Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Sở Hồng Ngọc nhận ra gã đàn ông béo mỡ này chính là một đối tác của tập đoàn Ninh thị, họ La, chủ sở hữu tập đoàn vận tải biển lớn thứ hai ở Hồng Kông.
Từ sau khi Tra Thân Lâu nhúng tay phá đám khiến vài bến cảng và tuyến đường vận tải quốc tế của Ninh thị gặp sự cố năm ngoái, Ninh thị đã hợp tác với hắn để mở các tuyến hàng hải mới.
Hiện tại, La thị là một trong những đối tác quan trọng nhất của Ninh thị.
Trong lòng Sở Hồng Ngọc thầm rủa một tiếng lão dê xồm, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười nhã nhặn: “La tổng, chào ông, lần đầu gặp mặt, mong được ông chỉ giáo thêm.”
Đối phương hiển nhiên không định dừng lại ở đó, những ngón tay béo mỡ của hắn vô tình hay cố ý lướt qua eo của Sở Hồng Ngọc.
Sở Hồng Ngọc không chút biểu cảm, khéo léo xoay người tránh đi, cầm lấy ly champagne nhấp một ngụm, che giấu sự ghê tởm trong mắt.
“Gọi tôi là Robert đi, Sở tiểu thư xinh đẹp. Cô gọi La tổng làm tôi với ‘Sở tiểu thư’ xa cách nhau quá.” La Robert vừa nói, vừa nhích lại gần một chút.
Giọng nói đầy dầu mỡ của hắn như thể đang chảy ra từng giọt: “Khi nào không theo Ninh Bình Vũ nữa thì đến công ty tôi làm việc, tôi cho cô chức giám đốc, thế nào?”
Hắn cười nịnh nọt, đôi mắt lại lộ rõ vẻ dâm tà: “Ninh Bình Vũ thằng nhóc đó keo kiệt, để một tuyệt sắc mỹ nhân như cô làm trợ lý thì thật đúng là lãng phí của trời!”
Sở Hồng Ngọc giữ nguyên nụ cười mỉa mai, từng lời nói đều mềm mại mà cứng rắn: “Cảm ơn La tổng đã chiếu cố, tôi làm việc ở Ninh thị rất tốt, học hỏi được rất nhiều điều. Tôi rất cảm kích đại thiếu gia Ninh đã cho tôi cơ hội này, tạm thời tôi chưa có ý định đổi công việc.”
La Robert nhìn cô từ đầu đến chân, ánh mắt như muốn lột trần cô ra, nhưng trong đó lại thoáng qua một tia khinh thường.
“Sở tiểu thư, cô thực sự nghĩ mình là cái gì? Đừng có mơ tưởng rằng sau khi Tra Mỹ Linh chia tay Ninh Bình Vũ thì cô có cơ hội ngồi lên vị trí đó.”
“Hạng người như cô mà cũng muốn ở bên Ninh đại thiếu gia sao? Tôi khuyên cô nhân lúc còn trẻ đẹp, tìm một bến đỗ tốt đi. Đợi đến khi nhan sắc phai tàn, có khóc cũng chẳng ai thèm ngó tới đâu.”
Sắc mặt Sở Hồng Ngọc hơi biến đổi, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản.
Cô tao nhã nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm, giọng nói pha chút châm chọc: “La tổng, thông tin của ông xem ra khá nhạy bén đấy, nhưng chuyện của tôi thì không phiền ông phải bận tâm.”
Cách đó không xa, Tony siết chặt nắm đấm, suýt chút nữa đã lao đến dạy cho La Robert một bài học.
Ninh Bình Vũ lại giơ tay ngăn cản anh ta, lạnh nhạt nói: “Đừng vội, xem cô ấy xử lý thế nào.”

Giọng anh ta vẫn hờ hững, nhưng ánh mắt lại chăm chú dõi theo Sở Hồng Ngọc: “Cô ấy không thể lúc nào cũng có người bảo vệ bên cạnh.”
Dù A Siêu và A Quyên luôn âm thầm bảo vệ sự an toàn của Sở Hồng Ngọc, nhưng họ chỉ có thể xử lý những phiền phức vặt vãnh hoặc các mối đe dọa nghiêm trọng.
Còn với những tình huống như thế này, liên quan đến các đối tác quan trọng, Ninh Bình Vũ muốn xem cách cô tự mình đối mặt.
La Robert càng lúc càng lấn tới, hắn đưa tay định ôm lấy vai Sở Hồng Ngọc, nhưng cô lại khéo léo tránh né.
“Ồ, còn nóng tính quá nhỉ? Tôi thích đấy!” La Robert không ngờ Sở Hồng Ngọc lại dám tránh né, khuôn mặt béo núc ních của hắn lộ ra nụ cười đê tiện.
Hắn lại tiến thêm một bước, nhếch miệng nói: “Giả bộ thanh cao cái gì? Cô theo Ninh Bình Vũ thì được gì chứ? Cô xem, mấy ngôi sao kia, đi theo anh ta chưa bao lâu đã được tặng biệt thự, vài căn hộ. Còn cô thì sao? Bám theo hắn lâu như vậy mà đến một chiếc xe cũng chẳng có, đúng là đồ ngốc!”
Sở Hồng Ngọc cố kìm nén cơn buồn nôn, nhìn gã béo mỡ gần như dán sát vào mình, trong lòng cười lạnh.
Trên mặt cô vẫn giữ nụ cười duyên dáng, giọng nói mang theo sự khiêu khích:...
“La Tổng nói đúng, tôi thực sự không có ‘tham vọng’ lớn lao đến mức muốn gả cho Ninh đại thiếu gia. Nhưng nếu La Tổng đã xem trọng tôi như vậy, chi bằng ra giá đi, tôi sẽ lập tức nhảy sang làm cho ông.”
La Robert không ngờ Sở Hồng Ngọc lại nói như vậy, hắn ngẩn người một chút, đôi mắt gian xảo đảo quanh, như thể đang cân nhắc gì đó.
Ánh mắt hắn đầy tham lam lướt qua Sở Hồng Ngọc, nhưng trong giọng nói lại mang theo chút tiếc rẻ: “Lương năm một triệu, thế nào?”

Dù gì thì việc “bao” một mỹ nhân như thế này, một triệu coi như quá hời.
Ánh mắt hắn đầy tham lam lướt qua Sở Hồng Ngọc, nhưng trong giọng nói lại mang theo chút tiếc rẻ: “Lương năm một triệu, thế nào?”
Sở Hồng Ngọc nở một nụ cười ngọt ngào, ánh mắt phóng khoáng, quyến rũ.
“La tổng thật hào phóng đấy.” Cô cố ý kéo dài giọng nói, rồi bất ngờ chuyển chủ đề:
“Nhưng tôi có một sở thích kỳ lạ, đó là chỉ thích những người đàn ông biết uống rượu và đầy khí khái.”
Nói rồi, Sở Hồng Ngọc gọi một người phục vụ tới, yêu cầu mang đến vài loại rượu mạnh khác nhau và hai chiếc ly lớn.
Trước mặt mọi người, cô pha trộn mấy loại rượu với nhau, đổ đầy hai ly lớn mỗi ly gần 500ml.
Sở Hồng Ngọc nâng một ly rượu lên, nụ cười vẫn giữ nguyên, ánh mắt nhìn hắn đầy khiêu khích: “La tổng, tôi mời ông một ly. Nếu ông uống cạn hết ly này, tôi sẽ ngay lập tức chuyển sang công ty của ông, lương một triệu/năm như lời hứa, tuyệt đối không nuốt lời.”
La Robert nhìn chằm chằm ly rượu với màu sắc kỳ lạ, mùi nồng xộc vào mũi khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Hắn rơi vào thế khó xử. Uống vào thì chắc chắn sẽ gặp vấn đề, còn nếu từ chối, mất mặt trước đám đông là điều chắc chắn.
Hắn gượng gạo cười, định tìm cách thoái thác: “Sở tiểu thư thật biết đùa, rượu này…”
Sở Hồng Ngọc lại cắt ngang, giọng nói ngọt ngào nhưng mang theo sự cứng rắn:
“La tổng, ông không phải sợ đấy chứ? Điều này không giống phong cách thường ngày của ông chút nào đâu.”
Mọi người xung quanh đã bắt đầu tụ lại xem náo nhiệt, lời bàn tán râm ran khiến mặt La Robert nóng bừng như bị lửa đốt.
Nếu hắn không uống, thì chẳng phải mất hết thể diện sao? Sau này còn mặt mũi nào trong giới làm ăn nữa?

Hắn nghiến răng, nắm chặt ly rượu, trong lòng thầm mắng: Con đàn bà này, mày không biết điều thì đừng trách tao!
Chờ tao nắm được mày trong tay, xem tao xử lý mày thế nào!
Nghĩ vậy, hắn hất mạnh một ngụm lớn. Chất rượu cay nồng lập tức thiêu đốt cổ họng hắn, cả dạ dày như có lửa cháy, khiến hắn ho sặc sụa, nước mắt nước mũi tèm lem, trông vô cùng thảm hại.
Sở Hồng Ngọc nhàn nhã cầm ly rượu còn lại, nụ cười dịu dàng nhưng đầy trào phúng: “La tổng, đây mới chỉ là một ngụm thôi mà. Ông cứ từ từ thưởng thức, tôi không vội đâu.”
Cô nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu của mình, động tác tao nhã như đang thưởng thức rượu thượng hạng.
La Robert sau khi hồi phục một chút, cơn giận trong lòng dâng trào, hắn nghiến răng trừng mắt nhìn Sở Hồng Ngọc: “Tiểu yêu tinh, cô thật độc ác! Nhưng đừng quên, những ngôi sao từng ở bên Ninh đại thiếu gia, cuối cùng chẳng phải cũng đến với tôi sao? Những gì hắn cho cô, tôi có thể cho cô nhiều hơn hắn!”
Sở Hồng Ngọc đưa tay che miệng, cười duyên dáng, trông như một đóa hoa yêu kiều đang nở rộ: “La tổng đùa rồi, ai ở với ai, tôi đâu có quản được. Tôi chỉ thích những người đàn ông có khí khái thôi. Ông uống một ly, tôi sẽ cùng uống một ly, được chứ?”
La Robert sững người, chưa kịp trả lời thì Ninh Bình Vũ đã bước tới, nhẹ nhàng đứng chắn giữa Sở Hồng Ngọc và La Robert, khéo léo tạo khoảng cách giữa họ.
Anh giơ ly rượu sâm panh trong tay, mỉm cười lịch sự chào hỏi La Robert: “La tổng, lâu rồi không gặp. Dạo này tình hình kinh doanh thế nào rồi?”
La Robert âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng hắn cũng thoát khỏi ly rượu "quỷ quái" kia.
Nếu phải uống tiếp, chắc hắn sẽ gục ngay tại chỗ.
La Robert lập tức thay đổi thái độ, nặn ra một nụ cười xã giao, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Sở Hồng Ngọc: “Nhờ phúc của Ninh đại thiếu gia, tình hình vẫn thuận lợi. Ninh đại thiếu gia quả là có phúc, bên cạnh lúc nào cũng không thiếu mỹ nhân.”

Lời nói của hắn mang theo chút ghen tị và hàm ý không rõ ràng, như cố tình khiêu khích điều gì đó.
Ninh Bình Vũ chỉ khẽ cười nhạt, không đáp lại lời khiêu khích của hắn, mà chuyển ngay chủ đề sang chuyện làm ăn: “La tổng, về phần hợp tác mà chúng ta đã bàn trước đây, không biết ông còn ý kiến nào khác không?”
Cả hai nhanh chóng đi vào thảo luận chi tiết hợp đồng.
Sở Hồng Ngọc, với sự nhạy bén vốn có, lặng lẽ đứng yên một bên. Cô đôi lúc gật đầu phụ họa, thể hiện đúng vai trò của một trợ lý, hoàn toàn không lộ ra vẻ bất mãn hay dấu vết gì của màn đấu khẩu vừa nãy với La Robert.
La Robert dù đang trò chuyện nghiêm túc với Ninh Bình Vũ, nhưng đôi mắt hắn vẫn thỉnh thoảng liếc về phía Sở Hồng Ngọc, ánh lên tia nhìn tham lam đầy rõ rệt.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!