Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Li Hôn, Phế Vật Phong Thần - Sở Phong (FULL)

"Là anh!"

Thấy chủ nợ lại tự mò tới cửa, sắc mặt Hoàng Hiên chợt biến đổi.

"Sao, thấy tôi thì bất ngờ lắm à?"

Sở Phong cười hề hề nhìn mọi người.

Hoàng Hiên vô thức căng người lên, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Hắn biết đối phương tuyệt không có ý lành.

Chuyến này đến đây, Sở Phong thực sự muốn xóa sổ nhà họ Hoàng khỏi Vân Thành.

Nhưng trước đó còn nhiều việc phải làm. Hắn liếc về phía nhà họ Hoàng, nói: "Sao đây, không mời tôi vào ngồi một lát à?"

Hoàng Hiên không đáp ngay. Im lặng mấy giây, hắn liếc mắt ra hiệu cho đám hộ vệ tản ra, rồi mới chìa tay hướng về phía cửa, ý bảo mời vào.

Giờ phút này, chính Hoàng Hiên cũng muốn biết rốt cuộc chủ nợ này đột nhiên đến nhà họ Hoàng là để làm gì.

Đã là một võ giả, vậy mà lại trốn trên cây dùng súng ống đánh lén?

Nghĩ đến chuyện vừa rồi, nhìn đứa con trai lại bị thương, Hoàng Hiên không nhịn được châm chọc: "Cậu em cũng biết chơi đấy chứ. Rõ ràng là một võ giả, lại cầm súng đánh lén sau lưng. Nếu không phải ông đây phản ứng nhanh, thì vừa nãy thế nào còn chưa biết được đâu."

Sở Phong cười khẽ: Ông nên cảm ơn tôi còn chưa nóng vội muốn ông chết. Chứ không thì ông nghĩ vừa rồi ông né kịp à?"

Không phải võ giả nào cũng cảnh giác cao đến vậy.

Anh bắn tỉa chỉ là vì trước giờ chưa từng đụng tới món đó, tò mò thử chơi một chút mà thôi.

Bằng không, chỉ cần anh muốn, Hoàng Diệc đã sớm thành cái xác; còn Hoàng Hiên dẫu là võ giả, với thực lực hiện giờ, còn lâu mới đạt đến mức lấy thân mình chặn nổi đạn. Bị bắn trúng thì hoặc chết, hoặc tàn phế nửa đời.

Rắc!

Nghe chất mỉa mai và khinh thị trong lời Sở Phong, nắm tay Hoàng Hiên siết chặt phát ra tiếng.

Khoảnh khắc ấy, hắn rất muốn lập tức động thủ với Sở Phong, dạy dỗ cho thằng nhóc mồm to này một trận nên thân.

Nhưng chút lý trí còn sót lại lại chợt nhắc hắn: đối phương không phải hạng thường, ra tay chưa chắc đã chiếm được lợi, mà lúc này lật bài ngửa thì quá không đáng. Hắn âm thầm hít sâu, đè nén lửa giận xuống.

Những biến động cảm xúc của Hoàng Hiên, Sở Phong đều thu cả vào mắt. Nhưng hắn làm như không thấy, ung dung bước thẳng vào nhà họ Hoàng.

Hoàng Diệc lùi lại mấy bước, gọi một hộ vệ lại, ghé tai dặn dò mấy câu, rồi mới đuổi theo Hoàng Hiên.

Lúc này đây, nhìn chẳm chẳm vào bóng lưng Sở Phong, trong mắt hắn chỉ còn oán hận.

Con đường Võ Đạo coi như đứt duyên với hắn, tất cả đều do người trước mặt ban tặng.

Hoàng Diệc đã hạ quyết tâm: hôm nay Sở Phong đã dám tới cửa, vậy bất kể hắn lợi hại thế nào, đừng mơ mà rời khỏi đây toàn mạng.

Nào ngờ, hôm nay Sở Phong tới là để ngày mai Vân Thành không còn nhà họ Hoàng.

Vào tới phòng khách, thấy Hoàng Hiên không có động tĩnh gì, Sở Phong khẽ vỗ bàn: "Đây là cách nhà họ Hoàng tiếp khách à? Đến chén trà cũng không cho uống?"

Nếu là người khác, Hoàng Hiên ắt đã dâng trà tiếp đãi tử tế.

Nhưng với So Phong - kẻ vốn là đoi địch - thì gio han hoan toan chẳng có tâm trạng. Hắn đi thẳng vào vấn đề: "Cậu đến nhà họ Hoàng rốt cuộc muốn làm gì?"

Ngược lại, mắt Hoàng Diệc đảo nhẹ, bất chợt đứng dậy rời khỏi.

Thấy đối phương vào thẳng chủ đề, Sở Phong cũng không vòng vo, mỉm cười, giọng đầy đùa cợt: "Khẩu súng tôi dùng để ngắm bắn hai người lúc nãy là thứ tôi vừa tước được từ tay một sát thủ cách đây một tiếng."

"Tên sát thủ đó thuộc tổ chức Ám Dạ."

"Nó muốn giết tôi vì có người bỏ ra một trăm triệu tệ treo tiền thưởng lấy mạng tôi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!