Ông ta đã hoảng sợ đến tột cùng.
Chuyện này... sao lại thế được?
Chẳng bao lâu sau, Đỗ Vạn Quốc và cục trưởng Phùng đều bị áp giải đi.
Trong sân, những viên cảnh sát còn lại đều bối rối nhìn nhau.
Lý Kiếm Phong lạnh giọng quát lớn: "Các người, tự thu dọn đồ đạc rồi cút đi!"
"Từ hôm nay trở đi, tất cả các người đều được xếp vào sổ đen của quân đội".
Ầm!
Câu nói đó như tiếng sấm rền vừa nổ tung trên đầu họ.
Vào sổ đen của quân đội...
Là sẽ liên lụy chín tộc!
Nhưng cuối cùng, không một ai dám phản bác.
Tất cả đều mặt xám mày tro.
Hối hận thì đã muộn.
Tiếc thay, thế gian này không có thuốc hối hận.
Tần Minh Nguyệt vẫn đứng bên cạnh, lặng lẽ chứng kiến, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Có lẽ, ngay cả bố cô ta cũng không có năng lực làm được việc này.
Nhưng Trương Minh Vũ...
Chàng trai Trương Minh Vũ này rốt cuộc có thân phận ra sao?
Ánh mắt Tần Minh Nguyệt thoáng lóe lên kinh ngạc.
Lý Kiếm Phong lại bước tới, cung kính nói: "Cậu Minh Vũ, có cần đưa cô nhà tới bệnh viện không?"
Trương Minh Vũ thoáng nhướng mày.
Rốt cuộc... giờ mới nghe được một lời ra hồn!
Anh bèn cười nói: "Không cần, cô ấy đã không còn nguy hiểm gì, về nhà an dưỡng là được rồi".
"Chuyện ngày hôm nay... Xin cảm ơn tổng cục trưởng".
Lý Kiếm Phong kinh sợ, vội nói: "Cậu Minh Vũ, xin cậu đừng nói như vậy, đây là do... do tôi quản lí cấp dưới chưa được nghiêm cẩn nên mới để cậu rơi vào vòng nguy hiểm..."
"Cậu không trách tội, tôi đã vô cùng biết ơn".
Nói đoạn, sắc mặt ông ta cũng trở nên hết sức nghiêm nghị.
Trương Minh Vũ kinh ngạc nhìn ông ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!