dẫn.
Không lâu sau, họ đến địa điểm mà Hạ Hâm Điềm đã báo trước.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!