Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Sở Hồng Ngọc nhíu đôi lông mày thanh tú: “……”
“Ai vậy nhỉ? Ra vẻ thật đấy, là chủ tịch quận chúng ta à?”
“Không biết nữa, chủ tịch quận thì còn quá trẻ, nhìn cô ấy chỉ khoảng ba mươi tư, ba mươi lăm thôi, lần trước tôi thấy chủ tịch đi thị sát cũng phải hơn năm mươi rồi cơ! Hơn nữa cũng đâu giống thế này!”
“Không phải đâu, cô ấy là…”
Tiếng bàn tán khiến cô gái thấp mập giống con trai đi phía trước tức giận, cô ta bực bội: “Mấy người nói gì vậy, đây là Chủ tịch Lư Kim Quý của hội sinh viên khoa chúng ta, chủ tịch mới ba mươi tuổi thôi, mấy người nói chuyện kiểu gì vậy!”
Vừa khôi phục thi cử đại học, sinh viên tuổi ba mươi lăm, thậm chí lớn hơn nữa cũng có.
Nghe người khác bàn tán về tuổi của mình, mặt Lư Kim Quý lạnh đi, cô ta quét mắt qua mấy sinh viên đang thì thầm: “Nói xấu sau lưng người khác không phải là phẩm chất tốt, chúng ta là sinh viên đại học thời đại mới, đặc biệt cần chú ý đến lời nói và hành động của mình!”
Nói xong, nhóm nữ sinh đi theo Lư Kim Quý reo hò: “Chủ tịch nói đúng, chủ tịch của chúng ta đúng là tấm gương sinh viên, nói câu nào chuẩn câu đó!”
Các sinh viên xếp hàng im lặng nhìn nhau, nhìn thấy mấy cán bộ hội sinh viên ra đón người phụ nữ kia, họ càng im lặng.
Căn phòng này do hội sinh viên quản lý.
Ánh mắt Lư Kim Quý ngay lập tức rơi vào Sở Hồng Ngọc vì cô gái này quá nổi bật.
Cô ta mỉm cười, kiêu hãnh gật đầu: “Bạn Hồng Ngọc, xin chào.”
Sở Hồng Ngọc mỉm cười đáp lại: “Chào Chủ tịch Lư, cô đến thị sát công việc à?”
Khi vào hội sinh viên, Sở Hồng Ngọc đã được Lư Kim Quý phỏng vấn vòng cuối. Vị chủ tịch hội sinh viên này… có thành tích rất tốt, còn viết mấy bài xuất sắc được đăng báo.
Lư Kim Quý cũng đã giành nhiều giải thưởng diễn thuyết trong thành phố, câu nói nổi tiếng là: “Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, không cần cạnh tranh vì đàn ông!”
Nhiều đàn em, thậm chí đàn chị rất ngưỡng mộ cô ta, cô ta là một người phụ nữ rất giỏi giang.
Điều duy nhất khiến Sở Hồng Ngọc cảm thấy khó hiểu là… Có vẻ vì khi đã lớn tuổi, khoảng 30 tuổi Lư Kim Quý mới thi đỗ vào đại học.
Nghe nói trước đó cô ta là chủ tịch Hội phụ nữ của một đơn vị nào đó, có phong cách khá rõ ràng của một lãnh đạo nhỏ, đi đâu cũng có người hò reo đi theo.
Không thích mọi người gọi tên cô ta, thích người khác gọi là Chủ tịch Lư, nghe rất có uy quyền.
Lư Kim Quý điềm tĩnh nói: “Không, tôi đến để ứng tuyển trải nghiệm cuộc sống, sinh viên chúng ta phải thực hành nhiều, chỉ có thực hành mới hiểu ra chân lý.”
Nói xong, cô ta đi theo các cán bộ hội sinh viên vào phòng học.
Một số nam nữ sinh thấy vậy không kìm được lên tiếng: “Ơ… sao cô lại chen ngang!”
“Đúng vậy, mọi người đều đang xếp hàng mà? Hội sinh viên thì giỏi lắm à?”
“…”
Nhưng ngay sau đó, Lư Kim Quý đột nhiên quay lại, lạnh lùng nói: “Tôi không chen ngang, tôi muốn tiết kiệm thời gian cho mọi người, mong mọi người thông cảm, lát nữa mọi người sẽ hiểu.”
Nói xong, cô ta đi theo cán bộ hội sinh viên vào phòng học.
Những người đang xếp hàng sững sờ không hiểu cô ta muốn nói gì.
Thấy Lư Kim Quý vào phòng học, sinh viên xếp hàng rất bực bội, họ ùa lên: “Sao lại thế, hội sinh viên cũng không thể có đặc quyền vậy được!”
“Kỳ cục vậy, chủ tịch hội sinh viên khoa kinh tế của mấy người oách quá nhỉ?”
Mấy nữ sinh đi theo Lư Kim Quý lập tức trừng mắt ngăn mọi người lại: “Gì mà đặc quyền, đó là Chủ tịch Lư nghĩ cho mọi người, mấy người không biết à, chủ tịch đi ứng tuyển rồi, mấy người sẽ không có cơ hội đâu!”
“Đúng vậy, Chủ tịch Lư tham gia nhiều cuộc thi như vậy nhưng chưa bao giờ thua cả, cô ấy làm vậy là nghĩ cho mọi người, tiết kiệm thời gian cho mọi người!”
Sở Hồng Ngọc lạnh lùng nhìn cảnh ồn ào này, cảm thấy cực kì cạn lời.
Khi vào hội sinh viên cô đã biết vị chủ tịch này có thành tích rất đỉnh, nhưng tính cách cực kỳ kiêu ngạo, nói lý lẽ nghe rất thuyết phục.
Chỉ là…
Chuyện này khiến cô cảm thấy mấy người ủng hộ Chủ tịch Lư giống hệt với mấy thanh niên hô hào đòi đập tan mọi thứ trong thời kỳ cách mạng văn hóa. Thậm chí cô nghi ngờ không biết mấy người này… có đỗ đại học thật không vậy.
“Được thôi, nếu Chủ tịch Lư tự tin như vậy, chúng ta hãy đợi ngoài này đi, tôi tin rằng người của Ninh Thị sẽ sớm có tin tức.” Sở Hồng Ngọc thản nhiên nói.
Cô cao ráo lại quyến rũ, đứng đó nói chuyện khiến các sinh viên khác không tự chủ mà nghe theo.
Cô gái thấp mập giống con trai đi cùng Lư Kim Quý nhìn Sở Hồng Ngọc, chằm chằm nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, cau mày: “Bạn Sở Hồng Ngọc, cô đang mỉa mai chủ tịch của chúng tôi, đừng quên cô vào hội sinh viên là nhờ sự phê duyệt của chủ tịch đấy nhé?”
Sở Hồng Ngọc khoanh tay ôm ngực lắc đầu: “Không, tôi chỉ đang làm dịu sự giận dữ của các bạn phải xếp hàng thôi.”
Cô vẫn làm việc trong hội sinh viên dưới sự dẫn dắt của Lư Kim Quý, không cần thiết phải đắc tội với những người ủng hộ Lư Kim Quý, hay theo cách nói của Ninh Tú Phân là… những người hâm mộ cuồng nhiệt.
Cô gái thấp mập muốn nói gì đó, nhưng cô gái thắt bím bên cạnh ngăn lại: “Thôi, chúng ta chờ chủ tịch ra, không cần cãi nhau với người không liên quan!”

Trong phòng học
Lư Kim Quý nhìn người đàn ông quý phái lạnh lùng đang ngồi bên cạnh nghe thư ký thấp giọng báo cáo, đôi mắt dài hẹp hơi sưng của cô ta lóe lên vẻ hài lòng.
Cô ta vô thức sờ vào mái tóc uốn xoăn gợn sóng mới làm và chiếc váy xếp ly mới toanh.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!