Chương 5
Mảnh kính vỡ vương đầy trên đất, cửa xe cũng đã hỏng, còn mỗi cái xác xe rỗng.
Trương Minh Vũ chứng kiến cảnh tượng này, lòng thấy hãi hùng khiếp vía!
Chủ yếu là anh thấy tiếc tiền! Một chiếc Prado như này ít nhất cũng phải có giá tám, chín trăm nghìn tệ!
Thoáng chốc, chín người đàn ông mặc vest kia đã trở về xếp hàng sau lưng Tô Mang.
Đám người đi theo gã đầu trọc siết chặt nắm đấm, toàn thân run lên vì căm hận!
Nhưng bọn họ không dám lắm lời. Một chiếc Rolls-Royce Phantom đã đủ khiến bọn họ không thể với tới!
Gã đầu trọc nghiến răng ken két, rít lên: “Xin hỏi cô tên gì?”
Tô Mang cười lạnh đáp: “Kẻ lưu manh ăn vạ cũng xứng hỏi tên của tao sao?”
Gã đầu trọc sa sầm mặt, căm tức lườm Trương Minh Vũ rồi mới gằn giọng nói: “Được, ngày sau chúng ta sẽ còn gặp lại. Hôm nay tôi thua!”
Nói xong, gã vung tay định quay người rời đi.
Trương Minh Vũ giật khoé miệng, trong lòng thấy bất đắc dĩ.
Tôi có đập xe ông anh đâu, ông anh nhìn tôi làm quái gì!
Nhưng đám người gã trọc vừa mới quay lưng đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tô Mang vang lên: “Tao cho bọn mày đi chưa?”
Gã đầu trọc dừng bước, nén giận hỏi lại: “Còn muốn gì nữa?”
Tô Mang hời hợt nói: “Quỳ xuống, xin lỗi”.
Trương Minh Vũ hoảng hồn, vội vàng nhỏ giọng nói: “Không cần phải làm tới vậy đâu…”
Tô Mang nhìn anh nở nụ cười cưng chiều: “Chị đã nói rồi, không ai được phép bắt nạt em”.
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Nụ cười rất mê người, nhưng anh không chống đỡ được lửa giận của gã trọc đâu…
Anh cụp mắt, thầm thở dài.
Anh đã hiểu ra, người đẹp này nhận nhầm người rồi.
Lửa giận phun trào trong mắt gã trọc. Gã bực tức trầm giọng nói: “Đừng có khinh người quá đáng! Tưởng tao là loại dễ bắt nạt lắm à?”
Nói rồi gã mạnh mẽ xé rách áo trên người! Cơ bắp cuồn cuộn lộ hết ra ngoài!
Bốn gã cao to đằng sau cũng nổi trận lôi đình, dứt khoát lôi dao to và gậy bóng chày từ trong cốp xe ra làm vũ khí!
Mắt ai nấy đều bừng bừng sát khí!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!