Trương Minh Vũ đi sang một bên, cảnh giác nhìn quanh.
Cạch!
Tiếng cạch nhanh chóng vang lên.
Mắt Trương Minh Vũ lóe sáng.
Quay đầu nhìn lại, cửa đã mở ra!
Tần Minh Nguyệt vẫy tay.
Trương Minh Vũ vội vàng bước nhanh qua, trong lòng vô cùng lo lắng!
Tần Minh Nguyệt đóng cửa nhà kho lại, khóa trái cửa.
Trương Minh Vũ cảnh giác nhìn xung quanh.
Ở đây chỉ là một kho hàng, bên trong bày đủ loại hàng hóa.
Tìm mãi mà chẳng thấy ai.
Đúng rồi, ở dưới đất!
Trương Minh Vũ nhanh chóng tìm khắp kho hàng.
Nhưng tìm mãi mà chẳng tìm được lối vào tầng hầm.
Mắt Tần Minh Nguyệt hiện lên sự lo lắng.
Đúng lúc này, một tiếng kêu thất thanh vang lên: "Á!"
Trương Minh Vũ lập tức kinh ngạc!
Lâm Kiều Hân!
Tiếng kêu dù nhỏ, nhưng rất quen thuộc!
Rắc rắc!
Trương Minh Vũ cuộn chặt nắm đấm, mắt lóe lên lửa giận!
Đi theo nơi phát ra âm thanh, đó là vị trí phía bắc.
"Á!"
Tiếng kêu lại vang lên!
Hừ!
Trương Minh Vũ khó khăn thở dốc.
Lâm Kiều Hân... đang chịu khổ!
Rắc.
Âm thanh nhỏ bé đột vang lên.
Tần Minh Nguyệt nhỏ giọng nói: "Ở đây!"
Trương Minh Vũ mừng rỡ!
Anh bước nhanh lại đấy!
Tần Minh Nguyệt lật một miếng sàn lên.
Bên dưới có một cái cầu thang.
Bên trong đèn đuốc sáng choang!
Quả nhiên!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!