Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Bà Tô càng nói càng quá đáng, những người xung quanh đều nhìn bà với ánh mắt khinh bỉ và kinh ngạc.
Sở Hồng Ngọc cuối cùng cũng không nhịn được nữa, giơ tay tát vào mặt bà Tô: “Bốp!”
Cô không kìm được nước mắt, nhưng vẫn hét lên một cách sắc bén và hùng hồn: “Im mồm! Rõ ràng là Tô Học Minh nhà bà thấy tôi là con gái một Thượng Hải, muốn chiếm lấy gia sản!”
“Rõ ràng đã kết hôn với em họ ở quê, còn muốn lừa tôi, tôi không báo cảnh sát gây rắc rối cho các người, các người còn dám đến tìm tôi!”
Mọi người xung quanh lập tức nhìn Sở Hồng Ngọc với ánh mắt thương hại.
Trước đính hôn với Tô Học Minh, đã về quê một lần, rõ ràng lần đó, bố mẹ nhà họ Tô nhìn vừa lương thiện vừa giản dị.
Sao bây giờ lại có thể nói những lời bẩn thỉu này? !
Cô thật sự hối hận vì đã không nghe lời mẹ… Hoàn cảnh gia đình quá khác biệt, con gái chỉ có thể bị hút máu!
Gặp phải một người đàn ông như vậy, còn cả gia đình này, quả thực là một điều xấu hổ trong đời!
Bà Tô bị đánh đến choáng váng, ngay lập tức hét lên, dẫn chị dâu họ lao tới muốn xé xác Sở Hồng Ngọc.
“Nhà mày chỉ có một đứa con gái. Bố mẹ mày sắp chết rồi, vốn dĩ đều là của nhà tao, con trai tao là thiên tài của Đại học Thanh Hoa, nhìn trúng mày là phúc của mày!”
“Mày tìm được Học Minh nhà tao là phúc tám đời nhà mày, nó ngồi tù thì mày cũng phải về quê chờ cho tao! Đưa nó đi!”
Nói xong, bốn người lao tới kéo Sở Hồng Ngọc ra khỏi trường.
Những người khác thấy tình hình không đúng, muốn ngăn cản.
Lý Tứ Đệ lập tức dẫn đầu Hội sinh viên khoa Kinh tế ngăn cản sinh viên đi ngang qua: “Mọi người đừng tham gia vào, đây là mâu thuẫn nội bộ trong gia đình!”
“Đúng vậy, nếu Sở Hồng Ngọc không ngủ với người đàn ông đó, không sa đọa về mặt đạo đức thì người ta cũng không đến tìm! Người của khoa kinh tế chúng ta đều biết điều này!”
Cô ta vừa ám chỉ, ông bà Tô lập tức nhìn nhau.
Bọn họ một bên bao gồm anh họ, chị dâu họ Tô Học Minh đang kéo Sở Hồng Ngọc, một bên là những người khác đang chửi bới các sinh viên khác.
“Đám trẻ con chúng mày, đây là việc nhà chúng tao, nếu cô ta không phải vợ của em tao, cô ta chính là đồ lăng loàn, đồ suy bại đạo đức!”
Các sinh viên ngây ra, nhìn nhau. Ngày nay không phải là Liên đoàn phụ nữ, rất ít người can thiệp vào mâu thuẫn trong gia đình người khác.
Nhà họ Tô thấy vậy liền kéo Sở Hồng Ngọc ra khỏi cổng trường.
Sở Hồng Ngọc không phải Ninh Tú Phân từ dưới đi lên, dù cô có thông minh đến đâu cũng chỉ mới làm việc được hai năm, còn ở thành phố lớn.
Nào đã thấy thủ đoạn cướp người của bọn buôn người ở nông thôn này?
Toàn thân cô cứng đờ, bị túm lấy tóc, cổ áo và cánh tay kéo đi.
Nhưng không ai có thể giúp cô… Ngay cả người gác cửa cũng bối rối nhìn cảnh hỗn loạn này.
Trong lúc hỗn loạn, cô hiểu rằng mục đích của nhà họ Tô là đuổi cô ra khỏi trường! Lý Tứ Đệ đã lập kế sách cho họ!
Nếu rơi vào tay nhà họ Tô, cô thực sự sẽ tiêu đời!
Sở Hồng Ngọc hit thở khó khăn, da đầu đau nhức dữ dội, toàn thân bị lôi trên mặt đất, bị rơi mất một chiếc giày, khuỷu tay bị trầy xước!
Nhưng cô bất ngờ chạm vào một viên gạch bên đường còn sót lại sau khi sửa cửa.
Sở Hồng Ngọc cầm lấy viên gạch, nhớ tới Ninh Tú Phân nói về trải nghiệm trước đây của mình.
Đôi khi trên thế giới này, nếu bạn không liều mình trong lúc tuyệt vọng, thì mạng sống sẽ phải phụ thuộc!
Cũng không biết cơ thể vốn mảnh khảnh yếu đuối của cô lấy đâu ra sức lực, cô vung mạnh viên gạch trong tay lên!
“Bốp!” Đột nhiên đánh mạnh vào cằm anh họ Tô Học Minh đang nắm tóc cô!
“A!!” Anh họ của Tô Học Minh lập tức hét lên thảm thiết, răng và máu cùng phun ra!
Đôi mắt quyến rũ của Sở Hồng Ngọc lại đỏ bừng, cô loạng choạng bước tới, lại đập mạnh vào ngực chị dâu họ của Tô Học Minh đang kéo tay cô!
“Ối!” Chị dâu họ của Tô Học Minh đau đớn hét lên, ngã xuống đất.
Sở Hồng Ngọc giống như một kẻ điên, khua viên gạch trong tay hét lớn: “Không được tới đây, các người không được tới đây!”
Ông bà Tô thấy vậy, vẫn muốn lao vào nhưng lại không dám.
Lý Tứ Đệ sốt ruột đến trừng mắt, nghiêm nghị quát: “Cô ta điên rồi, muốn hại người! Bắt cô ta giao cho nhà chồng, không thể để cô ta phá hoại trật tự giảng đường được!”
Nói xong, cô ta xắn tay áo lên định đích thân lao vào.
Chết tiệt, cơ hội lần này tốt như vậy, không xử lý được Sở Hồng Ngọc thì không biết phải ăn nói thế nào với Chủ tịch Lư!
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cô ta bất ngờ bị một bàn tay to lớn tóm lấy cổ áo ném mạnh về phía sau.
“A!!” Lý Tứ Đệ còn chưa kịp phản ứng, liền hét lên một tiếng, bị ném thẳng vào xe rác gần đó!
Ngay sau đó, bà Tô, ông Tô, vợ chồng anh họ Tô Học Minh đề lần lượt bị khống chế.
Đặc biệt là anh họ Tô Học Minh đang lao về phía Sở Hồng Ngọc với vẻ mặt hung dữ, muốn nhân cơ hội ôm lấy Sở Hồng Ngọc.
Nhưng lập tức, anh ta liền bị ai đó bóp cổ, ném qua vai và bị đánh liền ba cái đến bất tỉnh.
“Sở Hồng Ngọc, cô bình tĩnh một chút!” Tiếng phổ thông có giọng Quảng Đông vang lên.
Sở Hồng Ngọc siết chặt viên gạch, quay lại nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện, còn có vài người đồng nghiệp Hồng Kông của Tony.
Ninh Bỉnh Vũ đang ném Tô Học Minh cho Marx ở bên cạnh, sau đó lấy kính từ tay Tony đeo vào.
Anh ta mặc một bộ vest và áo gile bó sát, tay áo sơ mi xắn lên, vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh như thể vừa chơi gôn chứ không phải đánh ai đó bất tỉnh.
Ninh Bỉnh Vũ nhìn dáng vẻ nhếch nhác của Sở Hồng Ngọc, khẽ nhíu mày, cầm lấy áo khoác đưa cho cô: “Cô không sao chứ?”
Sở Hồng Ngọc nhếch nhác đứng ở đó, có chút ngơ ngác và cứng đờ nhìn anh ta.
Trong mắt anh ta không có sự khinh thường, chỉ nhìn cô một cách thờ ơ.
Viên gạch trong tay Sở Hồng Ngọc rơi xuống đất trong nháy mắt, cô nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống từ khóe mắt, toàn thân run rẩy.
Ninh Bỉnh Vũ khẽ nhíu mày, cẩn thận chùm áo vest lên đầu cô: “Tony, gọi cảnh sát đi!”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!