Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Cấp dưới của anh ta sợ anh ta, cô ấy còn lâu mới sợ, đây là Thượng Hải, địa bàn của mình lại bị tên vô lại như này chèn ép, vậy thì cô ấy sống vô ích rồi!
Sở Hồng Ngọc khẽ cười, đứng thẳng lưng lại: “Cậu cả Ninh, Chu U Vương và Trụ Vương diệt vong mất giang sơn đó là do bản thân bọn họ vô dụng, không liên quan gì đến Bao Tự hay Đát Kỷ!”
Nói xong, cô ấy cầm lấy sổ tay, xoay cái eo nhỏ rời đi.
Ninh Bỉnh Vũ âm hiểm híp cặp mắt lại, nhìn vào cái eo mảnh mai thon thả của cô ấy, không nói một lời.
Sở Hồng Ngọc không cần quay đầu, nhưng vẫn cảm thấy ánh mắt đó rất chân thực như gai đâm sau lưng!
Chỉ đến khi đóng cửa văn phòng của Ninh Bỉnh Vũ lại, bả vai mảnh khảnh của Sở Hồng Ngọc đều như xụ xuống.
Cô ấy không kiềm nén nổi tủi thân đỏ vành cả mắt, cắn răng nuốt lại hết nước mắt.
Dựa vào đâu chứ? Bởi vì cô ấy là người nội địa dễ bị bắt nạt sao? Hay bởi vì gương mặt này, cô ấy liền phải gánh chịu mấy bêu danh của “Bao Tự” “Đát Kỷ”?
Làm ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của đồng nghiệp? Nói vớ vẩn!
Tổng giám đốc của tập đoàn Ninh cái quái gì chứ, cũng chỉ là loại ở mức độ thấp kém như này mà thôi!
Trợ lý Diệp đang dẫn theo thư ký của mình mang đồ đến tìm Ninh Bỉnh Vũ, lại nhìn thấy Sở Hồng Ngọc đang hai mắt đỏ hoe.
Nhân viên làm việc bên cạnh Ninh Bỉnh Vũ bị mắng đến bật khóc cũng không phải việc mới xảy ra lần một lần hai.
Nhưng Sở Hồng Ngọc trong tuần này, cô ấy vẫn chưa đủ tư cách để báo cáo công việc lại cho Ninh Bỉnh Vũ, việc học tiếng phổ thông như vậy cũng không phải chuyện đáng để bị ăn mắng.
Sở Hồng Ngọc đã làm gì rồi mà lại chọc cho cậu cả tức giận rồi?
Trợ lý Diệp tiến tới an ủi Sở Hồng Ngọc: “Cậu cả Ninh gần đây áp lực vô cùng lớn, cô đừng để trong lòng.”
Sở Hồng Ngọc nhìn trợ lý Diệp ôn tồn lịch sự, không kìm được mắt ửng đỏ.
Cô ấy hít một hơi sâu, cố gắng gượng cười một cách khó khăn: “Trợ lý Diệp, có lẽ tuần sau tôi sẽ không đến nữa đâu, công việc trong tuần này tôi sẽ hoàn thành và bàn giao lại cho anh.”
Nói xong, cô ấy cúi đầu nhanh chóng rời đi.
Trợ lý Diệp nhìn theo dáng vẻ rời đi của cô ấy, không khỏi ngạc nhiên. Sở Hồng Ngọc tuần sau sẽ không đến nữa?
Anh ta chau mày, hơi đăm chiêu khi gõ cửa văn phòng của Ninh Bỉnh Vũ, nhìn thấy cậu cả nhà mình đang mặt không biến sắc nhìn vào xấp tài liệu.
Trợ lý Diệp nghi hoặc hỏi: “Cậu cả, Hồng Ngọc thời gian gần đây làm việc rất chăm chỉ, tại sao anh lại sa thải cô ấy?”
Trước đó, cậu cả Ninh đặc biệt còn tổ chức một buổi tuyển dụng tại nhà trường, tính cách cậu cả rất hay bắt bẻ lại khó tính, những người mà anh ta tự mình lựa chọn trực tiếp thì đều phải là người khá vừa ý.
Hồng Ngọc cũng làm việc cũng rất tốt, tại sao nói sa thải liền sa thải luôn rồi.
Ninh Bỉnh Vũ nhíu mày, ánh nhìn lạnh băng phản chiếu trên mắt kính: “Sao, cậu thấy thương tiếc à? Nếu thương tiếc thì đi theo cô ta đi, ở lại đây làm gì?”
Trợ lý Diệp: “…”
Câu này làm anh ta không cách nào tiếp lời, ai mà không biết còn tưởng là vợ anh ta là cậu cả nhà họ Ninh, giờ đang ghen tỵ với Hồng Ngọc!
Nhưng mà ở bên cạnh cậu cả lâu như vậy, anh ta cũng đã đại khái hiểu ra ngụ ý sau lời nói của vị cậu cả Ninh này rồi.
Trợ lý Diệp hít sâu một hơi, bất lực rót một tách trà và đưa qua trấn an cậu cả nhà mình.
“Cậu cả, con trai tôi hôm nay tham gia kỳ thi đại học, vợ ở nhà cũng rất ân ái, tôi không có ý định ăn vụng vượt quá giới hạn đâu.”
“Không chỉ mình tôi, các đồng nghiệp nam khác chỉ là nhìn vào người đẹp khi có mặt, có phần quan tâm và chiếu cố một chút cũng là lẽ thường tình, anh cần gì phải trút giận lên với một cô gái đến từ nội địa?”
Anh ta lớn hơn cậu cả Ninh khoảng bảy tám tuổi, được coi là người đi theo cậu cả sớm nhất, lời do anh ta nói, cậu cả vẫn lắng nghe.
Trợ lý Diệp dừng lại đôi chút: “Hơn nữa, anh đừng quên, lúc đầu chọn Sở Hồng Ngọc, là bởi vì Sở Hồng Ngọc là bạn tốt của Ninh tiểu thư, tâm tình của anh không tốt, trút giận lên đầu cô ấy, nếu tiểu thư từ Dương Thành trở về biết được, e là cũng sẽ nổi giận với anh.”
Cậu cả Ninh không phải muốn liên minh với Ninh tiểu thư sao?
Cách tay đang đón lấy tách trà của Ninh Bỉnh Vũ hơi khưng lại, lạnh lùng hừ một tiếng: “Cô ta chỉ là một kẻ biết nịnh hót, lại vì một người bạn cùng phòng mà gây rối với tôi chắc?”
Tuy nói là như vậy, nhưng mà …
Đôi lông mày lưỡi kiếm của Ninh Bỉnh Vũ khẽ giật, cảm thấy trong lòng thấp thỏm không yên, uống xong một ngụm trà.
“Loảng xoảng!” Anh ta ném cốc trà xuống mặt bàn, nhắm mắt lại, nhịn bực.
Chết tiệt! Nếu như không phải do hội đồng quản trị gây áp lực, lại còn bị Ninh Mạn An theo dõi chằm chằm như hổ đói … Anh ta cũng không cần phải đi nịnh nọt cô em gái nuôi kia!
Trợ lý Diệp cũng không dám nhiều lời thêm nữa.

Đến khi tan làm, Sở Hồng Ngọc không nhận được công việc nào thêm nữa.
Những đồng nghiệp từ chính quyền Hồng Kông mà cô ấy vừa mới quen thân cũng ít nói chuyện thêm với cô ấy, chỉ đôi khi nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy thông cảm.
Sở Hồng Ngọc mặt không biểu cảm cắt toàn bộ tài liệu thành từng mảnh nhỏ bằng kéo, giống như đang cắt đầu của Ninh Bỉnh Vũ!
Tan làm, cô ấy tự mình ngồi xe buýt trở về trường.
Ngày hôm sau, sau khi học xong hai tiết học, cô ấy dọn dẹp xong quay về phòng, nhanh chóng thay bộ đồ đơn giản và chuẩn bị ra ngoài bắt xe buýt đến nhà hàng Cẩm Giang.
Nhưng khi mới đến cổng trường, đột nhiên có đôi bàn tay lớn hơi bẩn thỉu thô lỗ kéo mạnh lấy cái váy của cô ấy.
Một giọng nói the thé của một phụ nữ trung niên vang lên: “Sở Hồng Ngọc! Mày trả lại con trai cho tao!!”
Sở Hồng Ngọc suýt bị bà ta kéo té ngã, váy gần như bị kéo rách.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!