Chương 26
Trương Minh Vũ chẳng hề hốt hoảng. Dù sao anh đã chắc chắn chị tư của mình chính là Liễu Thanh Duyệt.
Anh cũng muốn mau chóng cứu được ông cụ Lâm.
Một lúc lâu sau, người nhà họ Lâm mới kịp phản ứng lại.
Một tiếng quát lạnh lùng chợt vang lên: “Trương Minh Vũ, mày là cái thá gì? Từ bao giờ đến lượt mày ra mặt bàn chuyện của nhà họ Lâm bọn tao?”
Anh quay lại xem thử, hoá ra người vừa lên tiếng là Lâm Tuấn Khải, con trai Lâm Quốc Long.
Trương Minh Vũ cười híp mắt nói: “Anh họ mạnh miệng như thế, hay là anh đi mời đi?”
“Mày…”
Lâm Tuấn Khải nghẹn họng trân trối. Đương nhiên với năng lực của anh ta không thể nào tìm thấy thần y Thanh Duyệt, hơn nữa… anh ta cũng không muốn.
Trước giờ ông cụ Lâm vẫn không yêu quý anh ta, cũng kìm chế sự phát triển của anh ta ở tập đoàn Lâm Thị.
Giờ đây ông cụ bệnh nặng chưa chắc đã là chuyện xấu với anh ta.
Lâm Tuấn Khải gào ầm lên: “Đừng nói nhảm nữa. Đến cả ông Đường cũng chỉ may mắn được gặp người ta một lần. Đồ ăn hại như mày thì có ích gì?”
“Đừng làm nhà họ Lâm bọn tao mất mặt thêm nữa!”
“Bác cả chỉ hỏi người nhà họ Lâm chứ không phải con chó nhà họ Lâm như mày!”
Nghe thấy anh ta nói vậy, có không ít người nhà họ Lâm nở nụ cười miệt thị.
Khách khứa xung quanh cũng khoanh tay ung xung xem kịch.
Trương Minh Vũ ngừng cười, ánh mắt loé lên tia lạnh lẽo!
Câu nói này thật quá quắt!
Ánh mắt lạnh lẽo quét tới người Lâm Tuấn Khải.
Trương Minh Vũ chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lâm Kiều Hân chợt vang lên: “Anh hai nói vậy có ý gì?”
Lâm Tuấn Khải cười lạnh một tiếng: “Sao hả? Tôi nói không đúng sao? Cô hỏi cả nhà họ Lâm này đi, có ai coi cậu ta là người không?”
“Chẳng qua chỉ là một con chó của nhà họ Lâm chúng ta mà thôi!”
Lâm Kiều Hân lập tức sa sầm mặt, lạnh giọng nói: “Lâm Tuấn Khải, anh đừng quá đáng!”
“Anh ấy là chồng tôi!”
“Từ ngày chúng tôi kết hôn, anh ấy đã trở thành người nhà họ Lâm chúng ta rồi!”
“Cuộc hôn nhân này là ông nội đặt ra! Anh đang nghi ngờ ông nội hả?”