Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Li Hôn, Phế Vật Phong Thần - Sở Phong (FULL)

Bầu không khí trong sân chợt lạnh hẳn.

Gã trung niên bên cạnh Bưu Tử - người mà hắn gọi là đại ca - ánh mắt khẽ động rồi bước lên trước, cười hề hề: "Cậu em, tôi là Chu Thanh, không biết nên xưng hô với cậu thế nào?"

Chu Thanh cung là mot vo gia, nhưng chỉ ở mức Minh Kình trung kỳ, hạng tép

riu

Nhưng trực giác của một võ giả mách bảo hắn rằng gã thanh niên buông lời ngông cuồng kia không đơn giản, e là khó đối phó, nên định thăm dò trước. Đụng không nổi thì chỉ còn biết cúi đầu làm quen.

Sở Phong không báo tên, chỉ nhìn Chu Thanh hỏi: "Anh là lão đại của bọn chúng, bá chủ ở thôn Hải Yến à?"

Chu Thanh cười gượng, giải thích: "Bá chủ thì không dám, chỉ là kiếm miếng cơm thôi. Chủ yếu anh em nâng đỡ, ủng hộ tôi, nếu không có họ tôi chẳng là cái đinh gì."

"Vay một trăm nghìn, giờ bắt trả một triệu."

Sở Phong bước xuống bậc thềm, vừa tiến về phía Chu Thanh vừa nói: "Cách làm của các người, chắc đã đẩy không ít người đến đường cùng rồi chứ?"

Ngày thường anh cũng không ít lần ngồi lì trong phòng lướt mạng. Thi thoảng lại thấy tin người bình thường bị thế lực đen ép đến mức tự vẫn.

Vì thế, những kẻ vừa có chút bản lĩnh đã lên mặt xưng vương xưng bá khiến Sở Phong ghê tởm tận đáy lòng; sâu mọt xã hội như vậy, gặp một là dọn một.

Võ giả, khi đã phá bỏ gông xiềng để nắm giữ sức mạnh khác người, là để bảo vệ chứ không phải để tàn hại.

Kẻ đi ngược ý chí của Võ Đạo không xứng có được sức mạnh của Võ Đạo.

Sắc mặt Chu Thanh dần sa sầm.

Hắn cho rằng mình đã nhỏ nhẹ nói chuyện với Sở Phong, vậy mà anh lại chẳng thèm nể mặt, lời nào cũng như kim châm vào người hắn. hi là ngu Phật còn có khi nổi giận, huống chi là người phàm.

Cơn giận bốc lên, Chu Thanh siết chặt nắm đấm. Dẫu trực giác bảo thanh niên trước mặt không hề đơn giản, nhưng đã sao, hắn đâu có chùn.

Phù ...

Ý nghĩ vừa loé lên, một luồng gió nhẹ đã ập thẳng vào mặt; mắt hắn theo phản xạ trợn to.

Sở Phong vừa còn cách chừng ba mét, chớp mắt đã đứng ngay trước mặt.

Tốc độ gì vậy? Còn là người nữa không?

Cảm giác nghẹt thở làm hắn bừng tỉnh khỏi cơn choáng; hắn muốn vùng vẫy mà phát hiện thân thể dường như không còn là của mình, mắt tràn ngập sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!