CHƯƠNG 57
Đương nhiên, An Hạnh Nhi chỉ là muốn cố ý khiêu khích An Tầm.
Bây giờ đã khiêu khích xong.
Cô không cần phải chịu đựng nụ hôn của Cố Quân Tường nữa.
Khoảnh khắc cô định đẩy anh ra.
Đôi mắt chợt nhíu chặt.
Một ánh mắt sắc bén, nhìn cô.
Nhìn thẳng vào cô.
Ánh mắt làm cô có chút cảm giác… chột dạ không giải thích được.
Cô đột ngột bừng tỉnh lại.
Ngay lúc Cố Quân Tường định mở miệng muốn vào sâu hơn, cô đã đẩy anh ra.
Cố Quân Tường dường như có chút chưa thoả mãn.
Không phải là chưa từng hôn môi với An Hạnh Nhi.
Không biết tại sao, giờ phút này chính là làm cho anh cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.
Chẳng lẽ là bởi vì sắp kết hôn, để không xảy ra rắc rối, cố ý để chính mình cấm dục một thời gian không có đàn bà, cho nên hiện tại mới có chút thèm khát? !
Anh cũng không biết mình muốn đàn bà hay là muốn An Hạnh Nhi.
Vì vậy ngay lúc đó anh lại nghiêng người muốn hôn An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi ngăn Cố Quân Tường đến gần, cô nói: “Đừng như vậy, có rất nhiều người qua lại.”
“Chúng ta đã nhiều năm như vậy, em vẫn cứ xấu hổ như vậy.” Cố Quân Tường cũng không thực sự ép buộc An Hạnh Nhi, chỉ có thể một mình chịu đựng: “Dù sao một tháng nữa chúng ta sẽ kết hôn, đêm tân hôn, anh nhất định sẽ…… ”
An Hạnh Nhi thật sự một chữ cũng không muốn nghe.
Nhưng bây giờ tôi không thể không đối phó với anh.
Cô giả vờ xấu hổ: “Bây giờ chúng ta quay lại đại sảnh đi.”
“Được.”
Cố Quân Tường và An Hạnh Nhi cùng nhau trở lại đại sảnh.
Trong đại sảnh vẫn như cũ rất nhiều người, rất náo nhiệt.
Đây có lẽ là bữa tiệc sinh nhật duy nhất trong lịch sử Thanh Thành của một phu nhân, được tổ chức hoành tráng long trọng đến thế!
An Hạnh Nhi cũng giúp bố mẹ chào hỏi quan khách.
Cố Quân Tường đương nhiên cũng đóng nửa vai chủ nhà.