Bốp!
Lại một âm thanh giòn giã vang lên.
Chung Tử Kính ngã vật xuống đất như đạn pháo.
Cả căn phòng rơi vào sự yên lặng chết chóc.
Tất cả mọi người đều đã choáng váng.
Thảo nào không cho phép động đậy!
Đây đích thị là nhắm chuẩn mục tiêu rồi!
Trương Minh Vũ cũng có cảm giác lòng bàn tay mình đã tê dại cả đi.
Chung Hải quát lớn: "Mày chán sống rồi à!"
Nói đoạn, ông ta lại muốn xông lên.
Trương Minh Vũ cười cười, nói: "Chuẩn bị bắn!"
Lâm Kiều Hân vội vã ngắm bắn.
Chung Hải dừng ngay lại, nôn nóng hô to: "Đừng nổ súng... đừng nổ súng!"
Trương Minh Vũ bật cười, vẻ châm chọc bao phủ đáy mắt.
Chung Tử Kính ngã sấp trên mặt đất, đầu ong ong cả lên.
Trương Minh Vũ cúi đầu nhìn, hít sâu một hơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!