Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Li Hôn, Phế Vật Phong Thần - Sở Phong (FULL)

"Thiếu gia!"

Gã lực lưỡng bị thương không nhẹ lồm cồm bò dậy đến đỡ Hứa Thành. Thoáng trông thấy Trương Văn Sinh đang đứng xem gần đó, gã vội nói: "Thần y Trương, xin ông ra tay chữa trị cho thiếu gia nhà tôi."

Trương Văn Sinh nhướng mày, chậm rãi tiến lên, Hứa Thành cũng ngóng trông nhìn ông.

"Xin lỗi, nếu là người khác thì có lẽ tôi sẽ chữa, còn cậu thì không!"

Hứa Thành và gã lực lưỡng đều sững sờ, mọi người xung quanh cũng đầy vẻ khó hiểu, không rõ tại sao Trương Văn Sinh lại nói vậy.

Ai nấy thầm nghĩ: chẳng lẽ ông không biết Hứa Thành là ai sao? Nói thế dễ khiến nhà họ Hứa ghi hận lắm.

"Vì sao?"

"Tại sao người khác được mà tôi thì không?"

Chỉ mong nhanh chóng giảm đau, Hứa Thành không cam tâm hỏi.

Trương Văn Sinh mặt lạnh, chẳng nói thêm gì, đi thẳng về phía Sở Phong, đứng lặng lẽ phía sau anh.

Lý do không chữa, dường như chẳng cần nói cũng hiểu.

Trong lòng mọi người tại chỗ dậy sóng hết lớp này đến lớp khác: thật không thể tưởng tượng nổi, một "phế vật" bị chèn ép ở nhà họ Lạc suốt năm năm, rốt cuộc có lai lịch thế nào mà ngay cả Y Thánh cũng phải nhìn sắc mặt anh mà hành xử.

"Chuyện hôm nay, tôi không muốn ngày mai thấy trên mạng!

Nếu để tôi thấy, thì đừng trách tôi!"

Giọng nói bình thản của Sở Phong vang vọng khắp đại sảnh, khiến sống lưng mọi người đồng loạt lạnh toát.

Dặn dò xong, Sở Phong quay người, dẫn Tần Yên Nhiên rời đi.

"Sở Phong!"

Hoan hồn lại, đoi mat đa đo hoe tu lau, Lạc Thi Vũ voi bưoc len chan trước mặt Sở Phong.

"Sở Phong, tôi sai rồi, tôi thật sự biết lỗi rồi, về nhà với tôi nhé!" Lạc Thi Vũ nói giọng tủi thân, van nài.

Dẫu biết chủ động cúi đầu nhận sai để níu kéo Sở Phong gần như vô vọng, cô vẫn muốn thử, bởi cô biết trước đây Sở Phong thật lòng yêu mình; nếu không, với bản lĩnh như thế, sao anh có thể nhẫn nhịn bị chèn ép suốt năm năm mà không một lời.

Chỉ cần còn một tia hy vọng, cô cũng không muốn buông tay.

Sở Phong mặt không đổi sắc: "Chúng ta đã ly hôn rồi."

"Chưa! Chúng ta chỉ mới ký thỏa thuận ly hôn, chưa chính thức ly hôn. Chúng ta vẫn chưa có giấy chứng nhan ly hon mà, phải không?"

"À đúng rồi, cô không nhắc thì tôi còn quên mất!"

Sở Phong như chợt nhớ ra, noi: "Sang mai chín gio, đen cuc Dan Chính làm cho xong chuyện này, kẻo sau này cô muốn cưới người khác lại bị một tờ giấy kết hôn chặn đường!'

Nói dứt lời, Sở Phong nghiêng người lướt qua bên cạnh Lạc Thi Vũ, đi thẳng không ngoái đầu.

Đau đớn và quặn thắt tột cùng, Lạc Thi Vũ ngồi bệt xuống đất òa khóc nức nở.

Buổi tiệc vốn còn có thể kéo dài thêm, nhưng sau khi Sở Phong rời đi, mọi người cũng lục tục giải tán.

Đợi khi phần lớn mọi người đã về hết, Hoàng Hiên như phát điên xông vào đại sảnh, đảo mắt một vòng rồi lao thẳng đến nhà vệ sinh.

Thấy con trai hôn mê bất tỉnh trên nền gạch, Hoàng Hiên vội vàng chạy tới xem.

Vừa nhìn, toàn thân ông đã run bắn.

Con trai mình đã bị người ta phế hoàn toàn.

"Ai làm?"

Đôi mắt đỏ ngầu, van tia mau của Hoang Hiên bỗng cham cham vào tên đàn em đi theo Hoang Diệc.

"Là ... là một thanh niên họ Sở. Hắn ... hắn rất lợi hại, chỉ một chiêu đã khiến thiếu gia thành ra thế này!'

Toàn thân Hoàng Hiên chấn động, không thể tin nổi mà nhìn sang Hoàng Diệc, khó mà tưởng tượng thực lực đối phương mạnh đến mức nào: chỉ một đòn đã đánh phế đứa con của ông, vốn đã đạt tới Ám Kình.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!