CHƯƠNG 47
An Hạnh Nhi quay về đại sảnh.
Lúc này trong đại sảnh đã sáng bừng.
Rõ ràng là vũ đạo kết thúc, lại khôi phục giao lưu yến hội bình thường.
An Quốc Cường dắt Lê Thục Vân kính rượu khách, hiện trường bữa tiệc cực kỳ náo nhiệt.
An Hạnh Nhi nhìn xung quanh, đi về phía Hạ Tư Tư.
Cô ấy lúc này thân thiết khoác cánh tay Nhiếp Tử Minh, hai người vừa nói vừa cười, có vẻ tình cảm rất tốt.
“Hạnh Nhi, cậu đi đâu vậy?” Hạ Tư Tư thấy cô đi tới, có chút giận dỗi.
Đèn vừa sáng đã không biết cô chạy đi đâu rồi.
Cô ấy vốn còn muốn khen cô một phen, cuối cùng cũng không còn khiêm tốn như vậy nữa.
Trước đây cô ấy đã nói mẹ của An Hạnh Nhi rất xinh đẹp, không nên bị sự mộc mạc che giấu đi vẻ xinh đẹp ấy, An Hạnh Nhi không nghe, mẹ cô cũng không nghe.
Nhìn đi.
Sửa soạn một chút đã kinh diễm toàn trường rồi!
Không biết khiến biết bao người hâm mộ!
“Tớ vừa đi vệ sinh.” An Hạnh Nhi nói dối.
“À.” Hạ Tư Tư cũng không nghi ngờ, chỉ là ánh mắt cô ấy bỗng căng thẳng: “Tai của cậu sao vậy?”
“Cái gì?” An Hạnh Nhi kinh ngạc kêu lên.
“Lỗ tai này.” Hạ Tư Tư chỉ vào tai trái cô.
Vừa khéo chính là lỗ tai bị Diệp Thương Ngôn dùng miệng chạm vào ở bên ngoài ban nãy.
“Bị quấy rối sao? Đỏ như vậy, đang xấu hổ?!” Hạ Tư Tư hỏi.
Giờ phút này An Hạnh Nhi thật sự có chút nhịn không nổi nữa.
Cái cô Hạ Tư Tư này thật sự là không bỏ tật nói năng dọa người.
Ngược lại Nhiếp Tử Minh lại mỉm cười chen miệng: “Em nói em dùng từ độc đáo như vậy, sao đọc sách viết văn lại luôn không hay.”
Năm đó thầy giáo cũng rất ngạc nhiên, tại sao từ ngữ của Hạ Tư Tư phong phú như vậy, làm văn lại lung ta lung tung.
Chính xác mà nói, tất cả bài học đều lung tung.
“Nếu em viết văn hay thì còn có thể gặp được anh sao?” Hạ Tư Tư ngang ngạnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!